- Anh không chắc, nhưng đoán chúng là một dạng vệ tinh do thám. Ánh sáng của chúng không phải là ánh sáng tự nhiên mà là ánh đèn. Lúc nãy đèn chưa được bật lên nên chúng ta nghĩ rằng chỉ có một, thực tế là có tới ba vệ tinh, và ai mà biết được chính xác còn bao nhiêu cái nữa.
- Ánh đèn vệ tinh nào mà lại chói chang như vậy?
- Anh không biết. Nhưng chúng ta cần phải trở về căn cứ để thông báo cho mọi người biết mà đề phòng. Anh có một linh cảm rất xấu. Hy vọng đó chỉ là do anh lo lắng quá mà thôi.
Trên thực tế Damon đã đoán đúng.
Ba vật thể tựa như ngôi sao trên trời này là ba vệ tinh viễn thám của Vương quốc Pedius.
Bên cạnh việc thu thập thông tin, nhờ những công nghệ đặc biệt mà chúng có thể phát ra nguồn năng lượng cực lớn trong khoảng thời gian ngắn, tạo thành ánh sáng chói chang như Mặt Trời, làm vô hiệu hóa hệ thống vũ khí và liên lạc dựa trên các thiết bị điện tử của đối phương.
Từ phía Bắc xa xôi, hai mươi tư quả tên lửa đã rời bệ phóng, tiến vào bầu khí quyển trước khi bổ nhào xuống với tốc độ lên đến hàng nghìn cây số trên giờ.
Quân Cộng hòa không trang bị bất kỳ hệ thống đánh chặn tên lửa nào. Đây là khoảng cách về trình độ phát triển mà ngay cả các chiến lược gia tài năng nhất cũng chẳng thể bù lấp được.
Độ chính xác của các quả tên lửa này thật đáng kinh ngạc. Được hệ thống vệ tinh viễn thám dẫn đường, hai mươi tư quả tên lửa lần lượt lọt qua khoảng trống hình bát giác rất hẹp, sau đó mỗi quả lại tách ra thành mười quả tên lửa nhỏ.
Hai trăm bốn mươi quả tên lửa giống như có mắt, thay vì rơi xuống đất và phát nổ ở những vị trí mang tính ngẫu nhiên, chúng tỏa ra tìm các trụ đỡ kiêm hệ thống thang máy của mái vòm.
Sức công phá của các quả tên lửa này thật khủng khiếp. Chỉ cần một quả đã đủ sức phá tan một trụ đỡ.
Hàng trăm trụ đỡ đồng loạt vỡ vụn, mái vòm bê tông từ từ sụp đổ.
Mái vòm bê tông, biểu tượng của tinh thần bất khuất, bức tường thành không thể bị chinh phục của pháo đài Dực Long, đang tan vỡ thành từng mảnh.
Từ trên cao, những mảng bê tông khổng lồ có đường kính hàng chục mét và nặng hàng trăm tấn rơi xuống đất như những quả bom. Chúng đã từng là hàng rào bảo vệ Dực Long khỏi tai ương, nhưng lúc này chính chúng đã biến thành tai ương. Tất cả các công trình kiến trúc, nhà cửa, con người không may ở bên dưới đều bị các mảnh vỡ nặng nề này nghiền nát thành bột.
Mái vòm bê tông không chỉ là một công trình kiến trúc, nó còn tích hợp hệ thống lô cốt bên trong, vào thời điểm bị đánh sập, có đến hàng nghìn người đang trấn thủ trong các lô cốt hình lỗ ong cùng với pháo và đại bác.
Những người này chịu chung số phận với mái vòm. Họ rơi xuống từ trên độ cao cả trăm mét, không một ai sống sót.
Những tiếng ầm ầm long trời lở đất cứ vang lên liên hồi tựa như ngày tận thế. Bầu không khí trở nên tang thương, những tiếng kêu la, hò hét vang lên không ngừng.
Xác người nằm la liệt, những người bị thương đau đớn quằn quại, hệ thống phòng ngự nổi tiếng bất khả chiến bại của Dực Long hoàn toàn tan rã.
Damon thay vì chạy tìm chỗ nấp, lại cố gắng đi cứu người. Họ có thể là đồng đội của gã hoặc một ai đó không quen biết, nhưng tất cả đều là công dân của nhà nước Cộng hòa, đều là những người anh em.
Gã cõng những người bị thương nặng trên vai, đưa họ xuống hầm ngầm.
Trong ít phút gã đã cứu được bốn người. Gã quay lại, cố gắng cứu người thứ năm. Người này cao lớn hơn gã, đã gãy cả hai chân, sức vóc nặng nề của anh ta làm cơ thể gã quỵ xuống, nhưng gã vẫn cố lết đi.
Xung quanh gã bê tông rơi xuống như mưa. Bất kỳ mảnh bê tông nào cho dù bé bằng nắm tay đi nữa cũng đủ sức xuyên thủng sọ của gã. Gã không để ý đến cảnh tượng hãi hùng xung quanh mà cố gắng tiến lên, trong đầu chỉ tâm niệm một điều phải đưa con người tội nghiệp không biết tên trên vai đến nơi an toàn.
Sắp đến đích thì Damon nghe thấy tiếng gió. Gã không đừng được, ngẩng đầu lên nhìn, thấy một mảng bê tông to gần bằng thân mình đang rơi xuống, muốn tránh cũng không kịp.
Damon thở dài, trong đầu thoáng nghĩ về những dự định sẽ không bao giờ thực hiện được nữa.
Đúng lúc ấy Tài cưỡi Mặt Trời Đen lao đến, thanh Huyết Long cầm trên tay, trong khoảng thời gian chỉ tương đương một cái chớp mắt đã chẻ mảng bê tông thành các mảnh vụn rất nhỏ.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Damon không nhìn ra được, nhưng gã hiểu được rằng Tổng thống vừa cứu mình.
- Nhanh lên. – Tài khản giọng quát. – Tất cả rút xuống hầm. Không ai được ở đây nữa.
Damon gật đầu. Một vài người gần đó chạy tới phụ gã đưa người đàn ông bị gãy hai chân xuống hầm.
Tài giục ngựa lao đi. Trên mặt đất vẫn còn vô số người cần được hắn giải cứu.