Thế Giới Vô Hạn

Chương 211: Xếp đặt cùng bị xếp đặt



Trong vòng năm ngày, ai cũng đều không thoải mái, mặc dù ẩn nấp cách cứ điểm sắt thép kia rất xa nhưng mọi người vẫn cảm thấy bị uy hiếp, bởi vì cứ hai tiếng sẽ có một nhóm robot tuần tra qua vị trí họ, mấy lần suýt bị bọn chúng phát hiện khí tức Autobot trên người, bất đắc dĩ mọi người chỉ có thể lùi thêm 50km nữa, lúc này đến cả thông tin giữa hai đội cũng cực kỳ khó khăn.

- Sở Hiên, ngươi rút cuộc là đang nghĩ tới chuyện gì vậy?

Trịnh Xá vừa cời đống lửa vừa tò mò hỏi:

- Tuy chỉ là trực giác của ta nhưng ta vẫn cảm thấy ngươi hình như vẫn đang bày mưu tính kế chuyện gì đó, hơn nữa Tiêu Hoành Luật tựa hồ cũng đang suy tính, hai người các ngươi rút cuộc là đang muốn là cái gì? Phải hiểu là không cần biết các ngươi thông minh đến thế nào, cũng vẫn cứ là một thành viên của Trung Châu đội, không nên tùy ý ngoan cố tính kế như vậy.

Sở Hiên quay đầu lại liếc nhìn Trịnh Xá nhưng lại không nói gì, tiếp tục ăn thức ăn, sau khi đến căn cứ quân sự hắn thuận tay mang theo rất nhiều chuối tiêu.

Trịnh Xá thấy Sở Hiên không nói chuyện, nhất thời cũng có vẻ rất bất đắc dĩ, vì thế hắn chỉ có thể quay sang những thành viên khác trao đổi mấy câu, đặc biệt là với Chiêm Lam, trong đó mấu chốt là quét hình tinh thần lực của Chiêm Lam với cả căn cứ.

- Từ mặt đất xuống sâu năm mươi mét đã bị đào bới cải tạo thành mấy tầng không gian, mỗi tầng đều lớn hơn cứ điểm trên mặt đất, thậm chí lớn hơn cả thành phố St.Louis đã bị phá hủy, không gian sâu dưới năm mươi mét ta không thể thăm dò được, có cảm giác như bị che phủ...

Chiêm Lam nhắm mắt nói, không nghĩ rằng bên tai đột nhiên truyền tới một luồng hơi ấm, sợ đến nỗi phải mở bừng mắt ra, quả nhiên thấy Trịnh Xá đang ghé miệng vào tai nàng nói:

- Không cần phải liên tục sử dụng quét hình tinh thần lực, em cũng nói thử xem giữa hai người bọn họ có thể xảy ra chuyện gì không.

Chiêm Lam kinh dị nhìn Trịnh Xá, khi thấy hắn mỉm cười gật đầu nàng mới cúi đầu vuốt vuốt trán, rồi thì thào nói:

- Em nghĩ khả năng lớn nhất là bất đồng về sử dụng vũ khí hạt nhân, cũng có thể nói là hai bên đều tiến hành bố cụ trên vũ khí hạt nhân, còn vấn đề chi tiết thì em không thể rõ ràng được. Lại nói tiếp, Tiêu Hoành Luật lựa chọn Triệu Anh Không, anh không cảm thấy đáng nghi sao?

- Đáng nghi?

Trình Xá cũng cảm thấy tò mò, kỳ quái hỏi:

- Cái gì đáng nghi?

- Triệu Anh Không là mấu chốt để họ đánh cắp mật mã hạt nhân, mặc dù em có thể khống chế người ta trong thời gian ngắn nhưng không thể như chuyên gia thôi miên trong tiểu thuyết, phim ảnh, ám thị một đoạn thông tin vào trong ý thức một người, để người đó mấy ngày sau lại tiến vào trạng thái thôi miên, chuyện như vậy em không thể làm được. Mà mật mã hạt nhân lại là mật mã động, mỗi lần lại sinh ra một dãy số hoàn toàn mới, vì thế muốn em dùng biện pháp không chế để lấy được mật mã căn bản là không có khả năng, ẩn nấp, âm thầm di chuyển của Triệu Anh Không mới phù hợp với yêu cầu của họ nhất, chỉ cần để cô ấy lẻn vào trong lúc em đang khống chế tổng thống Mỹ, sau đó đưa đĩa CD chứa virus vào là được.

