Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 97: Thì ra còn có nhiều hiểu lầm như vậy



Đồng Y Mộng không biết người vừa mới đi ngang qua cửa sổ là ai, vừa nãy cô ta nói lớn tiếng như vậy, có bị người bên ngoài nghe được hay không. Cô ta vẫn đều luôn giả vờ đáng thương, sợ bị bất kỳ người nào ở Đường gia phát hiện ra bộ mặt thật của chính mình.

Bóng dáng kia không thấy nữa, trong điện thoại, Cố Tú Vân còn đang nói không ngừng.

"Mộng Mộng, chắc chắn một trăm phần trăm, con của Hạ Nhất Nhiễm quả thật không bị sảy mất, là cô ta cố ý tung tin giả che mắt chúng ta!" Cố Tú Vân trảm đinh tiệt thiết nói.

Đồng Y Mộng cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, thở hổn hển, vỗ ngực, "Vậy phải làm sao đây?! Nếu để cho Đường Hạo Nam biết, đứa bé kia vẫn còn, tôi, tôi liền xong rồi! Anh ấy đã sớm yêu Hạ Nhất Nhiễm, tôi phải làm sao đây?!"

Sau đầu truyền đến một cảm giác đau đớn khó nhịn, Đồng Y Mộng nắm chặt di động, thấp giọng nói.

Thật sự rất sợ ở trước mặt Đường Hạo Nam lộ ra mọi chuyện, rất sợ anh cùng Hạ Nhất Nhiễm một lần nữa cùng một chỗ, cho nên, con của Hạ Nhất Nhiễm nhất định phải chết!

"Hạ Nhất Nhiễm hiện tại ở đâu? Các người tìm hai tháng vẫn còn không có tin tức sao?! Làm việc kiểu gì vậy?!" Đồng Y Mộng khôi phục bình tĩnh, ngữ khí trở nên không tốt rất nhiều, nói chuyện với Cố Tú Vân như là sai bảo người hầu.

Cố Tú Vân cũng cảm giác được tính tình Đồng Y Mộng là có thay đổi, không giống như trước vẫn luôn nghe lời.

Hiện tại, đều đã là bọn họ nghe theo cô ta.

"Mộng Mộng, con đừng có gấp, con cũng biết Lục Ngộ Hàn lợi hại. Cậu ta muốn giấu một người, chúng ta làm sao tìm ra được, thật sự không có cách nào tìm ra." Cố Tú Vân vội vàng trấn an cô ta, Lục Ngộ Hàn quả thật lợi hại, đem Hạ Nhất Nhiễm biến thành đá chìm đáy biển, một chút tin tức đều không có.

Bọn họ cũng vẫn theo dõi người bạn tốt duy nhất Tô Tiểu Quả, nhưng mà vẫn không bất luận tin tức gì.

Thế giới to lớn, giấu đi một người, quá dễ dàng.

"Không được! Cho dù các người lên trời xuống biển, cũng cần phải bắt cô ta xuất hiện! Tôi không muốn phải nhìn thấy Hạ Nhất Nhiễm đem đứa nhỏ trong bụng sinh ra!" Đồng Y Mộng nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng phẫn hận không thôi, đứa bé kia, vậy mà không bị sảy mất, là ngày đó cô ta dùng sức không đủ lớn sao?!

Cô ta nói xong câu này, lập tức liền cúp điện thoại.

Cô ta mở đèn bàn, lặng lẽ xuống giường, đêm khuya mọi âm thanh đều yên tĩnh tịch mịch, Đồng Y Mộng giống như một oan hồn, đi xuyên qua lối đi nhỏ trên lầu ba của biệt thự.

"Ưm..." Tại góc rẽ, cô ta đột nhiên bị người từ phía sau bụm miệng, thân thể gầy yếu bị kéo đến góc rẽ, là hương vị của đàn ông, Đồng Y Mộng không quá sợ hãi. Trong suy nghĩ của cô ta, chỉ cần không phải người của Lục Uyển Thu là tốt rồi.

Bàn tay của người đàn ông này vuốt ve bộ ngực của cô ta, hung hăng nhào nặng một phen, cảm giác này, để cho Đồng Y Mộng cảm giác rất quen thuộc, thân thể run rẩy.

Bàn tay của người đàn ông rời khỏi miệng cô ta, Đồng Y Mộng không có kêu lên, bàn tay của người đàn ông này mới hoàn toàn buông ra.

