“ Đám này giờ lại có thêm một con gia nhập thành 5 con. Quả nhiên là đi thành nhóm 5 tên. ”
Nhật Lâm nhìn xung quanh tìm kiếm. Khi ánh mắt hắn quét về bên trái, tức thì mừng rỡ.
Cách đó 15 m là một mỏm đá khá to, bề ngang gần 20 m, hoàn toàn phù hợp yêu cầu.
Cẩn thận từng chút một, Nhật Lâm rón rén tiếp cận tảng đá. Sau khi lọt ra phía sau, hắn thở phào một hơi.
“ Khà khà, giờ thu gặt kinh nghiệm đã đến ”
Đi tới sát mép đá, Nhật Lâm tính toán một chút, sau đó giơ lên pháp trượng bắt đầu niệm.
“ Phong Đao! ”
Một luồng đao gió từ người phóng ra, vẽ thành hình cung hoàn mỹ bay đến đám Ma giáp trư.
- 234!
“ Gàooo ”
Sau khi phóng xong, Nhật Lâm nhanh chóng chạy về mép đối diện.
Đám Giáp trư lúc này nổi giận, la hét nhìn về hướng Phong Đao bắn ra, nhưng... chẳng thấy cái gì. Do Phong Đao đi lệch 30 độ, chúng cũng không nhìn về phía mỏm đá mà nhìn chếch đi.
Chúng cảm thấy bối rối.
Lúc này, một luồng đao gió lại bắn tới sau lưng.
- 234!
“ Gàoooo ”
Đám heo phẫn nộ quay lại, nhưng kết quả vẫn thế, không có một ai.
Cứ thế, từng con từng con nối tiếp nhau ngã xuống, đem sinh mệnh hóa thành kinh nghiệm kính dâng cho Nhật Lâm.
Tiêu hao một bình Hồi thần dịch, Nhật Lâm phóng ra đoạt mệnh đao cuối cùng.
- 234!
[ Ngươi thu được 150 điểm kinh nghiệm ]
[ Ngươi thu được 1 Ngân ]
[ Ngươi thu được 10 phần thịt, xương… ]
[ Ngươi thu được Bì giáp tinh mỹ ]
< Bì giáp tinh mỹ ( Đồng thau ) >: gia tăng phòng ngự +6
[ Ngươi thu được 2 bình Hồi thần dịch ]
[ Ngươi thu được 2 bình Hồi huyết dịch ]
Liên tiếp âm thanh thu hoạch vang lên, Nhật Lâm thoải mái.
[ Keng, chúc mừng người chơi lên cấp 4, các hạng thuộc tính được gia tăng, có 10 điểm cơ sở để phân phối, có 1 điểm kỹ năng ]
“ Gia tăng 10 điểm cơ sở vào ma lực ”
Thay đổi Bì giáp tinh mỹ, Nhật Lâm kiểm tra bảng cá nhân.
Người chơi: Vũ Trụ Chi Thương
Chủng tộc: Nhân Loại
Danh vọng: Cấp 1 (0/1000)
Tài sản: 3 Ngân
Chức nghiệp: Pháp sư
Đẳng cấp: 4 ( 0/400 )
Sinh mệnh: 160
Ma lực ( Phong ): 86
Ma lực ( Không gian ): Max
Pháp lực: 160
Phòng ngự: 16 (+6)
Nhanh nhẹn: 9
Trang bị: Bì Giáp tinh mỹ, Pháp trượng cũ nát
Kỹ năng: Phong Đao ( Sơ cấp, Đăng phong tạo cực ) Kỹ năng không gian ( Max ) Chân Thực Chi Nhãn ( cần tiền bạc để sử dụng ).
Sủng vật: Không.
Xem xong, Nhật Lâm bắt đầu tính toán.
