Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 180: Phương thuốc cực phẩm



- Mời cô ăn bữa tiệc đậu đỏ, như thế nào?

Đường Kim thuận miệng nói.

- Cậu muốn đầu độc chết tôi à?

Đặng Bình Bình có chút bất mãn :

- Hàn Tuyết Nhu, cậu nhìn kia, bạn trai của cậu quá kỳ cục, tớ mãnh liệt yêu cầu trong vòng ba ngày tiếp theo, cậu đừng nói chuyện với hắn.

- Tốt, chúng ta về ký túc xá trước, cùng Đường Đường đi chơi.

Hàn Tuyết Nhu cười nhẹ rồi kéo Đặng Bình Bình đi.

Nhãn châu Đường Kim xoay động, liền chạy vào ký túc xá dành cho nữ nhưng đã bị một bác gái ngăn cản :

- Đứng lại, nam sinh không được vào.

- Dì, dì nhìn bên kia, có một nam sinh chạy vào kia, cháu muốn tới đây lôi nó đi.

Đường Kim nói một câu, sau đó chạy về phía Hàn Tuyết Nhu, một tay ôm lấy nàng rồi khiêng lên vai, đồng thời la lớn :

- Nhìn đây, cháu bắt nó ra ngoài a!

Thấy một màn như vậy thì tất cả mọi người liền trợn tròn mắt, há hốc mồm. Đường Kim tối nay khiêng mỹ nữ thành nghiện à?



Cũng là khiêng mỹ nữ, nhưng cảm nhận không giống nhau. Lúc Đường Kim khiêng lấy Hàn Tuyết Nhu thì nàng cũng không có kêu la như lúc hắn khiêng Tần Thủy Dao, cho đến khi Đường Kim để nàng xuống ở trước sân vận động thì nàng mới liếc mắt hắn một cái rồi hỏi một vấn đề làm cho Đường Kim sững sờ:

- Tôi cùng Tần Thủy Dao, ai nặng hơn?

- Vóc người của em tốt hơn.

Đường Kim suy nghĩ một phen rồi nói ra đáp án.

Đáp án này làm cho Hàn Tuyết Nhu hài lòng, theo bản năng nàng ưỡn ngực:

- Anh nói không sai.

- Thật ra thì anh có biện pháp làm cho vóc dáng em càng trở nên đẹp hơn.

Đường Kim ngó vào bộ ngực cao vút của Hàn Tuyết Nhu, trên mặt lộ ra vẻ chân thành.

- Biện pháp gì?

Hàn Tuyết Nhu hỏi.

- Có một phương pháp từ thời viễn cỗ, có thể làm cho vóc dáng em đẹp hơn, em có muốn thử không?

Đường Kim tiếp tục đầu độc Hàn Tuyết Nhu.

- Em mới không thử, anh gạt em.

Hàn Tuyết Nhu lại không mắc mưu, trực giác nói cho nàng biết người này không có ý tốt.

- Anh nói rồi, anh chưa bao giờ gạt bạn gái.

Bộ dạng Đường Kim tỏ ra chăm chú:

- Phương thuốc kia thật hữu dụng, lập tức là có thể thấy hiệu quả.

Hàn Tuyết Nhu nửa tin nửa ngờ nhìn Đường Kim:

- Thật sao?

Đường Kim khẳng định gật đầu:

- Tuyệt đối không phải là hàng lởm.

- Được rồi, em thử một chút.

Mặc dù Hàn Tuyết Nhu cảm thấy Đường Kim đang dối gạt nàng, nhưng nghĩ đến bản lãnh của người này, hơn nữa làm cho vóc dáng bản thân đẹp hơn một chút thì tại sao lại không thử một lần?

Hàn Tuyết Nhu vừa mới gật đầu thì Đường Kim liền vươn tay kéo nàng vào ngực, một tay khác thì để lên cái mông của nàng, bắt đầu sờ sờ.

- Đây chính là cách đó sao?

Hàn Tuyết Nhu có chút tức giận.

Tay Đường Kim nhanh chóng dời lên, đột nhiên chuyển đến trước ngực Hàn Tuyết Nhu, chính xác ra là bàn tay của hắn bóp chặt cái bánh bao của nàng, một bên nhẹ nhàng bóp bóp, một bên nói:

- Đúng vậy, đây chính là phương pháp truyền thừa từ viễn cổ, có cái tên rất phong cách, sự vuốt ve của Đường Kim, mỗi ngày xài ba phút, đảm bảo em từ C sẽ trở thành D.

