Thế Giới Vô Hạn

Chương 265: Anh Không tác chiến



Từ bộ phim Independence Day trở về Chủ Thần không gian đến nay đã được năm ngày, trong thời gian này, ngoài hai tân nhân mới tiến vào thế giới luân hồi ra thì những người khác đều đã đại khái nghỉ ngơi ổn thỏa, đến cả kịch bản của Eragon cùng phương châm ứng phó đại khái cũng đã được tính toán xong. Do bộ phim kinh dị tiếp theo không phải là đoàn đội tác chiến, hơn nữa còn rất có khả năng là thế giới phim nhẹ nhàng hiếm thấy mà Chủ Thần cố ý sắp đặt nên mọi người thật sự cũng không quá lo lắng về thế giới phim kinh dị sắp tới lắm, chuyện chính thức khiến họ quan tâm là suy luận mà Tiêu Hoành Luật đưa ra.

Trận đánh cuối cùng sắp tới rồi sao? Trung Châu đội thực sự đã chuẩn bị tốt chưa?

Trịnh Xá có lẽ từ sức mạnh cho tới nhận thức, từ tinh thần cho đến kế hoạch đều đã đã chuẩn bị ổn thỏa cho trận chiến cuối cùng, nhưng còn những người khác trong Trung Châu đội thì sao? Bao gồm cả Sở Hiên, mọi người hoặc ít hoặc nhiều đều có vấn đề riêng của mình, nếu không phải thực lực không đủ mạnh thì là trạng thái tinh thần không phù hợp, hoặc là đang hôn mê. Tóm lại, với trạng thái không chút hoàn thiện như vậy đi khiêu chiến tiểu đội luân hồi Ác Ma, khiêu chiến kẻ được xưng tụng là người mạnh nhất trong cả thế giới luân hồi, cùng với clone của Sở Hiên và một đám nhân vật khủng bố khác nữa... Bọn họ thật sự có thể đánh được ư?

- Chuyện này chúng ta không thể quyết định làm hay không làm được nữa, nếu Chủ Thần đã an bài trận chiến cuối cùng sẽ đến, vậy thì so với cứ suy nghĩ nên làm hay không làm, không bằng suy nghĩ xem làm thế sống sót, làm thế nào đánh bại các tiểu đội luân hồi khác thì hơn.

Trịnh Xá nhìn các đội viên trước mặt, vừa nói hắn vừa để ý tới Sở Hiên, tên này đang đầy vẻ cuồng nhiệt cầm máy tính xách tay tính toán cái gì đó...

Nói mới nhớ, Sở Hiên trong trạng thái này quả là cực kỳ hiếm gặp, đối với tên không có bất kỳ tình cảm hay cảm giác nào này mà nói, tìm hiểu tri thức là dục vọng duy nhất mà hắn có. Trước mắt, các bí tịch tu chân là vật phẩm chưa biết mà hắn muốn phá giải nhất, vì thế trong hai ngày gần đây, tên này một mực duy trì bộ dạng cuồng nhiệt đó. Mà Sở Hiên mang vẻ mặt như vậy chỉ khiến cho người khác nhìn vào phải sởn gai ốc, nếu như có thể, mọi người thật sự cảm thấy cái bản mặt lạnh lùng như băng lúc trước cũng không tệ chút nào.

"Tên khốn này có nghe hay không vậy? Hôm qua bảo hắn tìm cách nâng cao sĩ khí mọi người lên một chút, bây giờ lại biến thành một mình ta độc diễn... Thật chỉ muốn nện cho hắn một trận!"

Do thấy phần lớn mọi người trong đội tinh thần đều không ổn nên Trịnh Xá muốn tìm cơ hội cổ vũ sĩ khí một chút. Hắn cũng đã tìm Tiêu Hoành Luật để thương lượng, biết được nguyên nhân căn bản là thực lực đoàn đội không đủ, nếu như có thể từ chỗ Sở Hiên kiếm được đột phá sức mạnh nào đó thì tinh thần mọi người tự nhiên là có thể đột phi mãnh tiến. Nếu như không được, rất có thể cho đến tận trận chiến cuối cùng, sĩ khí của Trung Châu đội cũng chẳng có gì thay đổi.

Bất đắc dĩ, Trịnh Xá không cách nào khác là tiến vào căn phòng nguy hiểm của Sở Hiên, bước xuống phòng thí nghiệm càng nguy hiểm hơn ở dưới đất, tìm Sở Hiên thương lượng một phương pháp để giải quyết tình hình.

Có điều, lần này may mắn của hắn cũng không tồi, vừa đúng lúc Sở Hiên từ trong phòng đi ra tới chỗ Chủ Thần hoán đổi mấy thứ, Trịnh Xá liền vội vàng bắt lấy hắn, tóm tắt lại mọi chuyện, thông báo các vấn đề cho hắn.

-...Tình huống cơ bản là như vậy. Tạm thời không nói đến chuyện ta đã chuẩn bị tốt cho trận chiến cuối cùng chưa, cũng chưa tính đến việc suy luận của Tiêu Hoành Luật là đúng hay là sai, trước mắt, ta cảm thấy trạng thái của Trung Châu đội rất không ổn, mà nếu làm một lần kiểm tra trước trận chiến cuối cùng, có thể lại khiến thực lực của họ bị hạn chế...

Trịnh Xá kể ra tất cả những cố kỵ của hắn.

Sở Hiên cười lạnh, đáp:

- Đây là chức trách của kẻ làm đội trưởng như ngươi. Ngươi không thể yêu cầu ta vừa tính toán bố cục, vừa giúp ngươi nghĩ cách chế tạo công cự, lại vừa giúp ngươi nghĩ cách lấy được công pháp tu chân, lại còn phải thay ngươi an ủi thành viên đoàn đội, ngươi nghĩ ta là cái gì?

- Là Doraemon...