“ Giờ nếu đi khu cấp 6 khẳng định tốn thời gian không dưới 30 phút, đã vậy chưa biết quái thế nào. Quái cấp 5 ở đây tuy rằng chỉ còn được 20 điểm kinh nghiệm, nhưng bù lại chúng đi theo nhóm, hiệu suất ngược lại tăng lên không ít. Chi bằng ở đây luyện lên cấp 5 thậm chí cấp 6 luôn cũng được. ”
Quyết định như vậy, Nhật Lâm bắt đầu hành trình tìm kiếm con mồi.
......
Trong lúc này, tại các nơi xung quanh Tân Thủ Thôn, không ngừng có người biến mất, một hai phút sau lại xuất hiện.
“ Chủ tịch, hiện chưa có tin tức gì ”
“ Đại công tử, vẫn chưa có ”
“ Nhị tiểu thư, còn chưa có thông tin gì ”
Nếu có người nhận ra, chắc hẳn sẽ kinh hô trong miệng họ chủ tịch, đại công tử, tiểu thư v.v… đều là những lãnh đạo hoặc người thừa kế của các tập đoàn nổi tiếng trong liên minh.
Bọn họ chính là tư bản.
Nếu ai nghĩ rằng Chân Thực Ma Huyễn là cơ hội đổi đời, giúp họ có thể thoát được tư bản khống chế thì khá sai lầm.
Chân Thực Ma Huyễn tính công bằng không cần bàn cãi. Khục…khục…đương nhiên ngoại trừ kẻ nào đó.
Nhưng tư bản vẫn là tư bản. Dù cho lực lượng bị chia năm sẽ bảy trong Tân Thủ Thôn, không thể liên lạc hay tập họp thành lực lượng đông đảo để áp chế người chơi khác. Nhưng họ có cách riêng của mình.
Những kẻ xuất quỷ nhập thần kia là một trong những cách đối phó của họ.
Bên ngoài thực tế tạo một group chat, cách mỗi vài phút, sẽ có người thoát ra ngoài và kiểm tra group xem có thông tin nào hữu dụng không: cách chơi hiệu quả, nhân tài, đối thủ, vị trí quái, nhiệm vụ ẩn tàng v.v… đều được chia sẻ qua voice chat nhanh chóng, chỉ tốn một hai giây. Sau đó đăng nhập trở lại.
Cũng may hiện tại chưa có gì nhiều để khai thác, nhưng tương lai, cổ lực lượng này không hề nghi ngờ sẽ thống trị trò chơi. Trừ khi…
Chuyện đó nói sau.
......
Tân Thủ Thôn, khu vực cấp 3.
Một đám ma pháp sư, chiến sĩ đang phóng thích kỹ năng.
“ Gào! ”
Một con Ma trư ngã xuống.
“ Thùy Linh, đám này da dày thịt béo, mỗi tăng một cấp lại khó g·iết 1 đoạn. Đây là chơi kiểu gì cho được a ” Một cô gái trong đoàn vừa đi vừa tố khổ.
“ Đúng vậy a, nếu tăng hết vào ma lực, miễn cưỡng có thể duy trì hiệu suất g·iết quái.” Một cô gái khác nói “ Nhưng máu và pháp lực quá ít, nếu gặp quần công e rằng chịu không được hai ba phát. Hồi huyết dịch cũng không kịp bơm a ”
Thùy Linh nhìn mọi người ca cẩm thì chỉ mỉm cười, nhưng trong lòng nàng lại dâng lên một cảm giác hưng phấn: “ Aaaaa… thật là đã. Không nghĩ tới Chân Thực Ma Huyễn lại thật sự chân thực như vậy. Giá như một giờ có thể ở đây cả tháng thì tốt biết mấy. ”
Những người chị em này, là người trong công ty mà ba ba vận dụng năng lực điều tới. Cũng không phải ông có thần thông gì, nhưng dù gì cũng là tập đoàn chỉ đứng sau ngũ đại tập đoàn trong liên minh. Nếu may mắn một chút, trong một Tân Thủ Thôn gom được vài ba năm người cũng là trong khả năng.
