Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 503



Chương 503

 

Chử Chấn Phong ngồi sau bàn làm việc lại lạnh lùng nói ra một câu: “Để cho bà ta đi”

 

Vệ Nam chỉ đành lui về, nhìn chăm chằm Hàn Lệ Thu rời đi, sau đó mới nhanh chân đi đến bên cạnh Chử Chấn Phong: “Cậu Chử, Hàn Lệ Thu này..”

 

Chử Chấn Phong mở chiếc hộp mà Hàn Lệ Thu đưa đến, Vệ Nam nhìn vào trong hộp, lập tức không nói tiếp.

 

Chỉ thấy trong hộp thực sự là có hai đồ vật.

 

Một tập tài liệu và một ống xét nghiệm chứa máu, bên trên ống có dán: RH âm tính.

 

Vệ Nam kinh ngạc mà nhìn tập tài liệu kia, vô thức mà nói: “Đây không phải là báo cáo xét nghiệm ADN mà nhà họ Hàn đăng lên mạng sao? Hàn Lệ Thu đưa đến đây mà không sợ chúng ta đi kiểm tra sao?”

 

Rất nhanh ánh mắt sắc bén của Chử Chấn Phong đã đọc xong tin tức trên tài liệu, sắc mặt trở nên u ám, có chút suy tư mà nói: “Nếu như bà ta đã dám tự đưa đồ đến đây, chứng tỏ là không sợ chúng ta kiểm tra thật giả”

 

Vệ Nam sửng sốt một chút, nhếch miệng cười mà nói: “Xem ra nhà họ Hàn rất có lòng tin với kỹ thuật làm giả của nhà mình”

 

Ánh mắt lạnh lẽo của Chử Chấn Phong khẽ sáng lên, chỉ sợ là không đơn giản như vậy.

 

Lúc này đang có một đám mây mù bao vây lấy tim anh.

 

Rốt cuộc nguyên nhân mà Hàn Lệ Thu tự tin như vậy là do tin tưởng kỹ thuật làm giả của nhà họ Hàn, hay là… bản báo cáo xét nghiệm này hoàn toàn là sự thật?

 

“Chẳng lẽ, đứa bé đó lại có quan hệ gì với tôi…”

 

Chử Chấn Phong vuốt nhẹ gáy của tờ báo cáo, trong lòng thẩm có chút lung lay.

 

Vệ Nam kinh ngạc mà nhìn anh, không phải chứ? Chẳng lẽ đứa bé tên Thiên Nam đó là con trai của cậu Chử thật?

 

Trời ạ, đây thực sự là sét đánh giữa trời quang mà.

 

Nhưng mà suy nghĩ kỹ thì nếu bên nhà họ Hàn không nắm chắc, thế thì làm sao có thể rảnh rỗi đi điều tra một đứa trẻ ba tuổi được?

 

Sắc mặt Vệ Nam sa sầm xuống: “Cậu Chử, vậy giờ chúng ta chỉ có thể đợi đến khi tìm được đứa bé kia và làm xét nghiệm quan hệ cha con một lần nữa thôi.”

 

“Ừ”’ Chử Chấn Phong bình tĩnh gật đầu.

 

Chỉ có tìm được đứa bé kia thì những nghỉ ngờ trong lòng mới có thể hóa giải được. .

 

Anh thấp giọng dặn dò: “Nghe ý Hàn Lệ Thu nói thì cô ta cũng không biết đứa bé kia đã không còn trong tay tôi nữa, cậu phải nhanh chóng tìm được người.”

 

“Vâng!” Sắc mặt Vệ Nam nghiêm túc gật đầu.

 

Trước khi cậu ta chuẩn bị đi, Chử Chấn Phong lấy mẫu máu trong hộp ra, đưa cho cậu ta: “Cầm mẫu máu này đi xét nghiệm xem”

 

Nhóm máu Rh âm tính (Rh(-)) là nhân tố quyết định để điều trị cho đứa bé đó.

 

Hàn Lệ Thu gửi hai thứ này đến, là cố ý cung cấp cho anh ta hai thông tin.

 

Đứa trẻ tên Thiên Nam đó là con ruột của anh.

 

Và máu cứu mạng của đứa bé đó nằm trong tay Hàn Lệ Thu.

 

Ồ, tính toán giỏi thật đấy.

 

Xua tay bảo Vệ Nam đi, chuông điện thoại di động anh vang lên.

 

Nhìn thấy tên người gọi đến, gương mặt đẹp trai ảm đạm và lạnh lùng của Chử Chấn Phong lộ ra vẻ bất đắc dĩ, do dự một lát, anh vẫn quyết định cầm lên bắt máy.

 

Giọng nói lo lắng của Tống Cẩn Dung truyền đến qua điện thoại: “Chấn Phong, cháu điều tra thế nào rồi? Đứa trẻ đó rốt cuộc có phải là của cháu không?”

 

“Vẫn còn đang xác nhận ạ”” Sắc mặt Chử Chấn Phong phức tạp nói.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.