“Không phải, là liên quan đến kí chủ thứ ba.” Tiểu Manh Manh nghiêm mặt nói, “Kí chủ thứ ba trước đó đã chết rồi.”
Sự tình bắt đầu từ lúc này.
Hoặc là nói, từ khi đó, mọi thứ bắt đầu đi lệch đường ray.
Kí chủ thứ ba, nữ, tên Chu Tuệ, 40 tuổi.
Tần Ý nói: “Chu Tuệ?”
Cái tên này nghe rất quen tai.
Mơ mơ hồ hồ, không biết đã nhìn qua ở đâu. Không biết có xuất hiện trong sách không.
“Hiện tại chúng tôi đang ở trong một thế giới song song, đều là hệ thống nhận kí chủ, nhưng trừ khi có nhiệm vụ, không thì chúng ta sẽ là hai cá thể độc lập, không có chút liên hệ nào.” Tiểu Manh Manh đáo, “Sau đó, rất không may, hiện tại chúng ta lại có liên hệ.”
Tần Ý không có đặc biệt chú ý đến lời Tiểu Manh Manh nói, anh đang toàn lực tìm tòi hai chữ Chu Tuệ trong đầu.
Sau đó, anh đột nhiên mở to hai mắt, bỗng dưng như tỉnh ngộ: “Bà ấy ___”