Mục đích chính là theo hỗ trợ con gái hưởng thụ vui vẻ, cái khác đều là việc phụ. Tập đoàn mấy chục ngàn người, nhân tài lớp lớp, cũng không cần con gái phải lao tâm lao lực.
“ Hừ, cũng không biết tên kia lăn lộn tới đâu. Nhắn tin có một cái liền biến mất. Có giỏi đừng để bổn tiểu thư bắt được. ” Nghĩ tới Nhật Lâm, một loại cảm giác an bình liền xuất hiện trong lòng Thùy Linh.
Nàng bề ngoài tuy luôn tỏ ra vui vẻ yêu đời, nhưng trong thâm tâm vẫn là có chút tự ti. Nếu không nàng cũng không để cho ba mình chuyển trường, đi tới một trường trung học phổ thông tầm thường, không ai quen biết để học.
Nhờ vậy mà nàng gặp Nhật Lâm.
Trong mắt nàng, Nhật Lâm vừa bình thường vừa khác thường. Học hành bình thường, nói chuyện bình thường, hoạt động trong lớp bình thường, tướng mạo… ách, tướng mạo tương đối có chút đẹp trai đi.
Vậy tại sao lại khác thường?
Hắn hơi có chút… cà lơ phất phơ. Nhiều lúc nói chuyện con mắt lại như nhìn xa xăm, có lúc lại nghĩ đâu đâu, quên mình đang nói chuyện.
Đôi khi tiện đường dẫn nàng vào lớp thì có không ít lần lại đi lố.
Nhưng thứ thật sự hấp dẫn Thùy Linh, lại là tính cách của hắn.
Bạn bè trong lớp mặc dù luôn tỏ ra vui vẻ, thậm chí một số người vì đề cho mọi người nghĩ họ cũng biết cách cư xử nên luôn thể hiện tử tế với nàng. Nàng cũng không đánh giá hay xem thường gì họ, không chế giễu nàng cũng là tốt lắm rồi.
Nhưng cảm giác khó chịu khi biến thành vật để người khác thể hiện nàng không thích.
Nhật Lâm lại khác. Ở nơi hắn, ân cần và hờ hững luôn đi đôi với nhau. Hắn im lặng giúp nàng đẩy xe lên lớp, hắn giúp nàng ngồi vô bàn, lên xe, lấy đồ v.v… Hắn luôn như vậy, tựa như đây là công việc của hắn nên làm.
Trong mắt không có ân cần quan tâm, nhưng luôn tinh ý thể hiện đúng lúc khi nàng cần.
Hắn nói chuyện không có nhân sinh triết lý gì cao siêu, nhưng hành động thì tự nhiên như chuyện vốn lẽ nên như vậy.
Nàng té, hắn đỡ nàng dậy, chỉ nói một câu “ lần sau nhớ cẩn thận” rồi xong. Nàng tức giận, hắn không hỏi han, chỉ im lặng chờ nàng hết giận. Nàng đùa giỡn, hắn đùa giỡn. Nàng…
Đây là cảm giác mà ngay cả ba mẹ nàng cũng không mang đến cho nàng được. Không phải họ không yêu thương nàng, ngược lại là đằng khác. Nhưng vì sợ nàng buồn, họ cố gắng làm điều đó nhiều hơn. Điều này khiến nàng thấy ray rứt và tự giận mình vô dụng.
Nhật Lâm thì khác. Hắn không cố khiến nàng thấy thoải mái, nhưng vì vậy lại khiến nàng thấy thoải mái.
Tâm linh thiếu nữ không biết từ khi nào đã bị hắn bắt lấy.
Nếu chỉ là tình cảm mộng ảo thời cấp ba thì thôi không nói gì. Nhưng hiện tại đã 22 tuổi, so với các bạn đồng lứa có cuộc sống bình thường, nàng đã trải qua rất nhiều cung bật cảm xúc.