-...Nói tóm lại, tiểu đội luân hồi Ác Ma cũng chỉ là một đội ngũ, chỉ vì đã có một lần đoàn diệt, vì có vô số đồn đại nên mới biến đội ngũ này thành thần thoại. Nếu như đến cả chướng ngại như vậy cũng không thể vượt qua thì các ngươi đúng là đã lãng phí mất bộ phim A Nightmare on Elm street rồi...

Nói đoạn, Sở Hiên quay người đi về phòng mình, ở phía sau, Trịnh Xá vội hô lên ngày mai tập hợp.

Kết quả là đến ngày thứ hai, người chính thức nghĩ cách giải quyết vấn đề vẫn chỉ có một mình Trịnh Xá. Tên khốn Sở Hiên từ lúc xuất hiện đến giờ vẫn luôn giữ vẻ mặt cuồng nhiệt, không dừng nghiên cứu, bộ dạng quái dị của hắn như vậy cũng khiến cho người xung quanh vô thức tránh xa hắn ba mét, Mặc dù không có ý là hắn chắc chắn sẽ gây nguy hiểm, nhưng theo bản năng, mọi người cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh hắn đã là một loại nguy hiểm rồi.

Trịnh Xá càng nhìn càng tức, cuối cùng cũng không nhịn được phải gào lên:

- Sở Hiên! Tên đáng ghét nhà ngươi tốt xấu gì cũng nói mấy câu có được không? Hơn nữa ngươi cũng đừng có lúc nào cũng mang cái bản mặt cuồng nhiệt này nữa, ngươi không cảm thấy quá dọa người sao?

Sở Hiên nghe vậy liền đưa tay xoa xoa mặt, da mặt hắn giống như làm bằng đất sét, thoáng cái từ cuồng nhiệt biến thành lãnh đạm. Chứng kiến cả quá trình, mọi người đều toát hết mồ hôi, còn Sở Hiên thì bình thản như không, nói:

- Các ngươi cảm thấy tiểu đội luân hồi Ác Ma rất khó đối phó phải không? So với tiểu đội Thiên Thần thì thế nào?

Trịnh Xá mở miệng định nói nhưng Sở Hiên lại quay sang phía hắn lắc lắc đầu, tiếp đó nhìn về phái những thành viên còn lại của Trung Châu đội. Những người này đều rơi vào trầm mặc, chỉ có Tiêu Hoành Luật khẽ lắc đầu, nói:

- Ta không giao đấu với tiểu đội Thiên Thần nên cũng không biết đặc điểm và tập hợp thành viên của đội ngũ đó, chỉ là ta nghe kể trong đó có một người có khả năng là tu chân giả chân chính duy nhất trong tất cả các tiểu đội luân hồi đúng không? Thực lực hình như còn mạnh hơn Trịnh Xá lúc sở dụng Hủy diệt, hơn nữa có vẻ hắn cũng không phải là người mạnh nhất trong tiểu đội Thiên Thần, nếu như vậy thực lực của đội ngũ đó không thể yếu kém được.

- Chỉ là không kém thôi sao.

Zero chợt phá vỡ sự im lặng, hắn gật đầu nói:

- Nói một cách chính là thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Với thực lực của chúng ta nếu lấy cứng đấu cứng với bọn chúng, kết quả nhất định là đoàn diệt, nếu như may mắn thì cũng rất có khả năng là một trận thắng thảm... Nếu không phải là Sở Hiên thì đội chúng ta chắc chắn sẽ có người chết!

Trên thực tế, người có khả năng phải chết nhất chính là Trịnh Xá, nếu không có bố cục, sắp xếp của Sở Hiên, Trịnh Xá thật sự chết chắc!

Những người khác cũng thầm gật đầu, chỉ có Sở Hiên là lắc đầu nói:

- Các ngươi biết tại sao tiểu đội Thiên Thần không thể chống lại tiểu đội Ác Ma không? Bởi vì tiểu đội Ác Ma có một đỉnh cao không ai có thể vượt qua được. Theo tin tức mà chúng ta biết được đến lúc này, clone của Trịnh Xá từng một mình khiêu chiến cả tiểu đội Thiên Thần, hơn nữa còn giành được thắng lợi! Tuy không biết lần đó có phải là thắng thảm hay không nhưng chỉ một tin tức đó là đã đủ để chứng minh, hiện tại không ai có thể vượt qua được hắn!

- Tiếp theo....

Sở Hiên lại quay sang phía Trịnh Xá, nói:

- Nếu không tính đến chiêu Hồng hoang, khai thiên tích địa, thực lực của ngươi hiện tại cao hơn lúc ở trong Lord of the Rings bao nhiêu? Coi thực lực lúc đó là 100 để tính toán, sau khi đột phá tầng thứ tư trung cấp, thực lực của ngươi là bao nhiêu?

- Ừm...

Trịnh Xá ngẫm nghĩ một thoáng rồi đáp:

- Đại khái khoảng 300 đến 500 điểm. Sau khi đột phá tâm ma, thực lực của ta đã tăng mạnh, cho dù là không có Hồng hoang, khai thiên tích địa, thực lực của ta cũng phải tăng lên từ ba đến năm lần. Nếu tái chiến với La Ứng Long thực lực giống như lúc trước thì ta chắc chắn sẽ không thất bại... Không, hẳn là có thể từ thương nhẹ đến trọng thương là giết chết được hắn!

- Đúng vậy!

