Vô Tận Kiếm Trang

Chương 690: Bốn tháng (13)



Nhưng Diệp Bạch tự nhiên không phải nhìn thấy một điểm khó khăn, mà lúc này hắn đối mặt một cái chỉ pháp tinh diệu thần kỳ như thế, hắn tự nhiên sẽ không buông tha.

Cho nên bắt đầu, Diệp Bạch không có thời gian tu luyện Việt Vương Chỉ, bởi vì phải chiếu cố Linh Hỏa bên trong Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh.

Nhưng trong quá trình này, thời gian một ngày một ngày trôi qua, tuy nhiên, Diệp Bạch trừ phương pháp tu luyện Việt Vương Chỉ quen thuộc một điểm ra, ngay cả nhập môn cũng không thể, lại càng không nói là thi triển ra được.

Môn chỉ pháp này đích thật là tinh diệu thâm ảo dị thường, khó trách có thể được thạch thất chủ nhân khắc vào trên vách đá này, để cho hậu nhân tham ngộ, thật không biết nếu như mười chỉ tề tụ, muốn luyện thành thì giá trị không nói cũng biết.

Ít nhất, hiện tại một thức này đã khiến cho Diệp Bạch có chút sứt đầu mẻ trán, khổ không thể tả rồi.

Khó trách thạch thất chủ nhân này, từng tự ngạo nói, đương thời chỉ bằng vào một chỉ pháp này, tung hoành thế gian ít có địch thủ, thậm chí, có khả năng cùng một loại bán Vương cường giả tranh đấu, môn chỉ pháp cường đại vô cùng rồi.

Cũng không biết, hắn rốt cuộc có phẩm cấp gì, Thanh cấp Cao cấp, Thanh cấp Đỉnh cấp, hay Lam cấp cấp thấp?

Nửa tháng sau.

Lúc này, bởi vì thấy được Diệp Bạch cố gắng, cho nên Viêm Mị cũng bắt đầu tu luyện Hỏa Mị cung dưới đất bảo khố thu được năm quyển bí kíp.

Hỏa Mị tâm pháp, Hỏa Mị thuật, Hỏa Linh cương giáp, Huyền Hỏa bộ, Kiếm Tâm Thông Minh.

Đây là Hỏa Mị cung truyền thừa, trừ một bộ phụ trợ Huyền kỹ ra, còn lại bốn quyển, tất cả đều là Hỏa hệ Huyền công tâm pháp, công kích Huyền kỹ, phòng ngự Huyền kỹ, thân pháp Huyền kỹ.

Mỗi một môn, đều là Thanh cấp Trung cấp. Chính là Diệp Bạch, cũng không khỏi đỏ mắt, nhưng đáng tiếc, những bí này kíp, đối với hắn phần lớn tu luyện không được, cho nên cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.

Nhưng những quyển Thanh cấp Trung cấp bí kíp này, cũng không phải dễ luyện, Viêm Mị đầu tiên tu luyện, là tâm pháp Huyền kỹ, bởi vì tâm pháp trụ cột, không có tâm pháp, cũng chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước, mộng ảo mà thôi. Cho nên, nàng đầu tiên tu luyện, tự nhiên là Hỏa Mị tâm pháp này rồi.

Nhưng nàng mặc dù có tư chất rất tốt, Hỏa Mị tâm pháp này cũng phức tạp vô cùng, ước chừng nửa tháng qua đi Viêm Mị cũng chỉ mới vừa nhập môn mà thôi, bước chân vào tầng thứ nhất sơ bộ. Hỏa Mị tâm pháp, có tổng cộng mười hai trọng, phía trước tam trọng, cũng chỉ là đặt nền móng, có thể nói là bộ phận đơn giản nhất mà thôi.

Bộ phận đơn giản nhất còn như thế, phía sau càng không cần phải nói cũng biết, bất quá dù sao nàng cũng không lo lắng, Diệp Bạch cũng không giúp được nàng cái gì, tùy vào năng lực của nàng mà tu luyện.

Nửa tháng sau, hai người mặc dù mấy lần nhìn nhau, nhưng một người tu luyện Hỏa Mị công, một người tu luyện Việt Vương Chỉ, có tâm sự, có luyến tiếc, ngay cả một câu cũng không có nói qua.

Cho đến lúc này, rốt cục có chút mệt mỏi, Diệp Bạch tự khống chế cho Huyền Tinh vào Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh một lần, liền đi tới bên trên vách đá ngồi xuống, kinh ngạc nhìn bức họa chỉ pháp trên đỉnh đầu.

Trên vách đá, nửa tháng này hắn không biết đã xem bao nhiêu lần, tuy nhiên, Thạch Bích có khắc chỉ pháp không có lấy một tia biến hóa, hành động hiện tại của hắn, cũng chỉ là hình thành thói quen mà thôi.

