Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 394



Pằng pằng pằng pằng!

 

Ngay khi chiếc xe vừa vượt quá lằn ranh giới hạn, mấy tiếng súng lập tức vang lên liên tiếp. Bốn bánh của chiếc xe mà Bạch Trường Huy và Bạch Cẩn Nghi đang ngồi cùng lúc bị bắn thủng, trong nháy mắt chiếc xe ô tô đã sụp cả xuống.

 

Chiếc xe khực khực hai cái, gầm rú lên một tiếng rồi dừng lại.

 

Lực quán tính cực lớn khiến Bạch Trường Huy và Bạch Cẩn Nghi ngồi ở ghế sau xe không thắt dây an toàn bị hất mạnh đến choáng váng, đầu đập vào lưng ghế ngồi phía trước, chớp mắt đã sưng u lên hai cục lớn.

 

“Cậu lái xe kiểu gì thế?! Tôi sẽ sa thải cậu!”

 

Bạch Trường Huy ôm trán, gầm lên với người tài xế phía trước.

 

“Cậu đang làm cái quái gì thế?! Đường đường là Phó Tổng thư ký của Ban Thư ký Chính phủ Trung ương Đế quốc lại đi một chiếc xe động một tí đã bị nổ lốp ư?!”

 

Bạch Cẩn Nghi xoa xoa đầu, nghiến răng nghiến lợi bò từ dưới đất lên.

 

Người tài xế ở hàng ghế đầu đặt hai tay lên vô-lăng, sợ tái mặt. Anh ta run hết cả người ngồi trêи ghế lái, lắp ba lắp bắp nói: “Tổng Thư ký Bạch, không phải là bánh xe tự nổ lốp, mà là bị người ta bắn nổ lốp ạ!”

 

“Cái gì?!”

 

Bạch Trường Huy nhìn ra ngoài cửa xe nhưng không thể nhìn ra được rốt cuộc bánh xe có gì khác thường.

 

Nhóm Âm Thế Hùng sử dụng súng bắn tỉa được trang bị ống giảm thanh, đạn bắn ra vừa nhanh vừa chính xác vừa hiểm. Hai tay súng bắn tỉa được bố trí ở hai bên đường, nổ súng cùng một lúc, mỗi người bắn thủng hai lốp xe.

 

Chiếc xe mà nhóm Bạch Trường Huy ngồi vốn có khả năng cách âm rất tốt, do đó, lúc chiếc xe vừa bị bắn, ngoài tài xế ra thì Bạch Trường Huy và Bạch Cẩn Nghi hoàn toàn không nghĩ tới là bị người ta bắn thủng.

 

Người tài xế này lúc trước xuất thân là lính lái xe trong Quân đội. Sau khi xuất ngũ, ông ta đến Ban Thư ký Chính phủ Trung ương Đế quốc để làm tài xế, kiêm vệ sĩ của quan chức. Chắc chắn ông ta không giỏi bằng vệ sĩ chuyên nghiệp. Có điều, trong giới tài xế, ông ta là vệ sĩ giỏi nhất, còn trong giới vệ sĩ, ông ta là tài xế giỏi nhất.

 

Sau khi xe bị nổ lốp, ông ta nhớ lại cảm giác chấn động lúc trước, liền phán đoán hẳn là bánh xe bị trúng đạn nổ lốp.

 

Bạch Trường Huy vỗ ghế, bực bội nói: “Mở cửa đi, tôi ra ngoài xem sao!”

 

Người tài xế do dự không dám ra ngoài, lo lắng nói: “Tổng Thư ký Bạch, chỗ này viết “Vùng quân sự đặc biệt”, tốt nhất là ngài đừng nên xem nhẹ nó. Nếu ngài cứ ngang nhiên đi xuống như vậy, họ có thể giết ngài ngay tại chỗ đấy!”

 

“Nói bậy! Có cho họ ăn gan trời cũng không dám động đến một sợi tóc của anh Ba tôi!”

 

Bạch Cẩn Nghi không tin rằng Hoắc Thiệu Hằng có thể hung hãn như vậy.

 

Mười mấy năm trước, ấn tượng về Hoắc Thiệu Hằng trong Bạch Cẩn Nghi là một thiếu niên rất lịch sự, rất kỷ luật, trầm tĩnh, ít nói, không bao giờ làm điều gì quá giới hạn.

 

Sau này tuy làm lính nhưng không phải người lính luôn tuân thủ kỷ luật nhất hay sao?

 

Nhưng Bạch Trường Huy lại bắt đầu chần chừ, ông ta vịn vào lưng ghế phía trước, bất an hỏi: “… Thật sự nghiêm trọng đến thế sao?”

 

Ông ta không làm việc nhiều với Bộ Quốc phòng nhưng có một số người quen trong quân đội. Mọi người đều rất quan tâm đến ông ta nên ông ta cũng không mấy hiểu rõ về luật Quân sự.

 

“Tổng thư ký Bạch, tôi lừa ngài làm gì?” Người tài xế chỉ biết cười khổ, nói: “Ngài đừng di chuyển, để tôi xuống dưới xin bọn họ một tiếng, sau đó chúng ta lùi ra ngoài đi.” Nói xong, ông ta đẩy cửa xe, giơ hai tay lên, bước xuống xe, lớn tiếng nói: “Tôi là tài xế của Phó Tổng thư ký Ban Thư ký Chính phủ Trung ương Đế quốc, tôi muốn gặp Thủ trưởng của các anh, có vài điều muốn nói!”

 

Âm Thế Hùng dẫn theo đại đội cảnh vệ mai phục hai bên đường, từ đầu đến cuối đều không đáp lời, chỉ liên lạc điện thoại với Hoắc Thiệu Hằng, nhỏ giọng hỏi: “… Hoắc thiếu, tiếp theo nên làm gì?”

 

“Yêu cầu họ rời khỏi tuyến phòng vệ, cố gắng trì hoãn thời gian.”

 

Hoắc Thiệu Hằng trầm giọng hạ lệnh.

 

Mới một giờ trôi qua, cuộc phẫu thuật bên phía Trần Liệt vẫn đang diễn ra trong căng thẳng, hiện giờ Hoắc Thiệu Hằng không có ý định ra ngoài đối mặt với hai người nhà họ Bạch kia.

 

Nhận được mệnh lệnh, Âm Thế Hùng cười hi hí, biết ngay lại đến lượt anh ta ra mặt kéo dài thời gian rồi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.