Sở Hiên búng tay một cái, nói:

- Từ trước đến nay các ngươi đều phạm phải một sai lầm. Đoàn đội mạnh hay yếu đúng là phải xem thực lực chỉnh của cả đội đó, ví dụ như cần có tinh thần lực khống chế giả, ví dụ như cần có lính bắn tỉa tầm xa, ví dụ như cần có hỏa lực chính phạm vi rộng, ví dụ như cần có trí giả, đây đều là những điều đoàn đội chắc chắn phải có. Nhưng nếu như cả hai bên đều có những thành viên đó, vậy thì điều thật sự quyết định sự sinh tồn của đoàn đội là phải xem thực lực có bao nhiêu... Ta lấy ví dụ thế này nhé, sức mạnh của tiểu đội luân hồi Ác Ma là 5500, vậy thì sức mạnh của clone Trịnh Xá đã chiếm 5000 trong số này. Đây là bảng phân chia sức mạnh mà ta lập dựa theo những tư liệu có được, trong đó có một số đoàn đội chúng ta từng gặp...

Sở Hiên lấy trong đống tài liều lớn của hắn ra một bảng thống kê, bên trong có Nam Viêm Châu đội, Tây Hải đội, tiểu đội Thiên Thần, tiểu đội Ác Ma.... Một loạt các đội ngũ mà Trung Châu đội từng đối kháng đều có mặt, mà trong đó tiểu đội luân hồi Ác Ma xếp ở vị trí số một, thực lực quả nhiên có ghi số 5500. Tất cả các thành viên từng biết trong tiểu đội Ác Ma đều được liệt kê, chỉ riêng clone Trịnh Xá đã chiếm mất 5000 điểm.

-...Bảng số liệu này không có vấn đề gì chứ? Tại sao đánh giá của tiểu đội Thiên Thần còn thấp hơn cả chúng ta? Chỉ có 2100 điểm, còn chúng ta tới tận 3700 điểm, hơn nữa một mình gã Trịnh Xá này đã chiếm đến 3000 điểm rồi? Không thể có chuyện như vậy đúng không?

Trình Khiếu đầy vẻ quỷ dị, vừa nhìn vừa hỏi, mà ánh mắt những người còn lại cũng đầy vẻ nghi hoặc.

Sở Hiên lại cười lạnh đáp:

- Chẳng có gì là không thể cả. Bảng đánh giá này là tính khi đoàn đội hoàn toàn đầy đủ, không phải cố ép chăn nuôi tạo ra, cũng tức là trong tình huống thành viên trong đội tổng hợp hoàn tất, hai bên chỉ so kè về bố cục và sức mạnh, mà nếu trong trường hợp bố cục tương đương thì hoàn toàn dựa vào sức mạnh cùng lòng tin để tranh đấu. Theo những tin tức mà ta biết, kể cả tiểu Ác Ma có chết sạch, chỉ cần một mình clone Trịnh Xá còn sống thì cả tiểu đội Ác Ma tuyệt đối sẽ không biến mất. Sức mạnh của hắn đã vượt qua trình độ của bố cục và trói buộc hoàn cảnh, vì thế 5000 điểm của hắn hoàn toàn có thể chống lại một đội ngũ cực mạnh...

- Tiếp theo sau là Trịnh Xá, không gì đáng phải nói, sau khi vượt qua trạng thái tâm ma, sức mạnh của ngươi tiến thẳng đến gần clone nhưng ngươi vẫn còn thiếu một vài thứ... Cái đó lát nữa ta sẽ nói, chỉ cần biết là sức mạnh của ngươi không cùng một cấp độ với clone. Ít nhất là ngươi hiện tại dựa vào Hồng hoang, khai thiên tích địa cơ bản có thể toàn diệt tiểu đội Thiên Thần nhưng kết quả ngươi chắc chắn cũng phải chết, chính vì có được một chiêu Hồng hoang, khai thiên tích địa nên ta mới cho ngươi 3000 điểm. Còn về thực lực của tiểu đội Thiên Thần là ta dựa theo tình huống trong Lord of the Rings, trừ phi La Ứng Long của đội bọn hắn không ngừng đề cao thực lực, nếu không tiểu đội Thiên Thần đã không còn có thể đối phó với Trung Châu đội chúng ta cùng tiểu đội Ác Ma nữa...

- Bây giờ mới là điểm mấu chốt, nói cách khác, tiểu đội luân hồi Ác Ma nếu chỉ tính thực lực đội viên bình thường, kỳ thật cũng không cao hơn chúng ta bao nhiêu, điểm đáng sợ thật sự là kẻ đứng trên đỉnh cao của toàn bộ thế giới luân hồi kia... Nếu như có thể tiêu diệt hắn thì sao? Nếu có thể giết được hắn thì tiểu đội Ác Ma tuyệt không phải là quái vật không thể thắng nổi! Vì vậy, kế hoạch của ta đối với trận chiến cuối cùng là... Vương đấu vương!

Kế hoạch của Sở Hiên nghe có vẻ điên cuồng nhưng đó cũng luôn là phong cách của hắn từ trước tới nay, dùng phương thức mạo hiểm nhất, cho đối phương một kích lôi đình, đến khi định thần lại được thì cả bố cục đã bắt đầu hoặc thậm chí là kết thúc rồi. Kế hoạch của hắn cho trận chiến cuối cùng là Vương đối vương! Lấy Trịnh Xá đối phó với clone Trịnh Xá! Các thành viên khác của Trung Châu đội đối phó với các thành viên khác của tiểu đội Ác Ma. Nếu Trịnh Xá giành được thắng lợi tức là Trung Châu đội thắng lợi, nếu clone Trịnh Xá thắng lợi tức là Trung Châu đội đoàn diệt, một lựa chọn hoặc là thắng lợi hoặc là thất bại... Không thể không thừa nhận, đây đúng là chuyện mà Sở Hiên sẽ làm.

- Đạo lý này kỳ thật rất đơn giản, các ngươi cứ tự mình nghĩ mà xem. Người càng nhiều, biến số trong bố cục sẽ càng nhiều, vì vậy trận chiến cuối cùng tuy có thể bố cục nhưng không thể xuất hiện tình huống nghịch chuyển như trong Lord of the Rings. Do đó chúng ta chỉ có thể lựa trọn lấy lực đấu lực để đối phó với tiểu đội Ác Ma, mặc dù có thể mượn sức của tiểu đội Thiên Thần nhưng cũng phải có sự phòng ngừa, chú ý với bọn hắn, vì thế....