Không có việc gì, hắn liền ngồi ở mặt Thạch Bích, nhìn bức họa chỉ pháp đến ngẩn người.

Tuy nhiên, ước chừng nửa tháng thời gian, cũng không có thu hoạch được gì. Diệp Bạch, cũng không khỏi có chút thấp thỏm, may là mỗi lần xuất hiện tình huống như vậy thì hắn lại làm cho hạ xuống, nhưng cuối cùng không phải kế sách lâu dài, nếu như cứ như thế, chờ hắn thật sự muốn tu luyện thành công, không biết đến bao giờ.

Có lẽ, với thói quen làm như vậy, cũng chỉ là theo bản năng mà thôi, đã sớm hình thành thói quen rồi.

Bất quá, lần này lại tựa hồ có chút bất đồng.

Khi hắn ngồi ở góc độ này, lúc sau nhìn bức họa chỉ pháp, dĩ nhiên tựa hồ có di động, Diệp Bạch cả kinh, theo bản năng đứng lên, đi tới góc độ khác xem thì lại phát hiện khôi phục bình tĩnh, mới vừa rồi tựa hồ chẳng qua là chính mình có ảo giác.

Chỉ pháp tà tà chỉ hướng bầu trời. Lệ nhiệt, bá đạo, tựa hồ có khả năng nhất chỉ phá giới thiên, nhất chỉ diệt quỷ thần, thống khoái đầm đìa, liều lĩnh khí phách.

Mặc dù không nhiều lắm, ít ỏi vài nét bút, nhưng đích xác họa trông rất sống động, nhìn nhiều không chán.

Diệp Bạch không tin mình gặp tà, lần thứ hai thay đổi mấy cái góc độ, tuy nhiên, đích thật là như thế, hắn không thể nhìn, cảm giác ảnh động cũng không còn có xuất hiện.

Coi như hắn khôi phục tọa độ cũ, khôi phục tư thế như thế thì cũng là không thấy.

Khiến cho hắn chỉ có thể hoài nghi, có lẽ mới vừa rồi đích thật là chính mình hoa mắt, chính mình cảm giác lỗi đi.

Vừa lúc đó, Viêm Mị cũng không biết khi nào đi đến bên cạnh hắn.

Diệp Bạch từ trầm tư phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy được Viêm Mị dị thường, không khỏi buồn cười nói:

- Ngươi làm sao vậy, ngươi muốn biết cái gì sao?

Không cần hỏi, chỉ nhìn vẻ mặt của Viêm Mị, Diệp Bạch cũng biết nàng đang có nghi vấn muốn hỏi chính mình, nếu không thì nàng tuyệt không có tư thái này.

Chỉ là nàng nửa tháng nay, rốt cục đem Hỏa Mị tâm pháp tầng thứ nhất luyện có chút thành tựu, cũng coi như có điểm thành tựu. Còn chính mình thì tu luyện Việt Vương Chỉ ngay cả một điểm bóng dáng đều không được, chẳng lẽ chính mình tư chất còn không bằng Viêm Mị sao, điều này làm cho Diệp Bạch cũng không khỏi có một chút buồn bực.

Đương nhiên, cũng chỉ là cười một tiếng mà qua, Việt Vương Chỉ, rõ ràng so sánh Hỏa Mị tâm pháp tối nghĩa hơn không biết bao nhiêu lần, Diệp Bạch tin tưởng, chính là Viêm Mị đến tu luyện, kết quả cũng sẽ như vậy.

Đương nhiên, nếu như thực sự không giống với Diệp Bạch phỏng đoán, hắn cũng chỉ có hoài nghi chính mình tư chất kém, mặc dù hắn từ trước đến giờ không nhận là mình có tư chất thật tốt, nhưng ít ra cũng là trung bình, không tính quá mạnh mẻ, nhưng cũng tuyệt không kém người.

Viêm Mị nhìn thấy Diệp Bạch đã phát hiện ra mình, nhưng rốt cục nhịn không được hướng về phía Diệp Bạch hỏi:

- Ngươi nửa tháng nay luyện cái gì?

Cái nghi vấn này, đã chôn ở trong lòng của nàng hơn nửa tháng nay, một mực giống như một con mèo chộp vào trong lòng nàng, không biết rõ ràng. Nàng ăn không ngon ngủ không yên, ngay cả tu luyện cũng không thể tĩnh tâm như bình thường, nàng nửa tháng mới đưa Hỏa Mị tâm pháp tầng thứ nhất sơ đoạn luyện thành, quả thật liên quan đến Diệp Bạch.

Chỉ là mấy ngày, Diệp Bạch một mực vội vàng, cũng không có phản ứng nàng, nàng mấy lần muốn hỏi nhưng vẫn buông tha.

