Vùng Đất Tự Do

Chương 409: Trận vây hãm dực long - 17



Sức sống của Daniel tuy không còn nhiều nhưng hắn lại không chết được.

Tốc độ, phản xạ và sức mạnh thể chất của Daniel đều ở mức cao trong giới Sát Thần, người bình thường không sao sánh bằng.

Sự tréo ngoe này xuất phát từ một hiện tượng nghe qua thì có phần ngược đời nhưng lại hết sức đặc thù khi sử dụng ma túy Hãm Thần: Lấy và bù đắp. Ma túy sẽ tước đi một phần cơ thể hoặc chức năng của người dùng, trong khi bù đắp lại theo một cách thức nào đó. Sự bù đắp này là nguyên nhân dẫn đến các năng lực cá nhân kỳ diệu.

Ví dụ như trường hợp các bắp thịt trên người Daniel. Trong khi ma túy làm chết và thối rữa một phần thịt thì nó bù đắp bằng cách làm các cho bắp thịt còn lại có khả năng đàn hồi và giải phóng nguồn năng lượng cao hơn gấp hàng chục lần so với mức trung bình của đàn ông trưởng thành.

Trường hợp đôi mắt của Daniel còn kỳ diệu hơn nữa.

Ma túy Hãm Thần đã khiến cho gã bị mù. Mù ở đây có nghĩa là gã không thể xác định được hình dáng bên ngoài của một vật thể, tuy nhiên bù lại con mắt của gã phát ra hào quang màu vàng có khả năng nhận biết các nguy cơ tiềm tàng và lập tức vô hiệu hóa chúng.

Khoảng cách gương mặt Daniel và Jack lúc này chỉ chưa đến mười phân. Đôi mắt hai người dán chặt vào nhau. Dần dần Jack nhận ra rằng giữa tròng đen của Daniel hiện lên hai vòng tròn đồng tâm màu xanh nước biển quái lạ.

Jack không có cách nào rời mắt được hai vòng tròn đồng tâm này.

Cũng giống như Tài trước đây, cảm xúc của Jack đã bị đôi mắt của Daniel khống chế và thú tính trong người gã nổi lên. Gã chỉ muốn giết chóc cho sướng tay.

Charles đứng ngoài, sợ hãi thốt lên:

- Anh Jack bị khống chế rồi. Ta có thể ngửi được mùi vị của Daniel đang lây lan trên người Jack. Chúng ta cần phải làm gì đó.

Edgar bình thường to mồm nhưng lúc đó sợ hãi quá không nhúc nhích được bước nào.

Henry định bước lên, nhưng William đã cản gã lại.

- Nhìn mắt anh ấy xem. Cẩn thận kẻo anh ấy lại cắn ngược chúng ta.

Gil sốt ruột hỏi:

- Vậy phải làm thế nào?

William nói:

- Đừng lại gần anh Jack. Hãy tấn công Daniel từ phía sau và cố gắng đừng nhìn vào tròng mắt của hắn. Chúng ta không kháng cự lại nổi con mắt ấy đâu.

Henry gật đầu.

Gã không phải bị câm nhưng gặp một chút trở ngại trong việc phát âm, nên hiếm khi cất tiếng nói.

Henry bước ra đằng sau Daniel. Daniel bị mù và câm nhưng đôi tai cực kỳ thính nhạy, nghe được hết các chuyển động đang diễn ra quanh mình.

Daniel không dám rời mắt khỏi Jack, vì chỉ cần gã hơi quay người lại thì máu độc trong người Jack sẽ lại kích hoạt được cơ chế phòng vệ thụ động và vô hiệu hóa sự khống chế của Daniel.

Vào thời điểm hiện tại Daniel đang tạm thời thắng thế. Nhưng Jack cũng là một đối thủ cực kỳ lợi hại, không thể lơ là chút nào.

Henry bước đến đằng sau lưng Daniel. Gã rút ra một con dao, định cắm vào lưng đối phương. Daniel nghe được tiếng gió, đoán được chuyển động, liền vòng cánh tay còn lại ra đằng sau, tước lấy con dao và đâm ngược vào bụng của Henry.

Thủ thuật ấy thật không thể tin nổi.

Daniel bị mù cả hai mắt, đầu không ngoảnh lại mà vẫn hạ được một Sát Thần ở đẳng cấp rất cao.

Henry không tránh được cú đâm này, nhưng gã cũng không vì thế mà hoảng sợ.

Cơ thể của Henry để mũi dao đi sâu vào bên trong mới khép lại, giữ chặt lấy con dao không cho dịch chuyển. Gã dùng hai tay tóm lấy bàn tay của Daniel, đoạn quay đầu nhìn về phía William.

William là người thông minh nhất trong cả sáu anh em, lúc ấy lập tức hiểu ý, liền rút dao ra phi vào đầu của Daniel.

William cũng là Sát Thần, tuy không ở đẳng cấp của ba người kia nhưng cũng rất ghê gớm. Con dao phóng vừa nhanh vừa hiểm. Daniel nghiêng đầu tránh được. Con dao sượt qua da đầu, cắt đi một ít tóc.

Gã rút ra một lúc hai con dao, lần này không nhắm vào đầu mà nhắm vào hai chân của Daniel.

Hai con dao bay đi.

Daniel đã bị khóa cứng hai tay, lúc này chỉ có thể co một chân lên, chân kia bị con dao xuyên thủng bắp đùi.

Sắc mặt của Daniel lập tức trở nên nhợt nhạt. Gã đau đớn muốn quỵ xuống, nhưng gã biết rằng nếu lúc ấy mình từ bỏ thì mọi thứ sẽ hỏng bét.

Daniel chỉ còn biết nghiến răng trụ vững trên cái chân đã bị thương.

Edgar thấy tình hình diễn biến thuận lợi, liền lấy lại tinh thần. Gã bật cười ha hả.

- William, trò này vui quá, mày phải để đấy cho anh.

William cau mày:

- Đây không phải trò đùa.

- Thằng nhát chết này, mày sợ cái gì? Để anh cho mày mở rộng tầm mắt.

Edgar móc túi, lấy ra một con dao.

Gã phóng con dao vào chân còn lại của Daniel, lập tức xuyên thủng nó.

Daniel khẽ rên lên một tiếng đau đớn trong cổ họng. Mồ hôi trên người gã chảy ra như tắm.

Edgar hét toáng lên:

- Chúng mày đoán xem con dao tiếp theo tao sẽ phi vào đâu nào?

Những người anh em của gã đáp lại câu hỏi đó bằng sự im lặng đầy khó chịu.

Hai người anh em của họ đang bị hai con dao đâm sâu vào người, trong đó anh cả Jack ở trong trạng thái nguy hiểm. Edgar chẳng những không vội vàng giải cứu cho Jack và Henry mà còn định biến cuộc chiến này thành trò giải trí. Đúng là một thằng cha bất nghĩa vô lương tâm.

Thêm vào đó, họ cũng có sự tôn trọng nhất định cho Daniel.

Daniel là Ma Thần lừng lẫy. Những người như Daniel có thể giết chứ không thể bị làm nhục.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.