Chiêm Lam cười nói.

- Đúng thế, kế hoạch của Sở Hiên vốn là như vậy, việc này cung không cần nghi ngờ gì nhiều phải không?

Trịnh Xá kỳ quái nhìn Chiêm Lam, nhưng lại thấy trên mặt nàng thoáng vẻ cười, hắn đột nhiên bừng tỉnh:

- Anh hiều rồi, cái đĩa CD ấy vẫn luôn ở chỗ Triệu Anh Không, chỉ cô ấy mới biết Tiêu Hoành Luật có động tay động chân gì lên đó hay không, vì thế Tiêu Hoành Luật mới cố tình lựa chọn cô ấy, nếu không với thực lực cận chiến của Triệu Anh Không, khi làm mồi nhử thật sự không thể có tác dụng như nhân tài lĩnh vực công nghệ cao như Bá Vương, Vương Hiệp, thậm chí cả La Cam Đạo điều khiển robot cũng hữu dụng hơn nhiều.

Chiêm Lam mỉm cười không đáp, chỉ có ánh mắt nhìn Trịnh Xá vẫn ôn nhu như nước.

Đã nghĩ thông suốt Tiêu Hoành Luật xếp đặt thiết kế như thế nào, cho dù vẫn chưa biết hắn rút cuộc là đang làm cái gì nhưng nếu cả Triệu Anh Không cũng hỗ trợ hắn hoàn thành bố cục này, hơn nữa còn che giấu đi thì có thể thấy Tiêu Hoành Luật hẳn là sẽ không gây ảnh hưởng quá lớn tới đoàn đội. Dù sao hắn cũng vẫn là một đứa bé, tuy thông tuệ dị thường nhưng dù gì cũng chịu ảnh hưởng từ tình cảm, muốn so tài mới người mạnh hơn mình một phen, chỉ cần hắn không gây ảnh hưởng tới bản thân đoàn đội thì chuyện như vậy cứ để hắn làm.

Chỉ là Chiêm Lam trước mặt…

Từ sau khi hồi sinh, Chiêm Lam có vẻ cực kỳ trầm mặc, ít nói, mặc dù Trịnh Xá lúc nào cũng có thể cảm giác được Chiêm Lam vô tình hay cố ý nhìn hắn nhưng nhiều khi nàng chỉ là làm tròn bổn phận của mình, nhiệm vụ của tinh thần lực khống chế giả trong một tiểu đội luân hồi. Ngoài đó ra, nhiều khi Chiêm Lam thậm chí khiến người ta thiếu chút nữa thì quên mất sự tồn tại của nàng, kỳ thật căn bản không cần nói ra, Trịnh Xá cũng hiểu suy nghĩ của Chiêm Lam, nàng đang dùng cách này đóng chặt bản thân, khiến khoảng cách giữa hai người rộng thêm, cho đến khi trở thành người xa lạ…

Lúc này, ở một nơi cách xa nơi đóng quân của nhóm Trịnh Xá, ba người Tiêu Hoành Luật đang chờ đợi bên một bìa rừng, do không có tinh thần lực khống chế giả nên bọn họ còn rút lui ra cách xa căn cứ sắt thép hơn một chút, lại thêm Triệu Anh Không tinh thông kỹ xảo ẩn nấp nên ba người cũng không có khả năng bị phát hiện, lúc này họ đang ngồi bên đống lửa ăn chút thức ăn đơn giản. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- …Nói như vậy, đĩa CD thật sự đã được truyền vào trong Cặp Đen?

Tiêu Hoành Luật nhìn Triệu Anh Không đang ngồi cạnh, hỏi.

Triệu Anh Không cũng không nói nhiều, chỉ khẽ gật đầu đáp:

- Đĩa CD thật sự đã được đưa vào trong Cặp Đen, cả chương trình của Sở Hiên lẫn… Chương trình ngươi ghi trong đĩa đều được cài vào trong đó.

Tiêu Hoành Luật thở hắt ra một hơi, nhưng vẫn tiếp tục hỏi:

- Vậy Sở Hiên có biết chuyện này không? Ngươi có nói chuyện đĩa CD với hắn không?

Triệu Anh Không ngẩng đầu liếc nhìn hắn rồi lạnh nhạt đáp:

- Những chuyện khác ta không nói nhiều, trước đây chúng ta đã hợp tác nhiều lần, chẳng lẽ ta lại là loại người lắm mồm lắm miệng sao?

