Anh dừng xe trước cửa phòng khám, người bên trong đã chạy từ lâu, bên trong chỉ còn một đống hỗn độn.
Cố Gia Huy ôm Hứa Minh Tâm, tìm được phòng phẫu thuật trong nhà, đặt cô lên bàn phẫu thuật lạnh như băng.
Trên khuôn mặt cô không có chút máu nào, tóc cũng bị mồ hôi làm ướt đẫm.
Cố Gia Huy nắm chặt tay cô.
“Minh Tâm, anh đã từng đồng ý với em rằng anh nhất định sẽ ở bên khi em sinh, nhưng bây giờ anh phải thề. Anh không thể ở bên đây cùng em, để bác sĩ đỡ đẻ giúp em, anh và Khương Tuấn có chuyện cần xử lý”
“Em… Em biết rồi… Chuyện khẩn cấp, anh còn đang bận việc, cũng chỉ vì anh muốn bảo vệ em..” Cô khó khăn thốt ra từng chữ một, như đã dùng hết sức của mình.
Cố Gia Huy hôn lên trán cô, sau đó nhìn bác sĩ thật sâu, bác sĩ gật đầu chắc chắn.
ôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ bà chủ Cố!”
“Cái ơn này họ Cố đã nhớ kỹ, sau này nhất định sẽ báo đáp” Sau đó Cố Gia Huy ra khỏi phòng giải phẫu, xe Khương Tuấn cũng theo sau.
Những chiếc xe còn lại hộ tống ông cụ rời đi trước.
“Còn bao lâu nữa cứu viện mới đến?”
“Năm phút, nhưng… phần tử khủng bố đang tới gần, rất nhanh sẽ lấy phòng khám bệnh này làm trung tâm, bắt đầu một trận chiến mới”
“Khương Tuấn, cậu ở đây bảo vệ Minh Tâm, tôi sẽ lái xe dụ chúng.” gì? Việc này… việc này rất nguy hiểm, để tôi đi cho!”
“Tôi đang bảo vệ vợ con tôi, cậu xen vào làm gì. Tôi để anh ở đây vì muốn trả lại anh hoàn hảo nguyên vẹn cho Lâm Thanh Huyền. Bảo vệ Minh Tâm thật tốt là đã giúp tôi rất nhiều rồi” Cố Gia Huy bình tĩnh lấy xăng từ trong xe Khương Tuấn ra, đặt trên ghế ngồi sau xe. Sau đó, lấy một chiếc bật lửa cho vào túi quần.
Bây giờ chỉ có thể cưỡng ép xâm nhập vào trung tâm hoả lực của hai bên, khiến họ tưởng lầm là quân cứu viện của đối phương thôi, nhưng có thứ phải đề phòng nên kéo dài thời gian.
Năm phút…
Chỉ cần qua năm phút, người của anh sẽ đến.
Lúc này anh vô cùng tỉnh táo, vì trọng trách gánh trên vai quá nặng làm cho anh bình tĩnh lại.
Anh còn phải trở về thăm Minh Tâm nữa, anh đã đồng ý với cô sẽ ở bên cạnh khi cô sinh!
Sau khi xe của anh gia nhập chiến trường, hai bên rõ ràng đã hơi thu liễm, tiếng súng nhỏ đi nhiều.
Cố Gia Huy lặng lẽ chờ thời cơ, chờ chiếc xe đến gần liền nhanh chóng mở cửa xe, dùng lực nhảy chống người trên mặt đất.
Sau đó đốt bật lửa, ném vào chiếc xe.
Bùm…
Một tiếng nổ rất lớn.
Mặc dù anh rất nhanh nhưng cũng không thể theo kịp tốc.
độ nổ tung.
Cả người bị sóng không gian đánh bay ra ngoài, sau đó nặng nề ngã xuống đất.
Vụ sắt đâm vào lưng và phần eo, máu tươi ào ào chảy ra.
“Khụ khu…” Anh ho ra một ngụm máu tươi, mắt nhìn cánh tay.