- Mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba? Nên hình dung như thế nào đây? Ách, hẳn là đã gỡ ra chút trói buộc nào đó của đại não, nhưng mà vẫn chưa được toàn diện, phỏng chừng loại trói buộc này nếu muốn hoàn toàn mở ra thì còn phải đạt tới tầng thứ tư mới được.
Thời gian trở lại Chủ Thần không gian đã được mấy ngày, trong khoảng thời gian này mọi người đều chăm chú thí nghiệm uy lực vũ khí của mỗi người. Thế nhưng làm cho bọn họ kinh hỉ chính là: ở trong phòng không ngờ có thể chế tạo ra pin điện thế cao. Theo phân tích của Tiêu Hoành Luật: bởi vì thế giới hiện thực hoặc là đang tiến hành nghiên cứu chế tạo loại pin năng lượng này, hoặc là đã có loại năng lượng này rồi, cho nên trong chỗ của chủ thần này có lẽ là có khả năng sẽ xuất hiện.
Mà Trịnh Xá cũng nhớ lại trước đây Sở Hiên đã từng lừa gạt hắn, đã cất giấu một con chip truyền tin trong vũ khí của hắn, mà trong con chip này toàn là các bản vẽ và tài liệu về khoa học kỹ thuật hoặc là vũ khí, làm cho hắn vô ý đem những thứ này mang theo trở về thế giới hiện thực. Mà nếu như thực sự tình huống như thế này, pin điện thế cao rất có thể đã được nghiên cứu phát minh ra rồi, mà bọn họ cũng chính là người được lợi đầu tiên từ những thứ khoa học kỹ thuật này, giờ đây có thể thoả thích thí nghiệm uy lực của súng Plasma trong không gian Chủ Thần. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Hôm nay, tất cả mọi người đều hoàn tất huấn luyện trong tầng hầm ngầm ở nhà Trịnh Xá. Triệu Anh Không đột nhiên hỏi về vấn đề tầng thứ ba của mở cơ nhân tỏa, mà chuyện này lại làm cho Trịnh Xá rất là khó trả lời.
Trịnh Xá suy nghĩ rất lâu, hắn mân mê trên trán, bứt một sợi tóc xuống rồi nói:
- Ta hình dung như thế này, trong đầu mỗi người đều sẽ không ngừng phóng xạ ra sóng điện não, mỗi thời mỗi khắc sóng điện não phóng ra của mỗi người đều là không giống nhau, mà tình huống mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba chính là mở rộng ra một số khu vực trong não. Những khu vực này trong não bình thường chưa từng sử dụng, khi ngươi tiến nhập vào trạng thái mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba thì có thể mô phỏng sóng điện não của người mà ngươi đã từng tiếp xúc qua, hơn nữa còn mô phỏng suy nghĩ của họ, động tác của bọn họ, một phần năng lực của bọn họ...... Về cơ bản mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba chính là năng lực mô phỏng như vậy.
Tiêu Hoành Luật vốn đang vân vê tóc trên trán, hắn trông thấy động tác của Trịnh Xá thì hơi ngẩn người, lập tức nói:
- Ngươi đang bắt chước ta sao? Mức độ mô phỏng đại khái đạt được bao nhiêu?
Trịnh Xá cười cười nói:
- Đại khái có thể mô phỏng được 30% đến 40%, phải là người mà đã từng tiếp xúc trước đây, hơn nữa còn là khá quen thuộc, và còn phải là người đã gặp sau khi đã mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, bởi vì như vậy mới có thể đem sóng điện não của bọn họ ghi nhớ vào trong khu vực đại não chưa khởi động. Hiện nay có: Sở Hiên, Zero, Tề Đằng Nhất, các ngươi, còn có Trương Kiệt...... Còn cần phải không ngừng huấn luyện và hoàn chỉnh nữa, bằng không mức độ mô phỏng hiện nay thật sự là hơi thấp. Nghe nói ở tầng thứ tư thì có thể mô phỏng 100%, hơn nữa không chỉ mô phỏng ra ý nghĩ của người quen mà còn có thể mô phỏng ra một số sinh vật cường hãn đã từng thấy qua. Tầng thứ tư căn cứ theo tư liệu của Chủ Thần thì chỉ lưu lại một cái tên..... "khống chế gen"! Ha ha!