Tiêu Hoành Luật thở phào, cười nói:

- Yên tâm đi, chỉ là vì ta rất muốn kế hoạch lần này thành công nên mới nghi thần nghi quỷ như vậy. Ha ha ha, nếu Sở Hiên không biết ta làm chuyện này thì không phải lo lắng gì nữa, mai là bắt đầu ngày thứ năm, chờ đợi thôi, chờ bom khinh khí phát nổ…

So với Sở Hiên, thật sự người đầu tiên mà Triệu Anh Không hợp tác chính là thằng nhóc Tiêu Hoành Luật này, mặc dù tất cả đềut ử vong trong bộ phim Resident Evil 2 nhưng sự tín nhiệm của Triệu Anh Không với Tiêu Hoành Luật hoàn toàn không thua kém Sở Hiên bao nhiêu, chỉ là trí tuệ của Sở Hiên thật sự cao hơn một bậc so với người khác nên khi hai người này bố cục đối kháng nhau nàng chỉ đứng ở phe trung lập.

Lúc đó Tiêu Hoành Luật trình bày rõ ràng toàn bộ kế hoạch của mình cho Triệu Anh Không, sau khi cân nhắc lợi hại nàng cũng quyết định trợ giúp hắn hoàn thành nó, bởi vì kế hoạch của Tiêu Hoành Luật đối với đoàn đội mà nói gần như không có tác hại gì, ngược lại, nếu có thể thực hiện còn giúp mức độ nguy hiểm của bộ phim kinh dị lần này giảm đi rất nhiều.

Tiêu Hoành Luật viết một chương trình khác xen vào trong đĩa CD của Sở Hiên, ba tiếng đồng hồ sau khi đầu đạn hạt nhân bắn ra, chương trình đó sẽ được kích hoạt.

- Kỳ thật đây chỉ là một trojan nho nhỏ thôi, dù sao thì cũng chỉ có chương trình chính của Sở Hiên là phá hủy được tường lửa và khởi động mật mã mạng mà thôi, những chuyện này căn bản không cần tới một con trojan nhỏ bé, chỉ cần một đoạn mật mã máy tính nho nhỏ là có thể tạo ra được, tác dụng chủ yếu của nó là ra lệnh tấn công… Đối tượng là quân đội Mỹ đang dưỡng sức chờ đợi xung quanh cứ điểm sắt thép, thời gian là ba tiếng đồng hồ sau khi đầu vũ khí hạt nhân oanh tạc cứ điểm!

Đây là kế hoạch của Tiêu Hoành Luật. mặc dù hắn muốn phân cao thấp với Sở Hiên nhưng cũng tuyệt đối không làm chuyện gây nguy hại tới đoàn đội, hắn chẳng qua chỉ muốn mượn chuyện này nói với Sở Hiên rằng, hắn, Tiêu Hoành Luật tuyệt đối không phải loại vô dụng, mặc dù không hẳn là mạnh hơn Sở Hiên nhưng ở một số phương diện hoàn toàn có thể nghĩ tới chuyện Sở Hiên không nghĩ ra, ví dụ như điều động quân đội Mỹ lần này.

- Do vệ tinh bị phá hủy, thành phố bị phá hủy, rất nhiều máy móc thông tin cùng dây cáp điện cũng bị phá hủy, ngoại trừ một số đường dây quân dụng còn bảo tồn thì phần lớn tin tức không thể trao đổi được, trừ phi họ sử dụng mật mã Morse đánh điện báo, có điều tốc độ như vậy trong chiến đấu không thể kịp được. Khi rời đi ta đã để lại cho tổng thống Mỹ một lời nhắn, nói là chúng ta có một loại vi khẩn ăn mòn siêu tốc có thể khắc chế lũ robot này, chỉ cần tìm được căn cứ của bọn chúng là có thể nhanh chóng tiêu diệt, mà trong tương lai ta là binh sỹ gia nhập quốc tịch Mỹ nên muốn để lại một số khoa học kỹ thuật hữu dụng cùng nguồn năng lượng vô cùng Allspark cho nước Mỹ ở thời đại này, vì thế muốn hắn nhanh chóng phái binh bao vây St.Louis, chỉ để chúng ta sử dụng vi khuẩn hủy diệt robot trên quy mô lớn, tiếp đó đoạt lấy Allspark ra, đến lúc áy quân đội bao vây sẽ bắt giữ chúng ta lại…

- Đây là lời nói bề ngoài, nội dung thật sự là khiến quân đội bao vây thành phố St.Louis, sau khi vũ khí hạt nhân công kích được vài giờ, mã trojan sẽ lấy danh nghĩa trụ sở ra lệnh cho quân đội tấn công cứ điểm sắt thép. Mà đến lúc đó, hệ thống vi tính trong trụ sở đã bị virus Sở Hiên viết ra phá hủy hoàn toàn, không ai có thể ngăn cản quân đội Mỹ tấn công cứ điểm sắt thép nữa.