- Không bằng liều một ván chỉ có xác suất năm năm này. Tuy theo tình hình trước mắt, Trịnh Xá không nhất định có thể chiến thắng được clone của hắn nhưng theo số liệu mà ta có được, trừ phi tiểu đội Ác Ma có thêm một hai nhân vật siêu mạnh, nếu không chỉ với những người mà các ngươi đã biết, chúng ta chắc chắn sẽ thắng, đến lúc ấy chúng ta ngược lại có thể trở thành trợ lực chiến đấu... Thắng bại giữa vương với vương có thể quyết định sinh tử của hai đội, cũng như vậy, thắng bại giữa chúng ta và các thành viên còn lại của tiểu đội Ác Ma cũng có thể quyết định kết quả trận chiến giữa hai vương. Chính vì vậy, Trịnh Xá, ngươi cần phải đánh bại clone của ngươi! Nếu không thể đánh bại được thì phải toàn lực kéo chân hắn, chờ đến khi nào bọn ta phân thắng bại mới thôi, đó là phương pháp duy nhất có thể đánh bại tiểu đội Ác Ma.

Tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe Sở Hiên, chỉ có Tiêu Hoành Luật nhíu mày, ngắt ngắt tóc, hắn suy nghĩ một lát rồi chợt hỏi:

- Không sai, kế hoạch này đúng là phương pháp duy nhất có thể đánh bại tiểu đội Ác Ma. Mặc dù khả năng thất bại hơi lớn nhưng so với cách đằng nào cũng bại thì ta thà lựa chọn phương pháp này còn hơn, chỉ là... Ngươi đừng quên, trong tiểu đội Ác Ma cũng có clone của ngươi, nếu như ngươi ở trong tiểu đội Ác Ma, ngươi sẽ để tình huống như vậy xảy ra sao?

- Đúng thế.

Sở Hiên gật đầu vẻ khẳng định:

- Chính vì như thế sự tồn tại của ngươi mới có giá trị thể hiện... Đây là nhiệm vụ của ngươi trong trận chiến cuối cùng. Để cho kế hoạch Vương đối vương tiến hành thuận lợi, nếu cả ta lẫn clone của ta đều chưa đột phá tâm ma... Có thêm ngươi sẽ là điểm quan trọng nhất trong trí chiến, điểm ấy hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ. Thắng bại trong trí chiến không nằm ở quá trình, mà là ở kết quả... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- A a, Vương đối vương phải không? Vậy phải chăng là giữa Trung Châu đội và Ác Ma đội có thể do những người có quan hệ đối phó với nhau?

Khi Sở Hiên đang nói chuyện với Tiêu Hoành Luật thì ở bên cạnh Triệu Anh Không vẫn luôn giữ vẻ lạnh lùng đột nhiên mỉm cười duyên dáng nói. Cô bé đột ngột từ một nữ thích khách lạnh lùng xinh đẹp biến thành một thiếu nữ tươi trẻ, nàng cười hì hì nhìn bảng đánh giá nhân vật, nói:

- Triệu Chuế Không... Mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, thực lực của hắn chỉ vỏn vẹn có 200 thôi sao? Có vẻ hơi ít một chút đấy?

- Không, nói một cách chính xác là thậm chí có khả năng không tới được 200...

Sở Hiên lắc đầu đáp:

- Cách tính toán trong bảng đánh giá này của ta là điểm thực lực một người có thể phát huy được trong đội ngũ mình trong trận chiến cuối cùng. Nếu như Triệu Chuế Không ở một đoàn đội khác, với thực lực của hắn mà nói, điểm số chắc phải từ 700 đến 1000, nhưng nếu trong tiểu đội luân hồi Ác Ma thì số điểm của hắn chỉ được đến thế. Cũng như vậy, mấy người Trung Châu đội chúng ta, ví dụ như ta, Zero, Trương Hằng, nếu như bọn ta đơn độc trong một đội ngũ thì ba người bọn ta tùy tiện chọn ra một người cũng có thể vượt quá 500 điểm, còn ngươi trong trạng thái tinh thần này lại càng có thể đạt tới 700 đến 1000 điểm ngang với Triệu Chuế Không. Nhưng chúng ta ở trong Trung Châu đội, bị hào quang của Trịnh Xá che lấp, số điểm ngươi có thể phát huy sẽ không vượt hơn Triệu Chuế Không...

- Điểm số này nếu gọi là điểm thực lực, không bằng gọi là điểm tác dụng có thể phát huy được trong một đoàn đội. Trung Châu đội trước mắt, điểm tập hợp của tất cả mọi người cũng chỉ được 3700 điểm, kém xa 5500 điểm của tiểu đội Ác Ma...

Triệu Anh Không nghe Sở Hiên nói xong bỗng cười hì hì, khẽ đặt tay lên môi, bộ dạng đó phối hợp với dung nhan thiếu nữ xinh đẹp hơi thiên về trung tính của nàng không ngờ lại gợi cảm động lòng người nên vậy. Cô bé cười nói:

- Ta rất là không hài lòng với điểm số của mình đấy nhé... Được rồi, Sở hiên ngươi thật sự đã hiểu rõ thực lực của ta chưa? Chính là thực lực của ta trong trạng thái hiện tại vậy, không bằng để ta và Trịnh Xá và ta đối chiến một trận đi. Chỉ cần Trịnh Xá ngươi không sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa, bất kỳ chiêu thức nào khác ta cũng đều không sợ, đến nào, đến nào...

Nói đến câu cuối, thanh âm của nàng còn mang theo vẻ kiều mị, khiến cho Trình Khiếu đang ngồi nhìn mà muốn lồi cả mắt.