Mọi người tức thì đều lâm vào mơ màng, nhưng mà từ biểu tình của bọn họ, ngoại trừ Tiêu Hoành Luật có chút sáng sủa, biểu tình của những người còn lại trông đều rất là mờ mịt. Tiêu Hoành Luật hơn nửa ngày sau mới bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Thảo nào nói là cần phải sau khi mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ tư mới có thể phát huy 100% uy lực của thuộc tính cường hóa và kỹ năng cường hóa. Các ngươi suy nghĩ một chút đi, chúng ta đều chỉ là nhân loại bình thường thôi, mà những sinh mệnh thể cường hóa đó lại là trong truyền thuyết hoặc là thuộc tính do người nào đó sáng tác ra. Kỹ năng cũng đại thể là như thế. Những kỹ năng và thuộc tính cường hóa như vậy lại cần hoàn toàn do bọn họ sử dụng. Vậy nhất định phải biến thành sinh mệnh thể có thể sử dụng chúng mới được. Mà mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ bốn không phải chính là năng lực như thế sao? Chỉ có hoàn toàn khống chế gien của bản thân, làm cho nó tiến hóa thay đổi, như vậy mới có thể hoàn toàn sử dụng 100% năng lực hoặc là thuộc tính này..... Nếu như nói mục đích của Chủ Thần là tiến hóa, có vẻ như làm được một bước này đã là cực kì giỏi rồi, vậy mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ năm sẽ là năng lực như thế nào đây?
Trịnh Xá cười cười nói:
- Chủ Thần cũng đưa ra tên của năng lực đó........ "Khống chế năng lượng"! Ha ha, cái này ta cũng không hiểu rõ lắm, sau khi suy ngẫm ta đại khái cho rằng "Khống chế năng lượng" này là ám chỉ giống như khống chế nội lực hay năng lượng huyết tộc hay sao? Tóm lại nói tới những điều đó còn quá sớm, bây giờ còn chưa có bất kì kẻ nào đột phá được tầng thứ bốn, chí ít là trong tất cả các luân hồi tiểu đội đều không có ai như vậy. Chỉ là không biết trong "Ác Ma tiểu đội" hoặc là "Thiên Thần tiểu đội" có hay không. Người của hai đội đó, Chủ Thần lại không tiết lộ ra, có thể là muốn giữ bí mật cho bọn họ.
Trông thấy mọi người lại lâm vào trong trầm tư, Trịnh Xá cười nói:
- Được rồi! Đừng nghĩ tới chuyện có thể phát sinh trong tương lai nhiều như vậy, tình huống hiện tại của chúng ta còn trọng yếu hơn mấy chuyện đó nhiều....... Tiêu Hoành Luật, thế nào? Những thứ ta bảo ngươi chuẩn bị đã làm ra chưa?
Tiêu Hoành Luật gật đầu nói:
- Còn có chút vấn đề nhỏ, nhưng mà nội trong ngày mai đạt được thành phẩm thì hẳn là không vấn đề gì. Mặc dù không tốt như "ngọc bội" của ta, nhưng cũng là thứ có thể ngăn chặn được rất nhiều thương tổn. Đối với loại phim kịnh dị khoa học viễn tưởng như thế này, hơn nữa dưới sự bảo hộ của chúng ta, dựa vào thứ đó hẳn là cũng đủ rồi.... Có người đội trưởng như ngươi, quả thật độ khó của phim kinh dị giảm xuống rất nhiều. Chí ít từ những điều hiện nay mà xét, ngươi có thể hoàn toàn phát huy những tiềm lực ở chỗ Chủ Thần, rất nhiều thứ đều có thể lấy được từ nơi đó.