- Đây là kế hoạch của ta, biến quân đội Mỹ thành mồi nhử thay bọn ta! Để bọn họ cùng Decepticon điên cuồng chiến đâu, mấy người Trịnh Xá tố chất đơn độc mạnh hơn hai bên nhiều có thể dễ dàng lẻn vào trong cứ điểm trộm lấy Allpasrk! Sở Hiên, cứ chờ xem, năng lực bố cục của ta tuyệt đối không thua kém ngươi! Hơn nữa còn xếp đặt lại bố cục ngươi bày ra!

Sắc trời dần chuyển sáng, bây giờ đã là bình minh ngày thứ năm, từ hai hôm trước, xung quanh St.Louis đã từ từ có mấy trăm nghìn quân bao vây, chỉ đợi mệnh lệnh từ trụ sở, đội quân hoàn chỉnh cuối cùng của nước Mỹ này sẽ tấn công cứ điểm của robot…

Năng lượng hạt nhân, loài người từ thời nguyên thủy bắt đầu sử dụng củi, sau đó là than gỗ, than đá, dầu mỏ, hoặc là sử dụng sức nước, sức gió, năng lượng mặt trời trong tự nhiên, những loại năng lượng này kỳ thật vẫn luôn tồn tại bên cạnh chúng ta, chỉ cần tìm ra, nắm giữ phương pháp sử dụng là được, chỉ có một loại năng lượng là con người đã hoàn toàn thay đổi cấu tạo của tự nhiên mà có được, đó cũng là một bước dài trên con đường nhân thức và cải tạo thế giới, phát minh và sử dụng năng lượng hạt nhân.

Các biến động của nguyên tử, chuyển đổi giữa khối lượng và năng lượng, một loại thành công này đại biểu cho nhận thức của con người đối với vũ trụ đã tiến một bước dài, đồng thời cũng đại biểu rằng... Loài người chưa từng nguy hiểm đến như vậy, họ bị vũ khí mình chế tạo ra uy hiếp, chỉ cần ấn nhẹ một cái nút là lịch sử nhân loại sẽ đi tới điểm kết thúc...

- Không, không dừng được!

Dưới lòng đất căn cứ số một của nước Mỹ, mấy trăm nhân viên các loại đều đang liều mạng như phát cuồng sửa chữa chiếc máy tính chủ khổng lồ trước mặt, đây cũng là trung tâm chuyển đổi thông tin quan trọng nhất còn tồn tại ở nước Mỹ lúc này, gần như chỉ có nó mới có thể truyền tin tức tới mọi nơi trên toàn nước Mỹ, chỉ cần nơi đó vẫn giữ lại được đường dây quân dụng, vì thế từ một số phương diện mà nói, nước Mỹ thật sự đã bị Decepticon ép vào đường cùng.

Lúc này, máy tính trung ương quan trọng nhất này không ngừng bắn ra những tia lửa điện, rất nhiều tia lửa phát ra từ các thiết bị phần cứng của máy tính siêu cấp. Đương nhiên, nguyên nhân thật sự khiến chiếc máy tính này gặp vấn đề không phải là phần cứng, mà trọng tâm là virus, loại virus máy tính này khiến toàn bộ máy tính trung ương tiến vào trạng tái tính toán siêu nặng, chỉ cần trạng thái này tiếp tục duy trì ba mươi phút thì toàn bộ máy tính sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

- Cắt đứt nguồn điện chính! Tất cả nhân viên quan trọng rời khỏi tầng ngầm!

Aslan Roosevelt yên lặng nghe cấp dưới báo cáo, sau khi hiểu rõ quá trình, ông ta cũng chỉ có thể ra lệnh như vậy.

