Chương 602
Tân Bảo Nga lắc lắc đầu: “Tuy là con cứu cô ấy, nhưng đến bây giờ con vẫn chưa rõ ràng cô ấy là người như thế nào, chẳng hạn như cô ấy đầu độc anh Chấn Phong, con thật sự là không thể ngờ tới” Tân Thịnh hơi nhíu mày, không tỏ ra thái độ gì với chuyện này, mà vẫn suy nghĩ.
“Bố, bố hỏi cái này làm gì?” Tân Bảo Nga nghỉ hoặc hỏi.
Tân Thịnh nhìn cô ta, chậm rãi nói: “Vừa nãy, Thanh Phong nói với bố, muốn huỷ bỏ hôn ước với con. Mà lý do của nó là…nó yêu Tân Hoài An” Tân Bảo Nga: Tuy trước kia nhìn thấy Liễu Thanh Phong vì Tân Hoài An làm tất cả mọi thứ, trong lòng cô ta đã có dự cảm, nhưng nghe thấy cái tin tức này, cô ta vẫn cảm thấy bị đâm mạnh một cái tim.
Tân Thịnh có chút tiếc nuối, lắc đầu nói: “Chỉ là bố thấy Chấn Phong đối với mẹ con Tân Hoài An, cũng là tình thế bắt buộc. Thanh Phong tuỳ tiện làm như vậy, thật khiến bố có chút thất vọng” Sau đó ông ta an ủi Tân Bảo Nga một câu: “Con cũng không cần lo lắng, nhãn nhịn chờ kết quả đi” Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Lần này, Tân Bảo Nga không đi theo bước chân của ông ta, mà hơi nắm chặt lòng bàn tay lại, vẻ mặt có chút trắng bệch.
Dì Bình đứng đợi bên cạnh cô ta, quan tâm hỏi: “Cô Tư, cô vẫn ổn chứ?” Dì Bình nhìn dáng vẻ cười không đến đáy mắt của cô ta, không khỏi yên lặng.
Tân Bảo Nga tự nói với chính mình: “Bố nói không sai, đợi xem kết quả thôi.”
Trong phòng bệnh.
Liễu Thanh Phong cầm điện thoại, vẻ mặt thoải mái nói với đầu bên kia của điện thoại: Bác, con đã đem lời nên nói rõ với thầy rồi.’’
“Cái gì!” Liễu Giai Tâm cực kỳ sợ hãi, chất vấn: “Chẳng lẽ, con nói với ông ta là con muốn huỷ hôn rồi sao?”
“Đúng vậy” Liễu Thanh Phong không hề phủ nhận, thậm chí chủ động nói: “Con còn nói với thầy ấy là, người con thích là Tân Hoài An”
“Con, con đúng thật là Liễu Giai Tâm tức đến nỗi cả người đều run rẩy, cũng không biết nên nói với anh ta như thế nào mới được.
Hết cách, bà ấy chỉ đành doạ dẫm nói: “Liễu Thanh Phong, nếu như con còn nhận người này bác là bác, thì con không được ở bên Tân Hoài An!”
Liễu Thanh Phong lại không hề lung lay, chép miệng nói: “Con cảm thấy Tân Hoài An rất tốt, mọi người trước giờ chưa giờ thực sự hiểu biết về cô ấy”
“Được rồi, tất cả mọi chuyện đều là do con bé mà ra, còn ngại không đủ loạn sao?” Liễu Giai Tâm dưới cơn tức giận, nhịn không được cúp điện thoại.
Bà ấy từ trước đến nay luôn bình tĩnh, gặp chuyện không hoảng loạn, đây là lần đầu tiên bà ấy tức giận đến như thế này, vậy mà là bởi vì đứa cháu trước giờ chưa từng làm bà ấy lo lắng kia.
Đều nói con gái lớn không giữ được.
Xem ra đứa cháu trai này cũng thết Liễu Giai Tâm ngồi trên ghế, nghĩ đến anh trai và chị dâu ra đi lúc còn tráng niên của mình, trong lòng không nén nổi buồn bã.
Lúc này, có tiếng bước chân truyền đến.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận, cẩn thận tức hại cơ thể” Chử Gia Mỹ bưng trà đi vào đến bên cạnh Liễu Giai Tâm, đưa trà cho bà ấy: “Mẹ uống trà.”
Liễu Giai Tâm nhận lấy, không có tâm trạng uống trà mà chỉ liếc cô ta một cái, thuận miệng nói: “Con với cậu hai Trần yêu nhau ba năm rồi, có dự tính bao giờ kết hôn chưa?”
Ánh mắt Chử Gia Mỹ loé lên, làm nũng nói: “Ai da, người ta vãn không muốn kết hôn sớm như thế đâu, mẹ thấy đấy hai người bọn con rất ổn định, kết hôn là chuyện sớm muộn, mẹ đừng giục nữa, được không?”
Nói xong, cô ta chuyển chủ đề câu chuyện, đem chủ đề câu chuyện lại kéo về trên người Liễu Thanh Phong.
“Ngược lại là anh họ Thanh Phong, lần này anh ấy quả thực là xúc động rồi, cho dù không muốn kết hôn với Bảo Nga, thì cũng không nên chọn lúc này nói muốn huỷ hôn chứ. Nhà họ Hàn đang dốc toàn lực đè ép nhà chúng ta, là lúc tập đoàn Chử thị cần sự giúp đỡ, nếu như lúc này đắc tội nhà họ Tân, sợ là…