Nói xong lại chọc cái trán của cô, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, không nói gì cả.
Ở phía sau, Nguyễn Kiến Định cùng công tước Otto khoan thai đến chậm, liếc nhìn ba người đang ngồi trên sô pha một cái, nhíu mày đỡ ông ngoại đi qua: “Uống chút nước trà trước khi ăn cơm chiều đi, gần đây ông ngoại mới có được ít trà ngon, đến nếm thử một chút.”
Nói xong, anh ấy lấy một ấm trà nhỏ từ dưới bàn cà phê ra, xoa đầu Nguyễn Minh Tú rồi ngồi bên cạnh cô ấy.
“Ranh con, chỉ biết uống trộm trà của ông thôi, lúc trước ông đưa thì con nói không cần, có phải chỉ uống ở chỗ người khác mới ngon không!”
Công tước Otto ngoài miệng quở trách nhưng động tác trên tay lại không chậm chút nào, lưu loát rót đầy năm cốc trà.
Đơn giản uống cốc trà, cơm chiều cũng vừa lúc chuẩn bị xong, ăn bữa cơm chiều, khách và chủ đều vui vẻ, đến cuối cùng, công tước Otto dẫn theo Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn lên thư vòng xử lý công việc, Nguyễn Tri Hạ vui vẻ kéo Nguyễn Minh Tú và hai đứa bé phía sau lên tầng chơi.
Cửa thư phòng vừa đóng lại, sắc mặt Nguyễn Kiến Định lập tức trầm xuống: “Vẫn không có cách nào giải được những ký tự và con số kỳ lạ đó sao? Có phải là chúng ta nghĩ quá phức tạp, thật ra nó chỉ là một loại ký tự rất đơn giản?”
Đã gần ba ngày trôi qua, nhiều người tài giỏi cùng nghiên cứu giải mã, những đến bây giờ vẫn chưa có một tin tức nào, thời gian không đợi người, điều này không thể không khiến Nguyễn Kiến Định có chút sốt ruột, nếu không phải việc công ty bận rộn không thoát được thân, anh ấy thậm chí còn muốn tự mình đi xem.
“Anh cả nói có lý, tuy nhiên vẫn còn kiểm nghiệm, xem tình huống ngày mai thế nào, nếu vẫn còn như vậy…”
Vậy chỉ có thể áp dụng phương pháp cực đoan, tạm thời không có cách nào ra tay với mấy người Abel, nhưng muốn tìm ra Yaren cũng không phải không thể.
“Cứ để xem thế nào trước, không đến tình huống khẩn cấp thì không hy vọng đánh rắn động cỏ, tổn thất quá lớn.” Nguyễn Kiến Định đứng ở trước bàn, sau khi cúi đầu suy nghĩ giây lát, cơn tức cũng bình ổn rất nhiều.
“Ông đã điều tra chuyện này rồi, sẽ có kết quả nhanh thôi, vài thứ kia không gấp, cháu từ từ tìm người xem, không giải mã sai là được rồi, đương nhiên chuyện này càng có ít người biết thì càng tốt.”
Công tước Otto ngắt lời hai người họ, cau mày nói, trong lòng có chút phiền muộn, ông luôn cảm thấy Abel không phải người vụng về, cho dù là vì có liên quan đến Yaren thì ông ta cũng sẽ không ngu ngốc đến mức bỏ đi thứ quan trọng như vậy vào tay mình.
Loại chuyện có thể lấy đi tính mạng của mình bất cứ lúc nào, đặt trên người khác còn không được chứ đừng nói người có bệnh đa nghi quá mức như Abel, cho dù là chính mình cũng không làm được, anh em ruột còn tính toán rõ ràng, huống chỉ chỉ là anh em cùng bố khác mẹ mà thôi.
“Tạm thời không nói đến tờ giấy đó nữa, con đã có cách để đánh Abel rồi.”
Nguyễn Kiến Định đặt hai tay lên bàn, nhìn chằm chằm Tư Mộ Hàn ngồi một bên, còn có công tước Otto ngồi ở trước mặt chính mình, anh ấy nói với giọng chắc chắn.
Tư Mộ Hàn nhướng mày, rút tay vê đặt ở trên bụng, nói: “Có cần tôi làm gì không?”
Có cách đương nhiên là tốt nhất, vẫn luôn qua lại như vậy, còn luôn là người thua, đương nhiên tốc chiến tốc thắng là tốt nhất.
“Lúc còn trẻ, Abel đã làm một chuyện rất quá mức, tôi đang tìm người bị hại, đợi người đến đông tủ, cần thông qua cậu để phát tán tin tức, tốt nhất làm cho Abel là người cuối cùng biết đến, chuyện này càng làm lớn càng tốt.”
Đối với một người có công ty riêng, bên ngoài luôn thể hiện là người nho nhã, có lễ phép, ga lăng lễ độ, đột nhiên trong một đêm lại trở thành người chỉ cần nhìn một cái là thấy ghét, sớm muộn gì Abel cũng rơi đài.
“Không thành vấn đề, chuẩn bị xong thì nói tôi một tiếng là được.” Tư Mộ Hàn gật đầu, phát tán tin tức mà thôi, không phải việc khó gì.