Trịnh Xá vội vàng lắc đầu nói:

- Thôi thôi, không cần biết thực lực của ngươi như thế nào, Triệu Chuế Không trong tiểu đội Ác Ma cũng sẽ để cho ngươi, chiến đấu giữa hai ta thật sự không cần thiết...

- Ngu xuẩn...

Sở Hiên ở bên cạnh cười lạnh nói:

- Cuộc đấu này với cô ấy đúng là không hề cần thiết nhưng đối với ngươi mà nói lại là rất quan trọng... Chính ngươi cũng từng nói qua, ngươi thật sự không giỏi về phương diện kỹ xảo chiến đấu, còn cô ấy lại là chuyên gia trong vấn đề này, đã hiểu chưa? Cô ấy đang hỗ trợ ngươi đấy. Nếu như ngươi thật sự muốn khiêu chiến với clone của mình, đã không thể thắng hắn được về lòng tin thì ít nhất cũng không được thua hắn quá nhiều về góc độ lực lượng thuần túy. Không cần biết là sức mạnh hay kỹ xảo, đối với ngươi mà nói đều quan trọng như nhau, nếu đã xác định bố cục cho trận chiến cuối cùng là Vương đối vương vậy thì ngươi cần phải mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn nữa, mạnh mẽ vô song, đến khi nào có thể đối kháng với clone của ngươi mới thôi. Trước lúc ấy, ngươi không được phép trốn tránh một trận chiến nào cả!

Trịnh Xá thoáng ngạc nhiên, khi hắn quay lại phía Triệu Anh Không thì cô bé này đang mìm cười thản nhiên nhìn hắn, trong nụ cười tựa hồ còn mang theo một tia ôn nhu, như có như không...

- Nếu là tỷ thí, vậy không cần lấy tính mạng ra liều, do đó ngươi không được sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa, không được sử dụng Tiềm long biến. Còn về Bạo tạc và Hủy diệt thì không nằm trong nhóm này, chỉ cần thân thể ngươi có thể chịu đựng tác dụng phụ của Hủy diệt là được. Đương nhiên, là phe yếu thế, ta có thể phóng tâm sử dụng tất cả sức mạnh, chỉ cần không giết chết ngươi là được...

Triệu Anh Không cười hì hì, nhìn Trịnh Xá, nói.

Đây là một khoảng đất trống lớn trong tầng hầm dưới phòng Trịnh Xá. Do tầng ngầm trong phòng mỗi người có thể thay đổi địa hình tùy theo tưởng tượng của chủ nhân nên Trịnh Xá đã cải tạo nó thành khung cảnh một quảng trường rộng lớn cho lần tỷ thí này. Ở trung tâm quảng trường là hắn và Triệu Anh Không đứng đối mặt, ở phía xa ngoài rìa là các thành viên Trung Châu đội đứng quan chiến. Cuộc đấu này cũng lần đầu tiên nhân cách chủ của Triệu Anh Không chiến đấu trước mặt mọi người, vì thế so với Trịnh Xá đã gần như biết đến tận chân tơ kẽ tóc, hứng thú của mọi người với Triệu Anh Không lại càng lớn hơn... Đặc biệt là Trình Khiếu.

- Tiềm long biến chính là thu hoạch lớn nhất của Trịnh Xá sau khi vượt qua tâm ma, có thể đưa thực lực của hắn từ cấp độ Hủy diệt tăng lên một tầng nữa, ngoài ra còn tăng cao sức đề kháng với tác dụng phụ của Hủy diệt lên rất nhiều. Một khi không thể sử dụng Tiềm long biến, nếu chỉ tính riêng về sức mạnh, đẳng cấp của hắn kỳ thật cũng không chênh lệch lắm với Triệu Anh Không, mà Triệu Anh Không còn có rất nhiều kỹ xảo ám sát mà hắn chưa từng thấy qua...

-....Nếu nói như vậy, không phải Triệu Anh Không lần này thắng chắc rồi sao?

Trương Hằng nghe Tiêu Hoành Luật phân tích, hắn liền tò mò hỏi.

Tiêu Hoành Luật lắc đầu đáp:

- Cái này thì không thể khẳng định, trong chiến đấu có quá nhiều biến số, đấy là chuyện thứ nhất, chuyện thứ hai... Kỹ xảo ám sát của Trịnh Xá tự thành một đường, mặc dù chưa từng qua rèn luyện một cách có hệ thống nhưng hắn lại có kinh nghiệm chém giết sinh từ trên chiến trường. Từ lúc hắn bắt đầu tiến vào thế giới phim kinh dị đến bây giờ đã trải qua bao nhiêu lần chiến đấu lớn nhỏ? Cho dù là người bình thường cũng sớm biến thành một chiến sỹ thuần thục rồi, lại càng không nói tới Trịnh Xá còn có Hủy diệt nữa... Ta cảm thấy có khả năng là Triệu Anh Không muốn dạy kỹ xảo ám sát của cô ấy cho Trịnh Xá, hoặc là bản thân Triệu Anh Không tự có tính toán riêng...

Trong lúc nói chuyện, hai người ở giữa quảng trường đã ra tay. Từ đầu không ai lại sử dụng toàn lực, Trịnh Xá chỉ cầm Hổ hồn đao nhảy lên cao, chém xuống một nhát, còn Triệu Anh Không thì lại càng từ nhân cách chủ biến thành nhân cách phụ, cô bé trầm mặc ít nói này vung tay không hướng về phía Trịnh Xá.

Choang một tiếng vang dội, Triệu Anh Không vội vã lùi ra sau, còn Trịnh Xá thì như không có việc gì, đạp mạnh chân, dùng tốc độ nhanh hơn nữa xông đến, Hổ hồn đao lại nâng lên cao bổ xuống.

