Vũ Trụ Chi Khuyết

Chương 23: Phượng Hoàng Chi Lệ



Chương 23: Phượng Hoàng Chi Lệ

Khu cấp 10

[ Keng, chúc mừng người chơi lên cấp 10, các hạng thuộc tính được gia tăng, có 10 điểm cơ sở để phân phối, có 1 điểm kỹ năng ]

“ Hô, cuối cùng cũng lên cấp. Bọn ma lang này không dễ chơi chút nào, đi thì đi cả đàn, lâu lâu mới có vài nhóm lẻ tẻ có thể g·iết. Hại mình tốn cả 2 giờ đồng hồ mới lên cấp, giữa chừng còn xém bị thịt.”

[ Ngươi hấp thu Sơ cấp ma tinh, ma lực +20 ]

[ Ngươi hấp thu Mệnh tinh, sinh mệnh +200 ]

Nhật Lâm vừa hấp thu ma tinh mệnh tinh, vừa thay Hộ oản và Đai lưng.

Hộ oản tuyệt mỹ ( Bạch Ngân ): Gia tăng ma lực +25

Đai lưng tuyệt mỹ ( Bạch Ngân ): Gia tăng ma lực +25

Hai trang bị này là thứ hắn lấy từ g·iết 2 con tinh anh cấp 10. Cũng không cần Phong Thiên Đao và Phong Thiên luân, chỉ lợi dụng ẩn tính là g·iết được.

“ Cũng ngộ thiệt. Đi khắp cả khu rừng mà không thấy Lang vương với đám mèo kia, thậm chí đầu lĩnh cũng không thấy. Tụi nó trốn đi đâu?”

“ Giờ mình còn khoảng 3 tiếng. Một tiếng đi về là còn 2, nhiệm vụ ẩn tàng cũng đang chờ mình. Thôi tìm thử 1 tiếng nữa, nếu không thấy thì đi về. Không lẽ phải đi nhận nhiệm vụ chính tuyến thì mới tìm được bọn hắn?” Nhật Lâm không biết mình suy đoán có đúng không, nhưng giờ cũng hết cách. Cái gì biết trước thì làm trước vậy.

…...

1 giờ sau.

“ Quái thật, đi khắp cả khu rừng vẫn tìm không thấy, ngược lại sương mù càng ngày càng dày đặc, về thôi!”

Tìm hoài không thấy Lang vương, Nhật Lâm chán nản lên đường về thôn.

…...

Khu cấp 8.

Một nhóm người chơi đang hăng hái luyện cấp.

“ Cố lên, hôm nay ráng xông lên cấp 8, chúng ta sẽ lại dẫn đầu.”



Đây chính là nhóm của Thanh Hà. Nhờ có trang bị tốt, bọn nàng đã lên tới cấp 7, ấn tiến độ hôm nay có thể lên cấp 8.

Nhật Lâm từ xa nhìn bọn họ đánh quái, cũng không lên tiếng chào hỏi liền đi.

Hiện tại cũng không có gì để nói.

…...

Một giờ sau.

Nhìn khu vực trước cửa thôn một bầu hiu quạnh, Nhật Lâm cảm khái:

“ Cảnh còn người mất a.”

-778!

“ Cục tác!”

Tiện tay xin gà huynh 1 điểm kinh nghiệm, Nhật Lâm bước vào thôn.

“ Đội trưởng, nhìn ngài có vẻ buồn rầu, chẳng hay là tới tháng hay có chuyện gì khó khăn?” Trông thấy tên đội trưởng, Nhật Lâm nhớ tới mối thù truyền kiếp, cũng không nể nang bước tới nổ pháo.

Đội trưởng vệ binh nhìn Nhật Lâm mừng rỡ, cũng không phát giác được khác thường trả lời:

“ Ồ, mạo hiểm giả. Không nghĩ tới nơi đây lại có thể có được một người dũng sĩ như ngài. Ta quả thật đang lo lắng một chuyện, không biết ngài có thể giúp ta một chút được không?”

“ Hừ, bây giờ mới van xin lạy lụt. Không có cửa.” Nhật Lâm thầm nghĩ, nói: “ Rất sẵn lòng vì ngài ra sức. Hãy cho ta biết khó khăn của ngài.”

“ Thật chẳng giấu gì. Cách đây không lâu, các dũng sĩ trong thôn chúng ta từng tốp từng tốp ra đi g·iết quái, giữ bình yên cho thôn làng. Nhưng mãi tới bây giờ vẫn chưa thấy ai trở về. Không biết họ có xảy ra chuyện gì không? Ngài có thể giúp ta điều tra vụ này không?”

“ Được. Ngài yên tâm, ta sẽ điều tra vụ này.”

“ Ồ, thật tốt quá. Đây là địa điểm mà ta điều tra được trước khi họ mất dấu, xin ngài hãy cẩn thận!”

[ Ngươi nhận được nhiệm vụ - Hương linh anh hùng: hãy dựa theo tọa độ được cho, đi đến tìm hiểu nguyên nhân tại sao các dũng sĩ trong thôn ra đi không trở về.

Ẩn tính: Phó bản, cần 1 thần tinh để kích hoạt ]



“ Ý, còn cần thần tinh. Hóa ra là vậy. Cấp 10 mới kích hoạt nhiệm vụ, nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ thì lại cần 1 thần tinh.” Nhật Lâm nhìn ẩn tính gợi ý, nhất thời giật mình.

“ Xem ra ma tinh mai mốt cũng không thể dùng sạch, chừa lại 1-2 cái đề phòng lúc cần.”