"Anh..."

"Đừng nói nói, vật nhỏ, là anh..." Giọng người đàn ông chứa đầu tà mị vang lên ở bên tai, thân thể Đồng Y Mộng run rẩy, tim đập rộn lên.

Đường Hạo Thăng...

Tại sao hắn lại trở về rồi...

Từ lúc tỉnh lại đến giờ, lại vẫn chưa thấy qua hắn, nghe nói hai tháng trước bị Đường Hạo Nam phái đi Nam Phi phụ trách hạng mục cung cấp đá quý rồi.

Bàn tay của người đàn ông ở trên ngực phải của cô ta làm càn xoa bóp, hai chân Đồng Y Mộng như nhũn ra, một cảm giác khô nóng dâng lên, thân thể cô ta bắt đầu có phản ứng.

"Vừa nãy... Cũng là anh sao?" Đồng Y Mộng thở hổn hển, người đàn ông ở bên tai cô ta thổi hơi, toàn thân cô ta run rẩy, miệng không tự giác phát ra âm thanh ngâm nga trầm thấp.

"Là anh... Vật nhỏ, bên dưới của em vẫn lại là hư hỏng như vậy nha... Cũng không biết anh trai của anh tại sao không phát hiện..." Đường Hạo Thăng ở bên tai cô ta cười nói, hoạt động bước chân, đem cô ta kéo vào trong phòng.

"Anh nói nhỏ chút, đừng để cho mọi người phát hiện!" Đồng Y Mộng thấp giọng nói, cắn chặt hàm răng, một thoáng chốc, đã bị Đường Hạo Thăng kéo vào phòng của chính mình, người đàn ông đẩy ngã cô ta xuống giường, bắt đầu giở trò...

Sau khi một phen mây mưa, thể lực Đồng Y Mộng thiếu chút nữa chống đỡ không nổi choáng quáng ngất lịm, mềm nhũng dựa vào trong lòng Đường Hạo Thăng, "Anh thật sự, sẽ không bán đứng người ta sao?"

Tóc giả trên đầu Đồng Y Mộng đều đã rớt, một đầu tóc ngắn, mất đi mỹ cảm, Đường Hạo Thăng không nhìn cô ta, hút thuốc, "Đương nhiên, Đường Hạo Nam căn bản là không phải con cháu Đường gia, hừ, chỉ có anh, mới đúng là người của Đường gia! Mấy năm nay, anh chịu đựng bọn họ còn chưa đủ nhiều sao?"

Đồng Y Mộng trước liền biết chuyện này từ chỗ Cố Tú Vân, hiện tại nghe Đường Hạo Thăng nói như thế, cũng an tâm rồi.

"Sau này, anh phải giúp người ta..." Đồng Y Mộng làm nũng nói, bàn tay ở trên ngực người đàn ông nhẹ nhàng mà chuyển động vuốt ve.

...

Hứa Thành nhận được một cuộc gọi xa lạ, thực ra là Hạ Nhất Nhiễm gọi tới, cô rời đi đã hơn hai tháng.

"Boss đi công tác ở Bắc Kinh rồi!"

Nghe Hứa Thành nói, Hạ Nhất Nhiễm kiên định đôi chút, cô liên hệ Hứa Thành, lo lắng bị Đường Hạo Nam biết, hiện tại, anh không có ở công ty, cũng sẽ không sợ rồi.

Kỳ thật, anh biết thì đã thế nào, không có khả năng sẽ tìm đến cô nữa.

"Hứa Thành, là như vậy, trước tôi đem nhà cũ mẹ tôi để lại bán cho Khương Dư Hằng, căn nhà cũ này là lúc trước Đường Hạo Nam giúp tôi mua được, hiện tại, tôi muốn đem khoản tiền này trả lại cho anh ấy. Trước bởi vì các loại nguyên nhân, vẫn chậm trễ rồi." Hạ Nhất Nhiễm ở trong điện thoại bình tĩnh nói, khoảng thời gian trước bởi vì đủ loại chuyện xảy ra, đem chuyện này thiếu chút nữa đã quên, hiện tại, khoản tiền kia còn đang ở trong thẻ của cô, cô muốn trả lại cho Đường Hạo Nam, thử chuyển khoản sang sổ cho anh, vẫn chuyển không đi vào.

Đành phải liên hệ Hứa Thành rồi.