Triệu Anh Không tay cầm thanh gươm Excalibur, đây là một thanh trọng kiếm hai tay vô hình, mức độ sắc bén không thua gì Hổ hồn đao, chỉ là so với sức mạnh cùng tố chất thân thể kinh khủng của Trịnh Xá, chủ nhân của thanh kiếm này lại yếu hơn rất nhiều, ít nhất là... thực lực của Triệu Anh Không nhân cách này còn kém xa Trịnh Xá.

Lại tiếng kim loại va chạm vang dội, lần này Triệu Anh Không càng thảm hơn, hổ khẩu vỡ toác, thanh trọng kiếm trong suốt trực tiếp bị chấn bay còn Trịnh Xá loáng cái đã kề Hổ hồn lên cổ nàng.

-...Ngươi thua rồi.

Trịnh Xá thở hắt ra một hơi, nhưng toàn thân hắn lại cực kỳ căng thẳng, bởi vì hắn đại khái đã đoán được mục đích của nhân cách chủ Triệu Anh Không, không chỉ vì để hắn thử qua một chút kỹ xảo chiến đấu của thích khách... mà còn để huấn luyện Triệu Anh Không nhân cách phụ này!

- Đã hiểu chưa? Là một thích khách, việc quan trọng không phải là sử dụng vũ khí như thế nào mà chỉ có một mục đích đơn giản... Giết chết kẻ địch!

Triệu Anh Không đang bị Hổ hồn đao kề sát bỗng bật cười hì hì. Chỉ thấy nàng đưa tay vỗ lên thân đao, đồng thời nghiêng người sang phía bên kia thân đao, trước khi Trịnh Xá kịp định thần lại nàng đã thoát ra khỏi phạm vi công kích của Hổ hồn đao. Cùng lúc ấy, cô bé dùng tay còn lại vỗ xuống đất, cả người bật dậy áp sát về bên hông Trịnh Xá...

Do tốc độ của Triệu Anh Không thật sự quá đột ngột, Trịnh Xá căn bản chỉ kịp thu hồi Hổ hồn đao về. Ở trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tuy hắn phản ứng cũng nhanh nhưng sao có thể so được với Triệu Anh Không đột nhiên chuyển đổi nhân cách, chỉ trong nháy mắt, Triệu Anh Không đã áp sát tới bên người. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tất cả mọi chuyện diễn ra chỉ trong một hơi thở, đến khi Trịnh Xá vung Hổ hồn lên muốn chém về phía Triệu Anh Không thì cô bé đã đưa một tay áp lên eo hắn, dùng lực đẩy mạnh, tay kia hướng về phía Hổ hồn, bàn tay đánh vừa chuẩn vào cổ tay Trịnh Xá. Cũng không biết nàng làm thế nào, khi Trịnh Xá bị một chưởng đẩy bay thì nàng đã mượn lực bay ra sau của Trịnh Xá, nắm chặt lấy cổ tay hắn. Rắc một tiếng gãy gọn, cổ tay Trịnh Xá đã bị bẻ trật khớp, còn Hổ hồn đao cuối cùng cũng rơi xuống đất.

- Đây là cách chiến đấu của ta. Anh Không ngoan, không cần biết là công kích như thế nào, chỉ cần có thể giết được đối phương thì đó chính là thủ đoạn công kích tốt nhất... Phương thức tấn công của ta là dựa vào sự khéo léo. Tuy còn chưa vượt qua được trạng thái tâm ma của tầng thứ tư nhưng chính vì như vậy nên ta liền dùng "nhập vi", phát huy sức mạnh ta có thể có được lúc này đến tận cùng. Độ lớn của mỗi một phần sức mạnh, phương hướng của mỗi một phân lực, biến hóa của mỗi một chút lực lượng, tất cả những thứ đó đều là phương thức chiến đấu ta có thể phát huy, chỉ cần không phải đối thủ ta đang đối mặt đã vượt hơn ta rất rất xa là ta sẽ có khả năng chiến thắng... Ví dụ Hồng hoang, khai thiên tích địa của Trịnh Xá ngươi. Ta thừa nhận, dưới sức mạnh đó đến một giây ta cũng không chống đỡ nổi nhưng nếu là lực lượng khác, ta tự tin mình nhất định sẽ không thua ngươi.

Triệu Anh Không mỉm cười duyên dáng, nói.

Triệu Anh Không đã hoàn toàn chuyển đổi sang nhân cách chân thật, thực lực cũng từ một thích khách tinh nhuệ biến thành thành thiên tài trăm năm khó gặp của thích khách thế giá. Từ những gì nàng nói có thể thấy được, mục đích của nàng ngoài muốn giao chiến với Trịnh Xá ra, đúng là còn có tính toán khác, hẳn là muốn để nhân cách phụ của nàng hiểu rõ thêm một chút vè các kỹ xảo chiến đấu, chuẩn bị làm cơ sở cho trận chiến cuối cùng.

Trịnh Xá bị đánh trật khớp tay, người lại bị đẩy văng ra hơn mười mét, đến cả Hổ hồn đao cũng rơi xuống đất nhưng vẻ mặt hắn cũng không có quá nhiều biến đổi, thậm chí cổ tay cũng không hề run rẩy, chỉ khẽ nắm tay lại, nói:

- Nếu ngươi đã xuất hiện chiến đấu vậy thì ta cũng phải sử dụng chiến lực thật sự thôi... Trước tiên cứ bắt đầu từ Bạo tạc đi, ngươi thấy thế nào?

Triệu Anh Không vẫn giữ bộ dạng nhu thuận, mỉm cười tươi tắn nhưng giây tiếp theo, nàng chợt giậm chân, mượn lực nhảy lùi ra sau, đồng thời Hổ hồn đao ở dưới đất cũng bị một cước đẩy bay lên lọt vào trong tay. Thật đúng là một người đẹp thanh lệ, mỹ nhân như ngọc, kiếm như hồng (hồng là cầu vồng) chính là để hình dung về nàng lúc này, chỉ là nếu đổi kiếm thành đao thì thích hợp hơn.