Nguyên lai lúc trước Trịnh Xá vì hai cô gái kia mà trăm phương ngàn kế nghĩ biện pháp giải quyết màn phim kịnh dị tiếp theo, vấn đề hiện tại là bọn họ không có dư thừa chi tiết kịch tình, cho nên muốn hoán đổi đạo cụ phòng hộ "ngọc bội" thật sự là có chút khó khăn. Hơn nữa nếu như là có thừa chi tiết kịch tình thì không bằng trực tiếp bỏ ra để chuộc thân cho họ, như vậy các nàng sẽ có thể tiếp tục đợi trong không gian này.
Cho nên Trịnh Xá đã bỏ công tìm kiếm tỉ mỉ ở chỗ Chủ Thần xem có thứ gì có thể tạm thời thay thế một chút. Cuối cùng hắn đã tìm được một kiện đạo cụ phòng hộ công nghệ cao gọi là Phòng Hộ Thuẫn, sử dụng pin điện thế cao để cung cấp nguồn năng lượng, khi nạp đầy năng lượng nó sẽ cách ly bất kỳ công kích nào có thể gây ra thương tổn cho chủ nhân, chỉ cần trong đầu chủ nhân cho rằng công kích này sẽ mang đến thương tổn. Đương nhiên là loại thương tổn này chỉ xét về thương tổn vật lý, còn đối với các loại thương tổn do ma quái thần bí gây ra thì vô pháp ngăn chặn. May mà bộ phim kinh dị mà mọi người sắp phải đối mặt chỉ toàn nguy hiểm thương tổn mang tính vật lý. Cho nên Trịnh Xá mới đề nghị chế tạo cho mỗi người một bộ Phòng Hộ Thuẫn như vậy.
Mua một bộ Phòng Hộ THuẫn cần 1500 điểm thưởng, một chi tuyến kịch tình cấp D, thế nhưng đây cũng không phải là đạo cụ loại ma pháp truyền thuyết mà là đạo cụ công nghệ cao. Không chỉ có thể dùng giá cả cực thấp hoán đổi bản vẽ nguyên lý và sổ tay sử dụng, mà còn có thể hoán đổi được bất cứ linh kiện gì dùng để chế tạo ra loại tấm chắn này. Nói cách khác, ước chừng chỉ tốn hao không tới 500 điểm thưởng mua linh kiện, chỉ cần có người có thể lắp ráp chúng lại thì sẽ có thể chế tạo cho mỗi người một bộ Phòng Hộ Thuẫn, mỗi bộ chỉ là một tấm kim loại nhỏ cỡ bàn tay mà thôi.
Người được chọn làm việc này tất nhiên là Tiêu Hoành Luật rồi. Đương nhiên với trí lực của hắn mà nói, cũng hao phí thời gian bảy ngày mới hoàn toàn đọc hiểu xong bản thiết kế, hơn nữa còn tiến hành chế tạo thử vài lần. Dưới tình huống như thế, việc lắp ráp thành công chúng trước khi tiến nhập vào trong màn phim kinh dị kế tiếp hẳn là không có vấn đề gì. Điều này cũng khiến tâm tình của Trịnh Xá và Tiêu Hoành Luật hơi có chút thả lỏng. Tuy rằng lúc này còn chưa tới mức phóng túng, nhưng dù sao cũng là không sợ nữ nhân của bọn họ sẽ đột ngột bị giết chết.
Giờ đã là ngày thứ chín rồi, ngày kia chính là ngày tiến nhập vào phim kịnh dị. Mà mọi người cũng đều ước định trong hai ngày hôm nay và ngày mai sẽ nghỉ ngơi thật tốt, thả lỏng thần kinh một chút, thuận tiện cũng có thể chỉ dạy hai cô gái một số quy tắc sinh tồn trong phim kịnh dị. Tóm lại tất cả mọi chuyện đều đã làm xong, vô luận là sống hay chết, đối mặt với phim kịnh dị lần này, tất cả mọi người chỉ có thể lựa chọn toàn lực ứng chiến.