"Bán cho Khương Dư Hằng? Chẳng lẽ không phải người đưa cho anh ta?" Hứa Thành hỏi lại, trong giọng nói lộ ra vẻ châm chọc, bây giờ, Đường Hạo Nam đúng là bị cô hại khổ rồi.

"Đường Hạo Nam tiêu tiền giúp tôi mua được nhà cửa, sao tôi có khả năng tặng cho người khác? Hứa Thành, nếu không anh đem số tài khoản của anh gửi cho tôi, tôi chuyển cho anh, anh giúp tôi chuyển cho anh ấy. Tôi không muốn cùng anh ấy lại có chút liên quan gì nữa!" Hạ Nhất Nhiễm trầm giọng nói, hơi giận buồn bực.

"Nhưng mà Đường tổng vẫn cho rằng là người cùng Khương Dư Hằng một mực âm thầm cấu kết, liên hợp Kha Dịch Thần lừa gạt ngài ấy! Hạ tổng, hiện tại người muốn trả lại khoản tiền này, rốt cuộc tính toán chuyện gì?!" Thân là trợ lý Đường Hạo Nam, công việc của công ty đã bận muốn chết, vẫn còn giúp bọn họ giải quyết việc việc tư, Hứa Thành cũng cực kỳ đau đầu.

Mà lời Hứa Thành nói, làm Hạ Nhất Nhiễm ngây ngẩn cả người.

Ý của anh ta là, Đường Hạo Nam cho rằng cô cấu kết cùng Kha Dịch Thần, Khương Dư Hằng?

Ngược lại cười khổ, "Thì ra anh ấy là nghĩ về tôi như vậy... Vẫn cảm thấy tôi lừa gạt anh ấy, cho nên, một mực theo chơi đùa với tôi?" Cô thì thào nói, trong lòng vừa chua vừa đắng.

"Không có! Đường tổng lúc ở nước Mỹ, mới biết được người cùng Khương Dư Hằng là anh em, mới cho rằng người cùng Kha Dịch Thần đang cấu kết với nhau, trước là hoài nghi qua, nhưng mà, ngài ấy đã từng nhiều lần cảnh cáo tôi, không cần hoài nghi người!" Hứa Thành ảo não nói ra những thứ này.

Có lẽ, giữa hai bọn họ người thật sự tồn tại hiểu lầm gì đi?

Hạ Nhất Nhiễm lần này có phần bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện.

Biết Đường Hạo Nam từ Mỹ trở về liền giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác rồi...

Nước mắt lăn dài chảy xuống.

"Tôi không có cấu kết cùng Khương Dư Hằng, sau khi cha tôi qua đời, tôi mới biết được Khương Dư Hằng là anh trai cùng mẹ khác cha, nhà cũ là bán cho anh trai, tôi chỉ nghĩ muốn trả tiền cho anh ấy. Tôi không có cùng Kha Dịch Thần cấu kết, sau khi ly hôn, bị Kha Dịch Thần mang đi, anh ta ép tôi ký giấy đồng ý chuyển nhượng cổ phần... Hứa Thành, nói đến cùng, ở trong lòng anh ấy, tôi chính là xấu xa ác độc như vậy, không phải sao?"

"Vừa có mâu thuẫn, luôn hoài nghi tôi..." Hạ Nhất Nhiễm thì thào nói, yết hầu nghẹn đắng.

Hứa Thành cũng sửng sốt, Hạ Nhất Nhiễm nói những thứ này, không giống như là giả.

"Mà tại sao người lại tàn nhẫn mà đem con của các người phá bỏ rồi hả?! Người có biết boss để ý đến đứa nhỏ này bao nhiêu không?! Tôi cũng không nguyện tin tưởng người sẽ nhẫn tâm như vậy, mãi đến khi tôi nhìn thấy ghi chép bệnh án của bệnh viện!" Hứa Thành kích động nói, trách cứ cô.

Hồ sơ bệnh án của bệnh viện chẳng lẽ không phải ghi là bị sảy thai sao?

"Hứa Thành... Tôi căn bản..." Hạ Nhất Nhiễm thiếu chút nữa nói ra sự thật, nhìn đến Lục Ngộ Hàn đi đến, vội vàng dừng lại, thiếu chút nữa cô đã đem bí mật này nói cho người khác biết, mặc kệ như thế nào, vẫn lại là không muốn nói cho Hứa Thành mới tốt.