Viên sỹ quan cấp tá báo cáo tình huống nói:

- Không được, tổng thống, trung tâm năng lượng của máy tính trung ương đã bị phong tỏa hoàn toàn, hệ thống bảo vệ ở đó bị máy tính trung ương tự động vận hành, nếu không có vũ khí hạng nặng tiến hành luân phiên phá hủy và oanh tạc thì trong thời gian ngắn chúng ta căn vản không thể tiến vào trong. Cũng như vậy, theo biểu hiện của máy tính trung ương, bất cứ hành vi nào có ý phá hoại máy tính đều bị cho rằng kẻ địch đã hoàn toàn chiếm lĩnh căn cứ, kết quả sẽ là...

- Tự hủy phải không? Lúc đầu khi thành lập căn cứ này ta cũng ký tên, khi căn cứ bị chiếm lĩnh hoàn toàn, để ngăn cản kẻ địch đoạt được kỹ thuật cùng tài liệu cất trữ, một khi công kích máy tính trung ương, máy tính sẽ có quyền dẫn nổ cả trụ sở trong nháy mắt...

Aslan thở dài nói

- Tóm lại cứ rút khỏi căn cứ đã.

- Hỏng, hỏng rồi!

Một người da đen đột nhiên từ bên ngoài xông vào hét lớn, vừa đặt chân vào trong lập tức kêu lên:

- Hỏng rồi! Mật mã vũ khí hạt nhân bắt đầu tự động sản sinh, trước mắt Cặp Đen đã xác nhận ba đoạn mã, một khi xác nhận xong....

Aslan Roosevelt cũng không chần chừ nữa, sắc mặt tái xanh, chạy ra khỏi phòng, vừa chạy vừa thấy nhân viên liên tục chạy tới nơi, mà nghe họ báo cáo, tâm trạng ông ta càng lúc càng tuyệt vọng.

- Mật mã phóng đầu đạn khinh khí đầu tiên đã bị xác nhận, tiếp đó liên lạc giữa chúng ta và tàu ngầm nguyên tử số ba đã bị cắt đứt hoàn toàn, có lẽ đầu đạn đã được phóng. Mật mã đầu đạn thứ hai cũng phát ra, liên lạc với tàu ngầm nguyên tử số sáu bị cắt đứt, mật mã đầu đạn thứ ba đang qua bước xác nhận số ba...

Aslan gấp đến độ sắp xuất huyết não, ông ra gào lên chạy vào trong đại sảnh, ở đó chật cứng nhân viên, ngoài một số nhân viên nghiên cứu còn đang điên cuồng liều mạng thì đại đa số đều chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn màn hình máy tính trung ương. Trên đó không ngừng có những dãy số hiện lên, không lâu sau lại một dãy số khác hiện ra, những dãy số liên tiếp hiện lên rồi lại biến mất, giống nó chưa bao giờ xuất hiện.

- Mau lên! Phá hủy toàn bộ căn cứ cũng không sao! Phá hủy máy tính trung ương đi!

Aslan Roosevelt hét lên điên cuồng, ông ta tự nhiên là biết những dãy số đó đại biểu cho cái gì, bom khinh khí, trong thế giới bị thảm họa robot đe dọa này, đầu đạn hạt nhân oanh kích đại biểu cho điều gì, rất có thể là đại biểu cho ngày tận thế...

- Bốp!

Aslan chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, yếu ớt quỵ xuống, sau lưng ông ta một viên sỹ quan khẽ thở dài.

Viên sỹ quan này đánh ngất Aslan, sau đó nhìn những người còn lại quát:

- Tất cả mọi người rút khỏi căn cứ, đặt bom hẹn giờ, sau khi tất cả rời đi lập tức phá hủy máy tính trung ương... Thi hành!

Mọi người vốn đang yên lặng, sau khi nghe viên sỹ quan này nói lại bắt đâu điên cuồng bỏ chạy, bất quá lần này là rời khỏi căn cứ, viên sỹ quan lại khẽ thở dài rồi cõng Aslan đi về phía thang máy.

- Báo, báo cáo!

Một giọng nói vang lên sau lưng viên sỹ quan, hắn bất đắc dĩ đáp:

- Nói đi, lại có một đầu đạn nữa bắn ra?

- Không, không phải vậy, là vừa rồi máy tính trung ương phát ra một mệnh lệnh, tất cả quân đội đang bao vây St.Loius, sau khi đầu đạn khinh khí số ba oanh kích thành phố lập tức tiến vào khu vực đổ nát bên trong, cần phái tấn công trụ sở Decepticon...