Ban đêm, Trịnh Xá và La Lệ lại điên cuồng mây mưa một phen, đợi đến sau khi La Lệ chìm vào giấc mộng, Trịnh Xá lặng lẽ đứng lên đi tới sân tập dưới tầng hầm. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, đem ý thức hoàn toàn chìm đắm trong tâm thần, một loại cảm giác kỳ lạ xuất hiện trong lòng hắn.
Sở Hiên, Zero, Tề Đằng Nhất, Trương Kiệt...... phảng phất như mỗi người đều xuất hiện ở tại trước mặt hắn, mỗi người đều lẳng lặng nhìn hắn, mà hắn lại có thể hiểu rõ lực lượng cùng ý thức của bọn họ, điều này phảng phất như là đang cùng đồng bọn sóng vai tác chiến với nhau. Một mình hắn gánh vác tất cả lực lượng của đồng bọn, vô luận là bọn họ đã biến mất hay không, đã chết hay không, loại lực lượng này vẫn luôn đồng hành cùng hắn, cho đến tận khi rời khỏi nơi này hoặc là chết đi.
Trịnh Xá chợt mở bừng hai mắt ra, hắn cầm lên một khẩu súng ngắm trên mặt đất, tiếp theo nằm sấp xuống đất lẳng lặng nhìn một cái cây nhỏ ở rất xa, một tiếng súng vang lên, cây nhỏ đó tức thì bị bắn gãy ngang. Một phát súng này tuyệt đối là nhắm trúng vào vị trí giữa tâm cành cây mà bắn gãy, biểu tình của Trịnh Xá chỉ là một vẻ thản nhiên. Tiếp theo hắn từ trên mặt đất bật lên, rút ra hai khẩu súng lục bên hông, vẻ mặt lãnh đạm nhảy xoay người lại, hai khẩu súng lục không ngừng khạc đạn xuống phía dưới chân. Khi hắn hạ người xuống đất, trên vị trí đang đứng đã bị bắn thành ra lỗ chỗ vết đạn đầy mặt đất.
Tiếp theo Trịnh Xá lại móc ra một thanh chủy thủ nhỏ từ trong Nạp giới, cả người lẳng lặng vọt về phía trước, tiếp theo hắn càng chạy càng nhanh, khi hắn dùng tốc độ cực nhanh lướt qua một cây đại thụ, thì thanh chủy thủ đó cắm vào giữa trungtâm trên cây đại thụ... ngập đến hết chuôi.
Tiếp theo hắn lần nữa đứng lại, bỗng nhiên từ trong Nạp giới lấy ra Cuốn sách của Anubis cùng chìa khóa, sau đó hắn mở nó ra rồi mò mẫm văn tự trên thánh kinh không ngừng lẩm bẩm ngữ âm Ai Cập cổ!
Theo tiếng niệm không ngừng đó, một khối đất dần dần nhô lên trước mặt Trịnh Xá, tiếp theo chọc mạnh lên, trên mặt đất xuất hiện mấy cây chông đá to lớn nhọn hoắt, nếu như có người đứng ở chỗ đó thì sẽ có thể bị xuyên thủng trong nháy mắt, phảng phất như là đâm vào một khối thịt vậy!
Hai mắt Trịnh Xá rốt cục từ trong mờ mịt khôi phục lại, hắn cúi đầu thở hổn hển mấy hơi, lẳng lặng chịu đựng di chứng thống khổ sau khi mở ra cơ nhân tỏa, mà nhìn theo tất cả những thứ trước mắt này, hắn biết thí nghiệm của bản thân đã thành công..... Mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba, tụ hội lực lượng của tất cả đồng bọn, mặc dù cũng không thể phát huy hoàn toàn, nhưng chỉ cần có thể phát huy một phần nhỏ trong đó thì đã phi thường mạnh mẽ rồi.
