Hầu hết những người đến đều là học sinh nữ của trường, bất kể là ở trong khu ký túc xá nào cũng đều tranh nhau lao vào chen chúc trước cửa ký túc xá của Hứa Minh Tâm.
Sắc mặt của Cố Gia Huy rất âm trầm, đội lông mày hình lưỡi kiếm nhíu lại, nếp gấp lông mày uốn khúc cho thấy lúc này anh khó chịu cỡ nào.
Anh đi đến cửa ký túc xá, nhìn xuyên qua cửa sổ, thấy những người ở bên trong đang vây quanh một cái nổi nóng hội hồi ăn mì tôm.
Rõ ràng cô biết thừa là anh đến, thế mà nhìn cũng không thèm nhìn một cái, vẫn cứ cắm đầu vào ăn uống.
Cô thích ăn mì tôm sao? Anh nhớ rồi, khi nào về sẽ nấu cho tôi ăn
Phản ứng đầu tiên của anh khi nhìn thấy cô gái bỏ nhỏ này lại không phải là xông vào tóm cổ ngay lập tức, hay lớn tiếng hỏi tại sao cô lại muốn nói lời chia tay.
Nhưng….
Nhìn thấy cô thích ăn, anh không nhịn được mà lại giống như yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Khi ý nghĩ này hiện ra trong đầu, hơi thở lạnh lẽo của Cố Gia Huy lập tức đứt quãng, khỏe miệng nở một nụ cười bất lực.
Vốn dĩ anh đến đây không phải để hỏi tội đàng hoàng thì cũng là chịu đòn nhận tội.
“Tổng giám đốc Huy, anh có muốn phá cửa không?” Khương Tuấn đề nghị.
“Cậu đang muốn tôi không lấy được vợ có phải không?”
Anh tức giận trừng mắt liếc Khương Tuấn một cái, sau đó ôn tồn gõ cửa.
“Minh Tâm, anh là Cố Gia Huy, em có thể ra ngoài nói chuyện với anh một lát không?”
“Em vẫn còn đang ăn cơm trưa.” Bên trong truyền đến giọng nói không vui của Hứa Minh Tâm.
“Vậy anh chờ em.
Chờ mãi mới đến lúc có ăn cơm trưa xong, thế mà có lại muốn xem hết tập phim kia.
Chờ sau khi xem xong, còn muốn xem hết cả bộ phim Hàn.
Nhưng Lâm Linh Viện lại đóng máy tính lại, để Giang Hà Lan dọn dẹp đồng lộn xộn rồi đi mở cửa “Các cậu làm gì vậy?”
“Sắp xong rồi, nếu bạn tớ không thả người ra thì sẽ mắc tội nặng, đáng xử tràm! Ngoan ngoãn đi, chị đây sẽ ở đây hỏng chuyện, đừng có khiến tớ phải thất vọng!” Lâm Linh Viện vỗ vỗ bờ vai của cô, cười hì hì nói.
Sau đó hai người nhanh nhẹn đi mở cửa “Anh Gia Huy, xin mời vào bên trong
Cố Gia Huy cảm kích nhìn thoáng qua, sau đó bước vào ký túc xá nữ.
“Hứa Minh Tâm, bài đăng Facebook kia của em là có ý gì?”
“Đây là chính sách mà em đưa ra để khiến bọn họ hiểu được, việc đến phòng vấn em để yêu cầu học hỏi một số kinh nghiệm là vô ích, bởi vì vốn dĩ em không cố gắng hết sức để ở bên cạnh anh, nhưng anh lại không muốn để em đi. Vì vậy người mà bạn họ muốn học tập không phải em, mà là anh “Anh cảm thấy ý tưởng này của em có hay không ? Em đã suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra đó
Trong mắt Hứa Minh Tâm có một tia sáng, lộ ra vẻ thông minh.
Cố Gia Huy nghe nói như vậy thì trực tiếp ôm cô vào lòng, rồi kéo rèm cửa lên.
Trước mắt người đứng ngoài cửa có chướng ngại vật nên bọn họ không thể biết bên trong xảy ra chuyện gì.