Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 966



Chương 966

“Hơn nữa chủ là người biết cách thay đổi, một giấy trước chủ có thể lôi thôi, một giây sau lại thành hảo hoa phong nhã. Một giây trước phóng đãng không kiềm chế được, một giây sau lại nghiêm túc cần thận, chủ chính là người tôi muốn tìm, tôi muốn đi theo chủ, chú sẽ dạy tôi điều gì đó. “Bà nội của tôi ơi, rốt cuộc là cô muốn học cái gì mà một hai phải quần lấy tôi mới được?”

“Này, chủ có thể yêu dương không, người đàn ông tôi thích đã đã tôi, anh ta nói tôi cứng nhắc vô vị. Tôi phải như thế nào mới có thể trở nên thú vị giống chứ “Thật sự muốn biết sao? Vậy cô đi theo tôi, tôi sẽ cho có hiểu rõ Anh ta còn nhớ mặt trời chiều ngã về Tây, mình rất nghiêm túc mà nói ra một câu kia.

Cô đi theo tôi.

Anh ta luôn luôn một thân một mình, hết lần này tới lần khác nói một câu này với một con nhóc, có lẽ tất cả đều là định mệnh. “Này, nhóc con, cháu biết người phụ nữ tên là Nhược Minh Lan không? Phụ nữ trung niên, 40 tuổi, có biết không?” Ảnh Họa Bì giống như là bắt được một cọng rơm cứu mạng cuối cùng, vội vàng hỏi.

Hứa Minh Tâm nhẹ nhàng lắc đầu.

Nhược Minh Lan.

Trong những người cô biết không có ai có tên này! Ảnh Họa Bì nghe vậy có chút thất vọng, ánh mắt àm dam. “Chủ, người này là người trong lòng chủ sao?”

“Không, cô ta là một tên ăn trộm, trộm một món đổ rất quý giá từ chỗ của chủ, mấy năm nay chủ vẫn luôn tìm kiếm có ta, muốn lấy về “Không tìm được sao?”

“Không chút tin tức.” Ảnh Hoa Bì phun ra một câu nặng nề, nói: “Chú không uống trà với cháu nữa, chú phải đi rồi, không có chỗ ở cố định mới là đường về của chủ.

“Nếu sau này cháu gặp được một người tên Nhược Minh Lan, nói cho cô ta. Nhớ rõ thiếu nợ thì phải trả Ảnh Họa Bì ung dung rời đi, múa may cánh tay, rất nhanh anh ta biến mất không thấy bóng dáng.

Mà tình cảm của Thẩm Thanh và Ngôn Dương cũng khôi phục lại rồi, tựa như còn thân mật hơn cả trước kia, hai người đi ra ngoài hẹn hò, Hứa Minh Tâm trở thành bóng đèn lớn nhất.

Hứa Minh Tâm rất tự giác rời đi, buổi chiều nhanh chóng tới trường học báo cáo.

Đi được nửa đường, cô ngoài ý muốn nhận được cuộc gọi từ số điện thoại lạ, sau mấy lần tắt máy, không ngờ đối phương lại gửi tin nhắn tới, nói mình làViện Hoài Nam.

Viên Hoài Nam.

Nhìn thấy hai chữ này, cô bỗng nhiên nhớ tới buổi tối hôm qua đã đồng ý với anh ta điều gì?

Cô nhanh chóng gọi điện thoại lại, điện thoại vừa được nghe máy, cô liên tục nói xin lỗi.

“Thực sự xin lỗi, tối hôm qua đột nhiên xảy ra một chút việc đột xuất, không phải tôi cố ý huỷ cuộc hẹn!”

“Không sao, vợ chồng Ngôn Dương cũng rời đi trước, tôi đoán chắn chắn là có chuyện gì đó, bây giờ cô xử lý xong chưa? Hiện giờ cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi, cô có thể bớt chút thời gian không?”

“Được chứ, được chứ, bây giờ anh đang ở đâu? Tôi di tim anh.”

“Tôi tìm cô giúp đỡ, sao có thể để cô tới tìm tôi được, cô nói cho tôi địa chỉ, tôi tới đón cô.”

“Tôi vừa ra khỏi biệt thự nhà họ Ngôn chưa bao xa, vẫn chưa gọi được xe “Ừm, mười lăm phút nữa tôi sẽ đến.”

Cô đứng ở dưới bóng cây đợi mười lăm phút, thì nhìn thấy xe của Viện Hoài Nam.

Sau đó cùng anh ta đi ăn cơm.Anh ta đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, khẩu trang, có thể nói là trang bị đầy đủ.

Mà có cũng kỉ đạo đeo khẩu trang.

Hai người đi tới trước một nhà hàng đồ Tây xa hoa, bây giờ vẫn chưa phải thời gian ăn cơm, bọn họ tới sớm một chút, cho nên trong nhà hàng không có người.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.