"Tới đi! Phim kịnh dị luân hồi! Ta nhất định sẽ không chết! Vô luận như thế nào cũng nhất định phải sống sót!"
Tuy rằng Trịnh Xá bảo những người còn lại đừng huấn luyện nữa, thế nhưng đối với hắn mà nói, chiến đấu trong màn phim kinh dị tiếp theo còn trọng yếu hơn bất cứ chuyện gì. Bởi vì một khi hắn thất bại, hạnh phúc mà bấy lâu nay hắn tìm kiếm sẽ triệt để biến mất khỏi tầm tay, hắn không hề muốn như vậy, vô luận thế nào hắn không thể thất bại!
Trong khoảng thời gian này, hắn không ngừng tập luyện thuần thục mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ ba, cũng từ trong lực lượng mới đạt được này mà hiểu rõ một số chuyện, tỷ như khi mô phỏng người nào đó thường đều là mô phỏng năng lực thành thạo nhất của người đó, hơn nữa thời gian duy trì liên tục cũng không thể quá dài, bằng không sẽ khiến đầu óc đau đớn. Loại tình huống này nếu như là phát sinh ở trong chiến đấu, như vậy hắn rất có thể sẽ bởi vì cỗ đau nhức này mà chiến bại tử vong. Cho nên điều hòa tốt thời gian mô phỏng cũng là tâm đắc lớn nhất của hắn mấy ngày qua.
Sau đó chính là mỗi người trong đoàn đội chuẩn bị như thế nào đi đối mặt với bộ phim kinh dị tiếp theo. Trương Hằng tự nhiên là không phải nói, trình độ khổ luyện của hắn tuyệt đối vượt xa những người còn lại, còn nữa bản thân hắn chính là người có thiên phú phi thường đối với cung tiễn, lại thêm sau khi mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, hắn cuối cùng đã có thể bắn ra ba mũi Bạo Liệt Tiễn, uy lực và tốc độ đã đạt đến mức độ không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng cũng có một số khuyết điểm, đó chính là độ chuẩn xạ kích của hắn so với khi xạ kích song tiễn thì kém hơn một chút. Trước một ngày tiến nhập phim kịnh dị, hắn tuy rằng bắn ra được ba mũi Bạo Liệt Tiễn, thế nhưng lại bắn tới bên cạnh tảng đá trên mặt đất, điều này không khỏi làm cho người ta cảm thấy có chút ủ rũ.
Trương Hằng mân mê mũi phụ ma tiễn +3, từ mũi tên thấu ra ánh sáng nhàn nhạt, đồng thời trên thân tên còn mang theo một số phù văn kỳ dị cùng văn tự cổ đại, đây chính là mười cây tên đắt tiền giá trị 100 điểm thưởng, uy lực như thế nào Trương Hằng lại chưa thí nghiệm, bởi vì hắn cũng không muốn vô cớ lãng phí chỗ hàng đắt đỏ này.
- Vô luận như thế nào cũng phải thử một lần, nếu không đến lúc đó xảy ra sơ suất gì, vậy sẽ bị đám quái vật đó xé xác thành mảnh vụn.
Trương Hằng vừa nghĩ tới bị đám Alien đó tới gần, hắn tức thì rùng mình một cái, cho nên ngay tức khắc liền lấy ba mũi phụ ma tiễn +3 ra, thế nhưng hắn suy nghĩ một chút rồi lại cất một mũi tên về, tiếp theo hắn giương Cổ Cung Xạ Thiên Lang kéo thành hình bán nguyệt, ngón tay kẹp chặt hai mũi tên, hướng ánh mắt nhắm chuẩn vào chỗ tảng đá kia.
Vẫn như cũ hết sức chăm chú tập trung, vẫn như cũ song tiễn cùng bắn, vẫn như cũ kỹ xảo cung tiễn siêu việt đó, Bạo Liệt Tiễn một lần nữa tái hiện......
