Triệu Toàn nhận lấy, uống một hơi hết nửa chai bia, “Đương nhiên là thật rồi. Nếu em không tin có thể vào trang mạng nội bộ của trường xem, trên đó có các tài liệu công khai.”
“Ồ, vậy thì có khi cũng chẳng ghê gớm gì lắm.” Cố Niệm Chi nhún vai, “Có lẽ là do cô ấy may mắn thôi.”
“Cái này không phải là may mắn đâu! Em không biết đâu, tổ nghiên cứu này không phải là tổ nghiên cứu giám sát bình thường, cái bọn họ đo lường là các kênh truyền tín hiệu vệ tinh đã được mã hóa ấy, em hiểu không?”
Cố Niệm Chi làm ra dáng vẻ mờ mịt không hiểu gì, lắc đầu nói: “Em không biết, ôi mà thôi, nói mấy cái này làm gì? Khó hiểu quá, em không muốn nghe đâu.” Cô cười khanh khách, quấn lấy Triệu Toàn trêu đùa vài câu. Đến khi nhìn thấy một nữ sinh có chiều cao xấp xỉ như Triệu Toàn nhìn chằm chằm cô như hổ rình mồi, cô mới đứng dậy nói: “Em ra ngoài xem chút, anh Triệu, anh có muốn đi cùng không?”
Nhiệm vụ được phân công của Triệu Toàn là phụ trách phòng bếp, vì vậy anh ta không thể rời khỏi đây.
Cố Niệm Chi sớm đã nghe ngóng rõ ràng rồi.
Quả nhiên Triệu Toàn lưu luyến nói: “Anh không thể đi được, đàn em, em tự đi chơi đi.”
Cố Niệm Chi hoạt bát chạy ra ngoài, làm quen với mấy sinh viên trong phòng khách, cười vui vẻ đi một vòng rồi đi thẳng ra ngoài.
Từ trong tòa nhà đi ra, cô nhìn quanh một lượt, không nhìn thấy con xe Mercedes của Hà Chi Sơ đâu, trong lòng thầm nghĩ chắc anh ta đã đi rồi.
Có điều, khi Cố Niệm Chi ra khỏi cửa, rẽ vào đường lớn, cô lại thấy ngay chiếc xe Mercedes của Hà Chi Sơ từ từ tiến lại gần, dừng ngay bên cạnh cô.
“Lên xe.” Hà Chi Sơ hạ cửa sổ xe xuống, nghiêng đầu ra ngoài nhìn cô.
Cố Niệm Chi khẽ mím môi, có chút chột dạ ôm chặt ba lô, ngồi ở vị trí ghế lái phụ cạnh Hà Chi Sơ.
“Còn muốn đi đâu tìm nam thần nữa không?” Trong ngữ khí của Hà Chi Sơ mang theo nụ cười mỉa mai, chế nhạo nhìn Cố Niệm Chi.
Đầu Cố Niệm Chi như muốn vùi vào trong ba lô ôm trước ngực, cô lầu bầu nói: “… Làm gì có nhiều nam thần thế ạ? Hôm nay có thể tìm được một người là tốt lắm rồi.”
“Ha ha.” Hà Chi Sơ không muốn nói nữa.
Anh ta xị mặt xuống, cả chặng đường lái xe nhanh như chớp đưa cô về nhà trọ.
“… Nếu như em đã rảnh rỗi như vậy, lát nữa tôi gửi tài liệu qua cho em. Đó là một case văn phòng của chúng tôi mới nhận, em viết báo cáo giai đoạn trước đi.” Cố Niệm Chi vừa xuống xe, Hà Chi Sơ cũng không thèm liếc nhìn cô một cái, giao nhiệm vụ cho cô xong rồi hung hăng giẫm mạnh chân ga, lao vút đi như tên bắn.
Cố Niệm Chi dùng tay che miệng, ho sù sụ vài tiếng mới quay người đi về nhà trọ.
Vừa vào nhà, Âm Thế Hùng kéo luôn cô vào trong phòng, “Nhanh lên, Hoắc thiếu gọi video đấy.”
Cố Niệm Chi chấn động tinh thần, vội vàng ngồi xuống ghế mềm bên cạnh máy tính Âm Thế Hùng.
“Chú Hoắc!”
“Ừm.” Sắc mặt Hoắc Thiệu Hằng tốt hơn trước nhiều rồi, “Niệm Chi, lần này cháu làm tốt lắm.”
“Cảm ơn chú Hoắc đã khen ngợi! Còn có gì cần cháu giúp không ạ?” Cố Niệm Chi chỉ hận không thể vỗ ngực đảm bảo rằng cô có thể làm tốt.
Khóe môi Hoắc Thiệu Hằng thoáng hiện lên ý cười, “Không cần đâu. Buổi tối cháu và Tiểu Trạch phối hợp, chặn lại tín hiệu thăm dò bên đó, xem rốt cuộc bọn họ muốn làm gì.”
“Không thành vấn đề ạ.” Cố Niệm Chi đã sớm chuẩn bị tốt, đề nghị của Hoắc Thiệu Hằng không hẹn mà lại trùng hợp với suy nghĩ của cô.
Tối hôm qua khi những tín hiệu kia xuất hiện, cũng đã là mười hai giờ đêm rồi, hôm nay chắc hẳn cũng phải đợi đến tầm giờ đó.
Cố Niệm Chi không thể bận tâm được đến chuyện làm case kia nữa, đi ngủ một giấc trước đã. Đến mười hai giờ, cô thức dậy, kết nối mạng với Triệu Lương Trạch để anh ta khống chế laptop của cô, bắt đầu truy tìm tín hiệu do thám.
Cả buổi tối qua đi, Triệu Lương Trạch và Cố Niệm Chi thông qua những tính toán chi tiết và kiểm tra không ngừng, cuối cùng cũng xác định được ý đồ của đối phương.
Kết quả này vừa nằm trong nhưng đồng thời cũng vượt ngoài dự kiến của họ.
Tín hiệu bên phía Trường Kỹ thuật Điện tử giống như điều mà Triệu Toàn nói, chúng đang không ngừng thăm dò các đường truyền mã hóa của hệ thống định vị toàn cầu của vệ tinh Nam Đẩu.
Hơn nữa căn cứ vào tình hình mấy lần hành động thất bại gần đây của Hoắc Thiệu Hằng thì có lẽ tổ nghiên cứu này của Trường Kỹ thuật Điện tử nằm trong Viện đại học Harvard đã phá giải được một phần mật mã của hệ thống Nam Đẩu. Do đó, bọn họ có thể định vị theo dõi những người sử dụng hệ thống định vị toàn cầu của vệ tinh Nam Đẩu ở nước ngoài.