"Hứa Thành, có chút lời nói, vẫn nên là để tôi tự mình nói với anh ấy đi." Hạ Nhất Nhiễm nói xong, lập tức cúp điện thoại, lấy sim điện thoại di động ra, vứt hết.

Cô đem việc này nói cho Lục Ngộ Hàn, Lục Ngộ Hàn cũng không nghĩ tới hồ sơ bệnh án của bệnh viện vậy mà lại bị người động tay động chân, có thể chắc chắn, nhất định là Cố Tú Vân làm.

"Hối hận cùng nó ly hôn sao?" Lục Ngộ Hàn rót ly nước cho cô, nhẹ giọng hỏi.

Hạ Nhất Nhiễm lắc đầu, nhàn nhạt mỉm cười, "Cũng không có, chỉ là cảm thấy được giữa tụi con vậy mà mang theo nhiều hiểu lầm như vậy, rất thất vọng. Thật giống như một đoàn bông nhét ở trong ngực, rất khó chịu, rất muốn bắt nó ném đi!" Cô cười nói, hai tay nắm chặt cốc nước, sưởi ấm bàn tay đang lạnh buốt.

"Nói đến cùng là anh ấy không đủ tin tưởng con, mà còn vốn là muốn ly hôn, chính là được lợi cho những người xấu này..."

Hạ Nhất Nhiễm nhẹ giọng nói, nhớ lại Đường Hạo Nam trước mặt truyền thông nói những lời này, rốt cuộc là nói nhảm, hay lại vẫn là lời nói thật tâm đây?

Bỗng nhiên quay đầu, cô phát hiện, thì ra đến chính bản thân cô cũng là không đủ tin tưởng anh, rốt cuộc là không yêu đậm sâu hay vẫn lại là, yêu đến không đủ tin tưởng rồi?

Vẫn giống như bước trên băng mỏng, hiện tại đã ly hôn, cũng không phải tiếp tục xoắn xuýt, còn về đứa nhỏ này...

Cảm thấy có phần tiếc nuối, dù sao, anh cũng là cha của đứa nhỏ, có quyền lợi được biết sự tồn tại của nó...

Lục Ngộ Hàn không khuyên cô cái gì, để cho chính cô tự quyết định, anh chỉ phụ trách bảo hộ an toàn của cô.

...

Đêm đông rét lạnh, cô cuộn mình ở trong chăn, di động nắm trong tay, bấm rồi lại xóa, xóa lại bấm, bấm cái dãy số cô nhớ mãi không quên kia.

Đến cùng cũng không có dũng khí ấn nút gọi đi.

Mạnh mẽ hạ quyết tâm, cuối cùng ấn nút gọi, rồi sau đó, nín thở chờ đợi.

"Alo, Đường tổng đang đang tắm..." Giọng nữ xa lạ, giống một chậu nước đá, hắt vào người làm cô tỉnh táo, cái lạnh thấu xương rét lạnh lạnh triệt thể xác và tinh thần!

"Alo?"

Trái tim Hạ Nhất Nhiễm như chết đi lần nữa, cúp điện thoại, khóe miệng nhếch lên, cười nhạo mình khờ dại.

Vậy mà còn muốn giải thích rõ một chút hiểu lầm, không muốn anh bị Đồng Y Mộng bọn họ lừa gạt... ~

Lại không biết, người ta hiện tại đang ở sung sướng vui vẻ ở bên ngoài.

Tim, co rút đau đớn, cô cuộn thân thể, ôm chặt túi chườm nóng trong lòng.

"Người nào cho cô vào?! Cút!" Đường Hạo Nam từ phòng tắm đi ra, nhìn đến một người phụ nữ xa lạ, động tác thô lỗ túm tóc người phụ nữ kia, ném cô ta ra ngoài cửa.

Nhất định lại là Hạ Cận Nghiêu!

Bọn họ biết anh ly hôn, thiếu phụ nữ cho nên, mới bảo những người phụ nữ phong trần này đến!

Anh ở bên giường ngồi xuống, cầm lấy di động, nhìn đến một dãy số xa lạ gọi đến, còn bị nhận nghe, tim, chùng xuống.

Lập tức gọi lại, điện thoại thông, nhưng mà còn không có người tiếp nghe, một tiếng một tiếng vang lên, âm thanh kia để cho tim của anh, không hiểu sao rung rẫy...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.