Trương Hằng sửng sốt nhìn về cảnh tượng phía xa xa. Tuy rằng đã là cách xa hơn 1000 thước, thế nhưng dựa vào thị lực của hắn vẫn thấy được rất rõ ràng, hơn nữa cảnh tượng bên kia trông không khỏi có chút khoa trương, hơn nửa ngày sau hắn mới cẩn thận rút ra mấy mũi tên đặc thù này xem xét tỉ mỉ.
- Uy lực này...... nếu nói về uy lực thì cho dù bắn đơn tiễn cũng đủ rồi. Bộ phim kinh dị tiếp theo nhất định sẽ không để bất cứ con Alien nào tới gần cạnh ta!
So với việc khắc khổ huấn luyện của Trương Hằng, Triệu Anh Không tuy rằng cũng đang huấn luyện, thế nhưng mức độ huấn luyện của nàng lại ung dung và quỷ dị hơn rất nhiều. Nàng một mực yên lặng nhắm mắt lại ngồi trên một khoảng đất bằng phẳng, ở đây vẫn là chỗ dưới tầng hầm ngầm tối đen vươn tay không thấy ngón trong nhà nàng. Ở trong này vẫn như cũ bày bố đầy cây cột gỗ và một cây cột thép ở giữa. Mà Triệu Anh Không chính là đang nhắm mắt quay mặt về phía đống cột gỗ kia, trên tay nàng cầm một sợi dây kim loại thật nhỏ như sợi tóc, đó chính là "tơ kim loại ký ức"
Cũng không biết trải qua bao lâu, Triệu Anh Không mới mở bừng hai mắt ra, chỉ thấy nàng bắt đầu tiến về phía đống cột gỗ, khi gần tiếp cận trận cột gỗ nàng đưa tay hướng về phía cột thép khẽ vung tay, mà nàng cứ bảo trì tư thế đứng im tại chỗ như vậy chỉ khua khoắng cánh tay. Ước chừng mấy giây sau, cây cột thép đó bị cắt đứt ở giữa, phần trên của cột thép chậm rãi trượt xuống dưới, vết cắt trơn nhẵn trong như gương, lại không biết là bị thứ gì cắt ngọt như vậy.
Triệu Anh Không thở hắt ra một hơi, nàng thu hồi sợi tơ kim loại quấn quanh cây cột sắt trở về. Sau đó xoay người đi về phía lối cầu thang lên tầng, bỏ lại sau lưng là....... cây trụ to lớn bị chặt đứt thành hai đoạn.
Tình huống của mỗi người trước khi tiến vào phim kịnh dị có lẽ đều bất đồng, mà tình huống của Chiêm Lam thì có vẻ cực kỳ quỷ dị. Nàng ngoại trừ lẳng lặng khống chế tinh thần lực tảo miêu, còn thường xuyên vuốt môi đờ đẫn cả người ra, trên mặt hơi lộ ra vẻ tươi cười, nhưng mà lập tức nụ cười đó liền biến thành cay đắng. Biểu tình của cô gái này cứ như thế không ngừng xoay chuyển ngẩn người ra rồi lại cười ngây dại. Hơn nửa ngày sau nàng mới lẳng lẽ thở dài, nàng lại lôi quyển nhật ký của bản thân ra.
"..... Hắn vì cứu ta mà đã hôn ta, nếu như chỉ là như vậy, ta sẽ không có cảm giác gì, thế nhưng ta rõ ràng có thể cảm giác được ở nụ hôn cuối cùng hắn tuyệt đối là đã động tâm......... Đúng vậy, hắn nhất định đã động tâm rồi......"
"Thế nhưng ta có thể như thế nào đây? Hắn và nàng...... vì sao phải tàn khốc với ta như vậy, mỗi lần đều để ta tuyệt vọng luôn không hơn sao? Lần nào cũng cấp cho ta hy vọng.... sau đó khi hy vọng sắp đạt được thì lại lâm vào tuyệt vọng...... Ta thực sự không muốn lại như vậy nữa....."