- Em cũng biết anh muốn nhân cơ hội chiếm này chiếm tiện nghi của em.

Hàn Tuyết Nhu khẻ thở dốc một chút, sau đó rốt cục không thể nhịn được mà nữa bắt lấy tay Đường Kim:

- Sắc lang, bỏ tay ra.

- Không phải em muốn vóc dáng tốt lên sao? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đường Kim không nỡ bỏ tay ra.

- Em còn muốn hô lên vô lễ nữa.

Hàn Tuyết Nhu đẩy tay Đường Kim ra không được, chỉ đành phải van xin, vươn tay vào trong áo của mình, chặn lại cái bộ vị đó.

- Vô lễ a.

Có tiếng hô nhưng không phải là Hàn Tuyết Nhu mà là Đường Kim.

Nhất thời Hàn Tuyết Nhu xấu hổ không thôi:

- Không cho hô.

- Hàn Tuyết Nhu vô lễ với tôi?

Đường Kim vội la lên một câu.

Hiện giờ mới kết thúc buổi tự học cho nên sân trường cũng còn vài người, nghe Đường Kim gọi như vậy thì không ít người ngó tới, tuy rằng bây giờ là buổi tối nhưng mà ánh đèn vẫn đủ sáng, đủ để mọi người thấy được cảnh Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu ôm nhau.

- Anh còn gọi.

Hàn Tuyết Nhu dậm chân.

- Em để anh tiếp tục gọi à?

Đường Kim cười hì hì:

- Vậy anh hô đây, vô lễ a, Hàn Tuyết….Ngô,,,

Lời nói còn chưa dứt thì đột nhiên đôi môi của Hàn Tuyết Nhu liền hôn vào miệng của hắn.

Mọi người thấy vậy thì liền cảm thấy hỏng mất rồi, dường như là Hàn Tuyết Nhu chủ động vô lễ với Đường Kim a.

- Bà mje nó, thật con bà nó là ngày tận thế a, không có thiên lý, chuyện gì cũng có thể phát sinh!

Có một tên nam sinh căm giận mắng một câu.

Nếu như Hàn Tuyết Nhu chủ động hôn thì Đường Kim cũng không có khách khí mà liền đá lưỡi với Hàn Tuyết Nhu, mà bàn tay còn lại của hắn cũng không có rảnh rỗi, từ từ mà sờ sờ mó mó trên người Hàn Tuyết Nhu.

- Đường Kim.

Nhưng vào lúc này đột nhiên lại có một tiếng truyền vào tai hai người.

Nghe được giọng nói này thì Đường Kim còn không có phản ứng mà Hàn Tuyết Nhu thì liền đẩy Đường Kim ra rồi chạy nhanh.

Đưa mắt nhìn Hàn Tuyết Nhu chạy vào ký túc xá giành cho nữ sinh, Đường Kim mới quay đầu lại, vẻ mặt buồn bực:

- Cô Tô, em biết cô không có bạn trai nhưng mà cho dù cô có ghen tỵ với em thì cũng không nên làm vậy a.

Người này là Tô Vân Phỉ, nghe được những lời này thì Tô Vân Phỉ có chút chán nản, nàng vốn định nổi giận nhưng mà thấy được biểu hiện tối nay của hắn không tệ, cuối cùng vẫn nhịn xuống rồi nói một câu:

- Đường Kim, chú ý ảnh hưởng.

Nói xong, Tô Vân Phỉ đi về phía trước. Đường Kim có chút buồn bực mà bỏ đi.

----

Nửa đêm.

Trong một tiểu viện của tòa nhà nông ở ngoại thành Ninh Sơn, Cửu thúc ngồi ở xe lăn, lẳng lặng nhìn lên bầu trời đêm, dường như đang suy tư vấn đề gì đó.

Đột nhiên sắc mặt của Cửu thúc khẽ biến đổi bởi vì ở trước mặt hắn xuất hiện một nam tử mặc áo gió màu đen, người này chính là sát thủ kiếm khách trong giang hồ, Lạc Trần.

- Cửu thúc, tôi là Lạc Trần.

Lạc Trần đi thẳng vào vấn đề:

- Mấy ngày trước, tôi nhận một nhiệm vụ, mục tiêu là Đường Kim, hiện tại tôi cần biết người thuê là ai ?

- Lạc Trần, đây không phải là lần đầu tiên cậu nhận nhiệm vụ, không cần cố gắng phá hư quy củ của ta.

Cửu thúc nhàn nhạt nói, giọng tỏ vẻ không vui.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.