Nhân viên báo cáo này vội vàng nói.

Viên sỹ quan thở dài nói:

- Vậy sao? Có điều như vậy cũng tót, nếu như ba đầu đạn khinh khí đều oanh kích thành phố St.Louis thì tổn thất của chúng ta gần như có thể bỏ qua, nếu như quân đội có thể giải quyết hoàn hảo chuyện này thì tình hình cũng không hẳn là quá tệ... Tóm lại vẫn tốt hơn con người chúng ta dùng vũ khí hạt nhân tự hủy diệt mình.

Gã nhân viên báo cáo vẫn đầy vẻ kinh hoàng nói:

- Sau khi mệnh lệnh này phát ra, lại có một mệnh lệnh cùng mật mã khác được ban bố... Sau khi ba đầu đạn oanh kích St.Louis, đầu đạn thứ tư sẽ tiếp tục bắn ra, thời gian là sau khi đầu đạn thứ ba phát nổ được ba tiếng... Vừa đúng lúc tất cả quân đội tiến tơi trung tâm thành phố!

Sở Hiên yên lặng đứng trên một tảng đá lớn, ngẩng đầu nhìn tòa tháp khổng lồ ẩn hiện phía xa, khiến người ta kỳ quái hơn là hôm nay hắn không đeo cặp kính trắng thường ngày mà mang một cặp kính râm bình thường, khiến hắn nhìn có chút tự nhiên.

-...Còn hai mươi phút nữa, đầu đạn khinh khí đầu tiên sẽ bắn vào nơi này, theo vị trí chúng ta đứng nơi đây chắc là sẽ có gió lốc cuốn qua, bất quá đối với chúng ta hẳn là không có ảnh hưởng gì.

Sở Hiên thần sắc lạnh nhạt nói.

Trịnh Xá ngồi trên một sườn núi cách Sở Hiên không xa, hắn cũng đeo kính râm nhìn ra xa, nghe Sở Hiên nói vậy, hắn chỉ yên lặng gật đầu, nhất thời không biết nói gì, tâm trí sớm đã bay tới đầu đạn khinh khí sắp bắn đến.

-...Con người...

Sở Hiên đứng trên tảng đá bỗng quay đầu lại, nhìn Trịnh Xá nói:

- Con người rút cuộc là gì? Từ cách đây rất lâu, ta đã tìm các loại tài liệu, lịch sử để rút ra con người rút cuộc là gì, mặc dù theo định nghĩa căn bản thì là sinh vật thuộc loại linh trưởng, cũng là bá chủ trái đất, đứng đầu vạn vật... Có điều, rút cuộc là gì, thiện, ác, tốt, xấu, sống sót, tử vong...

"Cái này gọi là đa sầu đa cảm sao? Sở Hiên mà cũng đa sầu đa cảm?"

Trịnh Xá có chút kinh dị nhìn Sở Hiên, lập tức hỏi:

- Vậy là có ý gì? Sở Hiên, ngươi gặp chuyện gì à? Tại sao đột nhiên lại cảm thán kỳ lạ như thế? Có phải gần đây thấy thân thể không thoải mái không?

Sở Hiên lại bật cười, mặc dù nụ cười của hắn trong mắt Trịnh Xá chỉ là cơ thể chuyển động theo một trình tự nhất định, nhưng tâm lý Sở Hiên lúc này thật sự có chút khác thường, chỉ thấy hắn nói:

- Có lẽ nói như vậy với trí tuệ của ngươi sẽ không thể hiểu nổi, ta nói theo cách khác nhé... Ta nhớ rõ từng hỏi ngươi một câu, có thể vì sống sót mà làm dơ bẩn hai tay không? Câu trả lời của ngươi là, có thể làm dơ bẩn hai tay, nhưng không thể làm dơ bẩn trái tim...

- Vậy thì lần này đã tới lúc ngươi đối diện với bản tâm...

- Nếu như trái tim ngươi đã bị dơ bẩn, thì còn muốn sống nữa không?

Khi Sở Hiên nói những lời này, phía sau hắn một vệt sáng xuất hiện trên bầu trời, kéo theo một cái đuôi dài màu trắng, phảng phất như muốn cắt đôi trời xanh thành hai mảnh, ở đỉnh vệt sáng đó là một tên lửa vượt đại châu...

Sở Hiên quay người lại, đầu đạn đã lao xuống thành phố St.Louis phía xa, cũng là căn cứ chính của Decepticon lúc này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.