"Có lẽ, nếu nàng chết đi, ta sẽ có thể.... Ta cảm thấy ta thật đáng ghê tởm, trong lòng không ngờ lại xuất hiện ý nghĩ như vậy, lẽ nào ta thực sự là một nữ nhân tâm địa ác độc như vậy sao? Không, ta không muốn nàng chết, Lệ nhi là cô gái tốt, là người mà hắn rất yêu, cũng là người rất yêu hắn...... Bọn họ hai người nên ở cùng nhau, người tốt hẳn là sẽ có kết cục tốt, bọn họ phải được ở cùng nhau!"
Trên trang giấy trắng của quyển nhật ký, từng giọt từng giọt nước mắt thấm xuống, theo mỗi một chữ được viết lên đó, vết nước mắt loang lổ cũng không ngừng tăng lên....
So ra thì Tiêu Hoành Luật bên này lại còn ám muội hơn nhiều. Thằng nhóc này cường hành ra lệnh cô gái xinh đẹp mặc vào bộ áo dài mà hắn thiết kế ra, cơ hồ cả bắp đùi đều như ẩn như hiện. Hơn nữa kích thước của bộ áo dài rõ ràng hơi bé, cứ như thế thân hình của cô gái xinh đẹp bó sát căng ra phảng phất như hiển lộ hết thảy những đường cong những chỗ lồi lõm của nàng, bộ ngực to lớn, cái eo thon nhỏ, cặp mông nảy nở, cô gái xinh đẹp này đỏ bừng mặt đứng ở trước mặt Tiêu Hoành Luật, nàng ngượng nghịu lúng túng nói:
- Để ta...... để ta mặc đồ lót vào có được không? Đệ đệ!
Tiêu Hoành Luật lại là mỉm cười nói:
- Vậy thì không được, bộ sườn xám này là ta đo ướm thân thể của ngươi rất cẩn thận mới thiết kế chế tạo ra đó, ngươi không cảm thấy nó rất thích hợp với ngươi sao? Hì hì, yên tâm đi, khi chỉ có hai người chúng ta thì mới mặc nó..... Cầm đi, khối ngọc bội này đẹp không?
Cô gái xinh đẹp tuy rằng vẻ mặt đỏ bừng nhưng nàng vẫn là tiếp nhận khối ngọc bội đó từ trên tay Tiêu Hoành Luật, nàng tỉ mỉ vuốt ve khối ngọc bội nói:
- Ân, rất đẹp đấy.... là tặng cho ta sao?
Tiêu Hoành Luật gãi gãi đầu nói:
- Ân, cho tới nay cũng chưa từng tặng ngươi vật gì. Ha ha, tuy rằng cũng không phải là ngọc bội cao cấp lắm nhưng mà ta sau này nhất định sẽ hoán đổi trang sức đẹp hơn cho ngươi.......!
Thằng nhóc còn chưa dứt lời, cô gái xinh đẹp đã cảm động ôm lấy hắn, trong khi hắn còn đang sửng sốt thì thoáng cái đã hôn lên môi hắn. Hơn nửa ngày sau Tiêu Hoành Luật mới đỏ bừng cả mặt lùi ra nói:
- Làm cái gì đó, không thể thở được..... À, nhất định phải mang theo sát người, à không, bây giờ ta muốn xem ngươi đem nó đeo lên cổ. Hì hì, nhanh lên một chút đi.
Cô gái xinh đẹp tròn mắt nhìn hắn một chút, sắc mặt càng ngày cang đỏ ửng lên, dung nhan mỹ lệ đó phảng phất như bị ứ huyết vậy. Nàng nhẹ nhàng cởi ra một nút cúc áo trên bộ áo dài, sau đó trong sự theo dõi của Tiêu Hoành Luật, nàng run rẩy vén cổ áo ra, đem ngọc bội đeo lên trên cổ mình.......