Hôm nay cuối cùng tìm được cơ hội, mặc dù có chút lắp bắp, cuối cùng còn hỏi lên.

Cái vấn đề này, làm cuộc sống của nàng hàng ngày bất an, không biết rõ ràng thì không thoải mái, bất quá ở trong thạch chỉ có hai người, một người thần thần bí bí, kỳ kỳ quái quái nửa tháng tiêu hao các loại nguyên liệu trân quý, nếu như nói Viêm Mị không hiếu kỳ, cũng không có khả năng.

Diệp Bạch tự nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, bất quá thấy vẻ mặt Viêm Mị, hắn cười cười, nói:

- Luyện đan.

Viêm Mị nói:

- Ta chẳng lẽ không biết ngươi Luyện đan sao, ta đang hỏi ngươi luyện đan gì, mà thần bí như vậy?

Diệp Bạch cười một tiếng, nói: nguồn TruyenFull.vn

- Đến lúc đó ngươi cũng biết.

Mắt thấy Viêm Mị định phát điên, hắn suy nghĩ một chút, cười nói:

- Tốt lắm, đến lúc đó, xuất đan ra, cho ngươi hai lạp, ngươi tự nhiên sẽ minh bạch đó là cái gì.

- A?

Viêm Mị mở trừng hai mắt, giật giật môi, có tâm mở miệng, nhưng thấy thần sắc Diệp Bạch, cuối cùng không có mở miệng hỏi.

Nàng nghe Diệp Bạch nói, cho nàng hai lạp Đan dược, cứ như hắn đùa, lại không có nghe được, Diệp Bạch nói là lúc sau này, ngữ khí có nhiều hơn trịnh trọng.

Nếu như nàng biết, Diệp Bạch muốn tặng nàng, chính là Tông cấp thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan. Không biết nàng cảm tưởng như thế nào đây.

Diệp Bạch nói qua, Viêm Mị hiếu kỳ thiên tính, nhất định sẽ cho nàng bảo vật không thua với kỳ thiên Bảo vật, Viêm Mị một mực không biết nó là cái gì, hơn nữa cảm giác được không có thể, còn từng hiếu kỳ hỏi, bất quá Diệp Bạch lúc ấy lại không trả lời.

Kỳ thật ý tứ Diệp Bạch, muốn cho nàng hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan.

Kỳ Thiên Chi Lệnh, mặc dù trân quý, được xưng là chìa khóa Thông hướng Vương cảnh, nhưng lại phải mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm, đi theo đông đảo đại lục cường giả tranh đoạt, trong lúc đó không biết bao nhiêu hung hiểm, hơn nữa cũng không nhất định có thể thành công.

Nhưng Tích Huyết Tử Kim Đan, cơ hội tiến giai Tông cấp thật lớn, cái này là tối trọng yếu, Diệp Bạch luyện tốt, Viêm Mị chỉ có nuốt vào liền có khả năng thăng cấp tông cấp, cũng có khả năng thành công.

Đan dược thần kỳ như thế, Viêm Mị đưa cho hắn Kỳ Thiên Chi Lệnh không hề nghi ngờ, nàng không thiệt thòi gì.

Viêm Mị cả đời này, giấc mộng lớn nhất tiến giai Tông cấp, cho nên, cho nàng hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, tạo cho nàng có cơ hội này, tương đương một phần đại ân huệ.

Mà Diệp Bạch, thu được Kỳ Thiên Chi Lệnh, lại muốn mạo kỳ hiểm, cuối cùng có thể thành công hay không, thậm chí có thể mất mạng, nhưng Kỳ Thiên Chi Lệnh không hề nghi ngờ, trân quý vô cùng, phần giao dịch này, Diệp Bạch cũng không thiệt thòi.

Chỉ là hiện tại, đan dược chưa có luyện thành, tất cả đều là không biết số lượng, Diệp Bạch từ trước đến giờ không thích hứa hẹn, cho nên chỉ là cười cười, cũng không có mở miệng nói cho rõ ràng.

Mà Viêm Mị, cũng chỉ là tưởng đó là một loại phổ thông Đan dược mà thôi, cho dù trân quý một chút, nhưng căn bản không nghĩ tới, lời ấy của Bạch cho nàng đan dược trân quý đến như vậy.

Hai người không có mở miệng nói về Luyện đan, lúc này Viêm Mị ngược lại chớp mắt, ánh mắt hốt nhiên liền rơi xuống ở giữa thạch thất, lò luyện đan thật lớn kia đang chồng chất tinh thạch như núi.

Viêm Mị hốt nhiên nghĩ đến một vấn đề, hơn nữa nàng một mực nghi vấn, nhưng bởi vì lúc ấy thời gian khẩn cấp, chưa kịp hỏi, nhưng hiện tại nàng rốt cục nhịn không được hỏi luôn.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.