Ở chỗ nàng vừa đứng, Trịnh Xá đã đạp tới một cưới, sức mạnh cực lớn làm cho mặt đất lõm hẳn cả xuống. Tuy nói chỉ là Bạo tạc nhưng dùng tố chất thân thể cùng thực lực của hắn trước mắt để sử dụng chiêu này, uy lực so với Bạo tạc lúc mới đầu đâu chỉ tăng gấp vài lần, mỗi chiêu mỗi thức đều mang khí thế như sấm sét. Hơn thế nữa, sau khi hắn ngộ thông được trạng thái tâm ma tầng thứ tư, khi chiến đấu cũng có điểm đặc sắc riêng, đó là lấy lực phá xảo, dưới sức mạnh vạn cân còn kỹ xảo nào có thể ngăn cản nổi? Vừa rồi Triệu Anh Không chính là phát hiện được khí thế của hắn nên mới tránh thoát được giữa đường tơ kẽ tóc, nếu không một cước này đã không phải đạp trúng mặt đất.

- Tốt! Cảm nhận khí thế của ta mà động sao? Tiếp đi!

Sau khi Trịnh Xá sử dụng Hủy diệt, tốc độ của hắn đã không cách nào thấy được bằng mắt thường nữa, đối mặt với kẻ địch thấp hơn một cấp cơ hồ đều là giết chết trong nháy mắt, cũng chỉ có những người cỡ như Triệu Chuế Không hoặc Triệu Anh Không nhân cách chủ mới có thể ứng phó. Mà trong cả thế giới luân hồi, những người ở đẳng cấp như vậy đếm không quá hai bàn tay, cho nên Trịnh Xá quả thật đã có tư cách lấy lực phá xảo.

Trịnh Xá dùng sức đạp mạnh, mặt đất lập tức vỡ tan một mảng lớn, hắn nương theo luồng sức mạnh đó lao về phía Triệu Anh Không. Tuy chỉ còn một tay nhưng khí thế của hắn vẫn là lôi đình vạn quân, cơ thể như hóa thành một bóng đen xông tới, vung quyền đánh thẳng vào Triệu Anh Không.

Triệu Anh Không vẫn giữ nụ cười thản nhiên, nàng cũng không hoảng hốt, cầm Hổ hồn đao trong tay chém về phía Trịnh Xá. Một đao nhìn như yếu ớt vô lực nhưng góc độ lại vô cùng xảo quyệt, nếu quyền này của Trịnh Xá cứ tiếp tục đánh tới thì khó tránh khỏi trúng vào lưỡi đao. Mặc dù tố chất thân thể của Trịnh Xá cực kỳ mạnh mẽ nhưng so với sự sắc bén của Hổ hồn đao thì còn kém xa.

Không ngờ Trịnh Xá lại căn bản không hề tránh né, trên tay hắn chợt xuất hiện một tầng ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, chính là hình tượng sinh ra sau khi hắn ép chặt nội lực lên tay. Dựa vào cảnh giới nhập vi của tầng thứ tư sơ cấp, loại khống chế năng lượng như vậy cũng có thể gọi là đắc tâm ứng thủ, khi Hổ hồn đao chém tới hắn đã nắm lấy lưỡi đao kéo về phía mình.

- Hì hì, cầm lấy đi!

Triệu Anh Không cười nhẹ, dễ dàng buông Hổ hồn đao ra, quả nhiên Trịnh Xá vì dùng sức quá mạnh mà bật lùi ra sau nửa bước. Trong nửa bước đó, Triệu Anh Không vậy mà lại xoay người xông đến, trực tiếp áp sát vào người Trịnh Xá, tiếp đó hai cánh tay thon thả quấn về phía cổ hắn. Nhìn dáng vẻ Triệu Anh Không chẳng hề dùng chút sức lực nào, thuần túy giống như tình nhân đang đùa giỡn nhưng Trịnh Xá lại sợ đến toát cả mồ hôi lạnh. Trong ký ức của Triệu Anh Không, hắn đừng thấy qua chiêu này, bốn lượng đẩy ngàn cân, chỉ nhẹ nhàng nhảy lên là có thể vặn gãy cổ người khác. Chiêu này đâu có còn là tỷ thí nữa, rõ ràng là sát chiêu lấy mạng, Trịnh Xá hoảng hốt không kịp nghĩ ngợi, vội vã lùi về sau.

Triệu Anh Không đang chờ đợi chính thời cơ này. Động tác của nàng lúc trước là giả, tuy nói ra tay không lưu tình, lưu tình không ra tay nhưng dù sao cũng chỉ là tỷ thí, nàng cũng không thể sử dụng sát chiêu của thích khách. Nàng căn bản không sợ cận thân chiến đấu với Trịnh Xá mà chỉ sợ Trịnh Xá giống như trâu điên đâm ngang bổ dọc, vì thế sau khi Trịnh Xá lùi lại chính là thời cơ để nàng tấn công.

Trịnh Xá chỉ kịp lùi lại mấy bước, mà tốc độ của Triệu Anh Không giờ phút này còn nhanh hơn hắn, dễ dàng xông tới bên cạnh người Trịnh Xá, một tay nắm vào cổ tay đã bị vặn trật khớp của hắn, tay kia giơ lên trước ngực giống như đang chờ đợi cái gì đó. Trịnh Xá bị chụp trúng cổ tay, trên cánh tay lập tức đau đớn kịch liệt, tay kia hắn đang nắm lưỡi Hổ hồn đao, không kịp suy nghĩ liền ném ngay Hổ hồn xuống, tung quyền đánh tới Triệu Anh Không.

