hoang vu này, xảy ra chuyện thì làm sao được...”
Nói đến câu cuối cùng,2 cô ta liếc nhìn Ôn Huyền, bất chợt im bặt lại. Ôn Huyền ăn nói thỏa đáng, câu nào cũng lý lẽ đâu ra đấy.
Đúng là cô đã nhờ Trình Đông Nguyên giúp đỡ, nhưng cô cũng có thực lực.
Chỉ có điều, trước kia cô chưa từng bước chân vào lĩnh vực phim ảnh với đề tại hiện thực như thế này, chê nó vừa khổ, vừa mệt, lại còn không có tiền. Không sai, tuy rằng Ôn Huyền tới sau và giành mất vai nữ chính, nhưng trước khi bấm máy, đạo diễn luôn có quyền lựa chọn diễn viên phù hợp hơn.
Trình Phi Vũ khiêu khích ngôi sao hàng đầu ngay trước mặt mọi người, Ôn Huyền không hề nổi giận, còn xin lỗi cô ta, phân rẽ phải trái đúng sai.
Sau chuyện này, ai tính toán chi li, ai nhỏ mọn hẹp hòi, đã quá rõ ràng rồi. “Cô...”
Nghe xong, sắc mặt của Trình Phi Vũ trở nên khó coi, không biết nên nói gì cho phải.
Những người khác bắt đầu nhìn Ôn Huyền bằng ánh mắt tán thành. thì hẳn sẽ không mù quáng lựa chọn nữ chính, dù sao thì...”
Cô nhìn Trình Đông Nguyên và đạo diễn Lý: “Anh cô là nhà sản xuất phim hàng đầu, đạo diễn Lý là đạo diễn có tiếng, bọn họ đâu thể tự phá hủy danh tiếng của mình được? Vả lại, tôi đã thử vai rồi, tôi diễn sẽ tốt hơn
cô, tuy rằng cô tới trước, nhưng cũng không thể ngăn cản việc lựa chọn diễn viên thích hợp với bộ phim này được.” Lúc tới casting, kết quả thử vai của cô rất tốt, đạo diễn đã công nhận rồi.
Đồng thời, thời điểm đạo diễn nhắc đến cát xê, cô đã từ chối hết, không lấy một đồng tiền nào, thật sự muốn dùng tâm quay bộ phim miền tây này.
Có kỹ năng diễn xuất, lại còn không lấy tiền, vì sao lại không chọn cô? Nghe những lời ấy, Trình Đông Nguyên không khỏi nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp.
Trong mấy năm chia tay nhau, Ôn Huyền đã thay đổi rồi.
Đối mặt với tình cảnh này, rõ ràng có thể làm ầm lên, nhưng cô lại im lặng mỉm cười, chờ đối phương nói xong mới giải thích. Cô trở nên chín chắn hơn, và cũng khiến anh ta... rung động hơn.
Hôm nay, toàn thể thành viên trong đoàn làm phim nghỉ ngơi cả ngày trong homestay, ngày mai sẽ bấm máy.
Bởi vì Ôn Huyền đến sau nên không biết ở đâu.
Phương Chỉ dẫn cô đi tìm phòng.