Chào biệt tên đội trưởng vệ binh, Nhật Lâm cũng không đi làm nhiệm vụ mà đi thẳng sâu vào trong thôn. Nhà thôn trưởng còn một cái nhiệm vụ ẩn tàng đang chờ hắn đây.

…...

Nhìn bậc thềm trước cửa, Nhật Lâm giơ cao chân bước qua.

“ Chào ngài thôn trưởng, trông ngài có vẻ buồn rầu lo lắng, chẳng hay là tới…. đệch!”

“ Ầm….!”

“ Bé Hoàng!”

Nhật Lâm đang định giở bài cũ đưa tặng một pháo cho tên thôn trưởng, ai ngờ chưa nói hết câu thì một t·iếng n·ổ vang lên khiến hắn giật mình, xém cắn trúng lưỡi.

Chỉ thấy thôn trưởng và bé gái hoảng hốt, nhanh chóng chạy ra sau nhà.

[ Keng, ngươi phát động ẩn tàng nhiệm vụ - Phượng hoàng chi lệ (duy nhất): Hậu duệ có huyết mạch của phượng hoàng hiện đang hấp hối, ngươi hãy cứu nó. Ẩn tàng: dùng mệnh tinh có thể cứu sống. ]

“ Không phải là Nhiệm vụ ẩn tàng - Tình bạn sao, sao giờ lại biến thành Phượng Hoàng Chi Lệ, lại còn duy nhất?” Nhật Lâm trong lòng khó hiểu, nhưng cũng không chậm trễ chạy theo hai ông cháu.

Qua vài khúc cua, Nhật Lâm nhìn thấy hai ông cháu đang ở phía trước. Lúc này, người ông đang đứng khòm xuống, hai tay cố giữ lấy đứa bé gái vừa đang la hét vừa định nhào tới thứ gì đó, là một đám lửa.

Sau khi Nhật Lâm chạy tới, hai mắt hắn liền trừng lớn nhìn tràng cảnh trước mặt.

Trước mắt hắn là một… con gà. Hình thể con gà này to bằng cả con sói, mỏ nhọn, vuốt sắc bén. Chỉ có điều nó không đứng, mà đang nằm trong biển lửa.

“ Tra xét” Không kịp suy nghĩ nhiều, Nhật Lâm nhanh chóng thả Chân Thực Toàn Tra.

Ma hóa kê (cấp 10) : Cách đây ít năm, nó được cháu gái thôn trưởng lén nhặt về nuôi. Đáng tiếc lúc đó nó đang bị ma hóa. Xuân qua thu lại, gà con năm nào giờ đã trưởng thành thành cấp 9 ma hóa kê, có được linh tính. Nó nhận ra ma tính đã sắp không thể khống chế. Nhưng nó và bé gái sớm chiều bên nhau, nó không muốn làm hại nàng, cũng không thể bỏ đi vì sợ liên lụy. Hôm nay ma lực đột tăng, nó không thể áp chế bị ép lên cấp 10. Nhận ra điều này, Ma hóa kê biết không còn khả năng kiềm chế hung tính của mình nữa. Nó bèn quyết định t·ự s·át, quyết không thể làm tổn thương người bạn thân của mình.

Ẩn tính: Khi nó sắp tắt thở, ma tính sẽ tản hết. Đem mệnh tinh để lên người nó là có thể cứu sống.

“ Bé Hoàng, em làm sao vậy?”



Bé gái gào thét, cố vùng vẫy thoát ra.

“Bé Hoàng” cố gắng ngẩng đầu, nhìn về phía người bạn thuở ấu thơ.

Nó niệm thầm:

“ Em xin lỗi. Em không thể cùng chị chơi đùa nữa rồi. Thật nhớ những đoạn thời gian trước kia a. Ước gì có thề quay lại… quay…” Bé Hoàng chầm chậm nhắm đôi mắt lại, một giọt lệ lặng lẽ chảy ra.

Bé gái thấy cảnh này, gào thét khóc lên:

“ Không! Bé Hoàng, em đừng c·hết! Chị xin em! Đừng bỏ chị mà đi!”

Nhật Lâm nhìn thấy cảnh này, tay không tự chủ nắm lại.

Dẫu biết đây chỉ là thiết lập, những hắn vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Hít sâu một hơi, Nhật Lâm tiến đến, dựa theo hướng dẫn của ẩn tính đem mệnh tinh đặt lên người bé Hoàng.

“ Ngươi chưa thể c·hết được!”

Bé Hoàng lúc này đã không thể mở mắt, cũng đã mất đi cảm giác, nhưng nó vẫn nghe được âm thanh.

“ Là kẻ kia!” Vừa nãy nó thấy hai ông cháu cùng với một thân ảnh loáng thoáng. Nhưng lúc đó nó đã không còn sức đi để ý, chỉ nhìn bé gái.

Bỗng nhiên, nó cảm nhận được một luồng khí mát dịu đang lan tỏa trong người, sinh cơ trong cơ thể đang dần dần hồi phục.

Ngay lúc này, cảnh tượng trước mắt liền trở nên huyền ảo.

“ Phừng!”

Một ngọn lửa từ người bè Hoàng bùng lên, lần này không mang theo hơi thở hủy diệt, mà là sinh cơ.

Phượng Hoàng niết bàn!!!

…...

Mấy phút sau.

Nhật Lâm trố mắt nhìn quả trứng lơ lửng trước mặt, ngọn lửa đang rút vào trong tắt dần.

[ Ngươi hoành thành nhiệm vụ - Phượng hoàng chi lệ, đạ được 1 giọt nước mắt Phượng Hoàng. Danh vọng được 1000, tiền 5 Kim. ]

“ … ”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.