Trịnh Xá tỉ mỉ kiểm tra tất cả đồ đạc trong Nạp giới của hắn, có súng Plasma, pin điện thế cao, thuốc phun cầm máu, băng vải hiệu quả cao, chút ít đạn linh loại cùng một khẩu súng tiểu liên, một thanh khảm đao quân dụng sắc bén, dùng để thay thế cho Prog Knife đã mất trong bộ phim kinh dị lần trước. Đương nhiên độ sắc bén của thanh khảm đao quân dụng này tất nhiên là kém hơn rất nhiều, bất quá chỉ là chất liệu của nó tựa hồ không sợ axit ăn mòn, đây chính là nguyên nhân Trịnh Xá lựa chọn nó.
Hơn chục khối vàng ròng để phòng ngừa khả năng tình huống bất ngờ sẽ xuất hiện, vài lá hộ thân phù dùng để dự phòng khả năng sẽ xuất hiện sinh vật linh loại. Tiếp theo chính là Cuốn sách của Anubis cùng chìa khóa, một bộ Phòng Hộ Thuẫn, đây là tất cả đồ trong Nạp giới của hắn.
Sau khi Trịnh Xá hoàn tất kiểm tra toàn bộ, hắn mới nhìn về phía La Lệ chăm chú nói:
- Còn nhớ rõ những gì anh đã nói qua không? Ngoan ngoãn lặp lại một lần, nếu không cẩn thận anh đánh cái mông đấy.
La Lệ mỉm cười hơi đỏ mặt, nàng khẽ cong miệng nói:
- Nhớ kỹ rồi, luôn bảo trì tỉnh táo để Phòng Hộ Thuẫn có thể phát huy tác dụng, bởi vì một khi hôn mê hoặc là mất đi tri giác thì tấm chắn cũng đồng dạng sẽ mất đi hiệu lực. Sau đó là phải theo sát bên cạnh anh, luôn bảo trì ở cạnh anh trong phạm vi ba thước, không được tiếp xúc hoặc là tới gần bất luận vật gì có thể gây nguy hiểm, không được tùy tiện đi trợ giúp bất cứ nhân vật trong kịch bản nào. Là như thế phải không?
Trịnh Xá chăm chú gật đầu nói:
- Đúng vậy, những điều này phải làm được toàn bộ, bằng không......... bằng không anh sẽ...... Van em, đừng bỏ anh lại một mình lần nữa, anh đã hứa với em nhất định sẽ sống sót, lần này phải là em hứa với anh nhất định phải sống sót, để chúng ta cùng nhau sống sót........ Vô luận như thế nào cũng phải cùng sống sót, được không?
Nói xong, hắn đã xúc động ôm La Lệ vào lòng.
La Lệ dịu dàng vuốt tóc Trịnh Xá, nàng thấp giọng thủ thỉ:
- Ân......... Chúng ta nhất định có thể cùng nhau sống sót, đợi đến khi già đi, em còn muốn anh dắt tay em chậm rãi tản bộ, chúng ta nhất định có thể cùng nhau sống sót.......
- Nhất định có thể, nhất định phải.......... Cùng nhau sống sót.........
Ngày thứ hai, sáng sớm tất cả mọi người đều đã đứng trên quảng trường, tuy rằng Trương Kiệt và cổ điển mỹ nữ đã biến mất, thế nhưng lượng người lần này tiến nhập và thế giới phim kịnh dị vẫn là bảy người, mà trong đó còn là có hai cô gái gần như không hề có chút sức chiến đấu gì....... Mà lần này lại là tập cuối của bộ phim kinh dị khoa hoc viễn tưởng Alien, chính là Alien 4!
"Trong vòng 30 giây tiến vào quang trụ, mục tiêu di chuyển tập trung, Alien 4 bắt đầu truyền tống.........."