Bàn tay giơ lên của Triệu Anh Không cuối cùng cũng mở ra, lòng bàn tay đỡ lấy cú đấm của Trịnh Xá. Một đòn nặng như sấm sét đánh vào lòng bàn tay nàng lại phảng phất nhẹ tựa lông hồng, tất cả lực đạo bị Triệu Anh Không chuyển đến khắp toàn thân. Cả người cô bé lập tức bị đánh tung lên nhưng tay kia của nàng vẫn nắm chặt cổ tay Trịnh Xá, dưới luồng sức mạnh nó, cơ thể nàng giống như con lắc đồng hồ, xoay tròn một vòng giữa không trung, bụp một tiếng áp hẳn cánh tay Trịnh Xá ra sau lưng hắn. Sức mạnh của Bạo tạc cộng thêm lực xoay người của nàng không ngờ đã hoàn toàn bẻ gãy cánh tay Trịnh Xá.

Trịnh Xá chỉ kịp bật lên một tiếng kêu đau đớn, có điều không đợi hắn kịp có bất kỳ phản ứng nào, Triệu Anh Không ở phía sau đột nhiên dùng sức đạp mạnh, một lần nữa nắm lấy cánh tay Trịnh Xá nhảy lên cao, từ sau lưng hắn ra đến trước mặt. Cánh tay Trịnh Xá vốn đã bị gãy, lại thêm luồng sức mạnh lần này lôi kéo, trong nháy mắt khi Triệu Anh Không đáp xuống đất, cánh tay không ngờ đã bị nàng xé rời ra. Roạt một tiếng như xé vải, Triệu Anh Không cầm theo đoạn tay gãy rời nhảy ra xa hơn mười mét, còn cánh tay Trịnh Xá thì phun máu xối xả, đến mấy giây sau mới đột ngột ngừng lại.

- Hì hì... Cấp độ sức mạnh như vậy còn chưa làm khó được ta đâu. Trịnh Xá, ta chỉ có mấy phút thôi đấy, chẳng lẽ ngươi muốn trì hoãn đến bao giờ ta ngủ mới thôi? Nhanh chóng bắt đầu chiến đấu thực sự đi nào, tốc độ thế này đúng khiến ta muốn ngáp quá.

Triệu Anh Không cười hì hì nói. Kỳ thật trong lòng nàng cũng cực kỳ cố kỵ với Trịnh Xá, nếu không đã không lập tức dùng thủ pháp phế bỏ một tay hắn. Đến tận lúc này, nàng cuối cùng mới có tự tin đối mặt với Hủy diệt của Trịnh Xá.

Trịnh Xá phong bế hết mạch máu trên cánh tay bị bẻ gãy, đến cả cảm giác đau đớn cũng bị áp chế xuống, bấy giờ hắn mới nhìn sang cô bé ở cách đó hơn mười mét. Triệu Anh Không vẫn mỉm cười khả ái, tuy trên mặt và trên người có dính chút máu tươi nhưng lại càng khiến dáng vẻ của nàng thêm yêu diễm.

- Vậy thì... Đây là Hủy diệt!

Trịnh Xá bỗng bật cười, không phải bởi vì hắn mất đi một cánh tay, mà là vì sự mạnh mẽ của Triệu Anh Không đã vượt quá dự đoán của hắn, cứ như vậy đến trận chiến cuối cùng Trung Châu đội sẽ có thêm một con bài tẩy, chuyện đó khiến cho hắn vô cùng vui vẻ. Còn về chiến đấu tiếp theo sẽ như thế nào, vậy phải xem Triệu Anh Không có thể kiên trì được bao lâu.

Triệu Anh Không vốn còn đang cười hì hì đứng yên tại chỗ nhưng loáng cái nàng đã vung tay chặn phía trước người. Bịch một tiếng trầm đục, Triệu Anh Không lập tức bị đáng bay ra sau, bất quá cô bé cũng vô cùng linh hoạt, khi vừa chạm xuống đất cũng đồng thời giậm mạnh chân, cả người đột nhiên nghiêng sang một bên, lăn ra ngoài, bấy giờ mới tránh được một đòn cực mạnh đánh trúng chỗ nàng vừa hạ xuống.

Triệu Anh Không trong lòng thầm kêu khổ, chỉ đỡ một đòn này thôi đã khiến cho khớp xương nàng gần như gãy rời, mà đây còn là kết quả sau khi nàng đã sử dụng cảnh giới nhập vi. Mặc dù đã phân tán phần lớn sức mạnh xuống mặt đất nhưng lực lượng còn lại cũng không phải cỡ nàng có thể chịu đựng được, hơn đó vẫn còn chưa hết...

Là một thích khách, Triệu Anh Không nếu giết người thì tuyệt đối không có nhiều cố kỵ như bây giờ. Nói một cách khó nghe thì lúc trước khi nàng bẻ gãy cánh tay Trịnh Xá, kỳ thật đã có cơ hội để giết chết hắn nhưng do vì là tỷ thí nên mới bỏ qua, đến khi Trịnh Xá sử dụng đến Hủy diệt thì Triệu Anh Không không có vũ khí trong tay thật sự đã không còn cách nào giết chết hắn nữa, trừ phi...

- Được rồi, dừng lại đi, chỉ là tỷ thí thôi mà. Nếu như ngươi mở cơ nhân tỏa đến tầng thứ tư trung cấp đúng là có thể sử dụng thể chất hấp thu tất cả năng lượng, nhưng ngươi cũng chưa vượt qua được tâm ma, chẳng lẽ không sợ làm bị thương bọn ta sao?

Trịnh Xá trong trạng thái Hủy diệt, sử ra Thế, trong khoảnh khắc Triệu Anh Không hạ xuống đất hắn đã vọt tới trước mặt nàng, khẽ đưa tay gõ nhẹ lên trán Triệu Anh Không, mỉm cười nói.

-...Không sai, Trung Châu đội chúng ta rất mạnh, không chỉ mình ta, tất cả mọi người đều rất mạnh!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.