Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi

Chương 833



Chương 833

“Thật sao?”Lãnh Băng Cơ thản nhiên nói: “Phụ thân luôn mê tín tin vào những chuyện hư hư ảo ảo này, đều là bị những thủ đoạn của tên lừa gạt người kia hãm hại thôi”

“Không phải”Lãnh Minh Nguyệt khó khăn nuốt nước bọt: “Chuyện này có bằng chứng rõ rằng, muốn không tin cũng không được. Nhất là nó còn liên quan đến tình cách quen thuộc của Lãnh Bằng Nguyệt khi còn sống, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì hẳn sẽ không nói được tường tận đến vậy. Hơn nữa……

Nàng ấy nhìn Lãnh Băng Cơ một chút, nhỏ giọng nhắc nhở: “Người kia nói thời điểm mà Lãnh Băng Nguyệt tự vẫn vừa đúng trùng với hỉ sự của tỷ, đây chính là hỷ sát, sau này sợ rằng nàng ta sẽ đến làm phiền tỷ. Đại ca cũng cảm thấy rất đúng, muốn Thiên Nhất đạo trưởng giúp hóa giải oán khí này”

Lãnh Băng Cơ vốn đã không quan tâm, nhìn vẻ mặt nghiêm túc lại có vẻ thần bí của Lãnh Minh Nguyệt, không nhịn được mà cười khúc khích.

Lãnh Bằng Nguyệt tự sát vào ngày đại hôn của mình liền biến thành hỷ sát. Vậy chẳng phải mình cũng là nàng hồn xuyên đến trong ngày đại hỷ hay sao?

Nếu nàng ta mà là ác quỷ thì mình cũng là hung thần. Nếu nàng ta dám để, nàng sẽ vo nàng ta thành một cục làm bóng để đá, cho nàng biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn, quỷ mạnh còn có quy mạnh hơn.

 

Trước mặt Lãnh Minh Nguyệt, Lãnh Băng Cơ không cậy mạnh mà nghe lời gật gật đầu: “Cảm ơn người vì đã nhắc nhở, nếu sau ta có gặp Thiên Nhất đạo trưởng thì sẽ xin ngài ấy một lá bùa hộ mệnh. Hai tay ta đều không làm gì trái với lương tâm, không sợ nửa đêm nàng ta hóa quỷ đến gõ cửa”

Lãnh Minh Nguyệt kéo nàng sang một bên, thấp giọng nói.

“Cần đề phòng ác quỷ, nếu là người sống thì lại càng nên cẩn thận. Ta nghe nói, hậu sự của Lãnh Băng Nguyệt phụ thân đều để cho Băng Kiêu xử lý

Lãnh Băng Cơ lắc đầu: “Mấy ngày nay ta cũng không hồi phủ nên không biết”

“Ta nhiều chuyện một chút, những những kẻ do Kim thị nuôi dưỡng ai ai cũng là kẻ lòng lang dạ sói, tỷ từng quen biết với Lãnh Băng Nguyệt hẳn cũng hiểu rõ điều này.”

Lời này mang theo một chút ám chỉ, nghe giọng điệu này rõ ràng là đang coi thường Lãnh Thanh Kiêu.

Lãnh Băng Cơ im lặng không đáp.

Tuy không có quan hệ gì với Thanh Kiêu nhưng nàng cũng biết hắn ta không phải là không có dã tâm nếu không một đứa trẻ làm sao có thể làm những việc cần đến lúc này?

“Lãnh Thanh Kiều đó vẫn là tỷ đệ nhà người khác, dù cho chúng ta có đối tốt với người ta thì trong lòng trong mắt người ta vẫn cảm thấy đó đều là giả dối, cảm thấy chúng ta làm vậy là có mục đích. Tỷ thấy có đúng không?”

Lời này thật sự không phản bác được.

Lãnh Bằng Cơ chỉ có thể nói: “Sau khi ta hồi kinh cũng chỉ gặp mặt hắn vài lần, lịch sự hỏi thăm đôi ba câu nên cũng không thể nói rõ hắn có tính cách thế nào?

“Biết người biết mặt không biết lòng! Lãnh Thanh Kiều đã quen với những thủ đoạn ở trên quan trường, trước mặt thì tươi cười nồng nhiệt, sau lưng lại chẳng tốt đẹp gì. Dù sao dì của ta cũng nói rằng, Lãnh Thanh Kiêu có thể giả vờ, cũng có thể chịu đựng nên sẽ giành được thiện cảm của phụ thân. Nhìn thoáng qua đã biết hắn chính là loại có rắp tâm hại người. Ngoài mặt hắn cười cười nói nói giống như không toan tính gì nhưng không biết sau lưng hắn hận người ta đến mức nào đâu. Vậy nên đại tỷ tỷ cũng nên cẩn thận đề phòng hắn.”

Không nghĩ tới đã năm năm trôi qua mà mối thù của Lãnh Minh Nguyệt với Kim thị và Lãnh Bằng Nguyệt vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Vừa nhắc tới Lãnh Thanh Kiêu mà nàng ấy đã cố hết sức khiêu khích như vậy.

Lãnh Băng Cơ cũng có đề phòng Lãnh Thanh Kiêu nhưng đồng thời cũng không vì nguyên nhân là Kim thị mà có thành kiến gì với hắn. Càng sẽ không bị vài ba câu của Lãnh Minh Nguyệt kích động mà nảy sinh địch ý gì với hắn. Rồng sinh chín con không con nào giống con nào, nàng cũng hi vọng Thanh Kiểu đọc nhiều sách thánh hiến như vậy sẽ có cái nhìn khoáng đạt hơn,

không mang trong mình thứ phẩm hạnh giống như Lãnh Băng Nguyệt.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.