Võ Đạo Đan Tôn

Chương 690: Kiếm pháp vô sinh (1)



- Bạo Dương Kiếm Pháp -- Kiếm Diệu Thập Phương!

Kiếm quang không ngớt, kiếm quang xuất hiện liên tục, Lý Dật Phong tiếp tục xuất kiếm, kiếm quang bao phủ tất cả, không ngừng chém về phía Mặc Thanh Hiên, ẩn chứa sát cơ đậm đặc.

BOANG...

Lại là một kiếm ảnh hiện ra, kiếm áp vô hình bao phủ tất cả đã bị hủy diệt, ánh kiếm sáng ngời chém vào kiếm quang chói mắt của Lý Dật Phong, trong nháy mắt công kích bị đánh phá.

Liên tục công kích gặp thất bại, Lý Dật Phong vẫn không có chùn buớc, tiếp tục xuất kiếm, khí thế xuất kiếm càng ngày càng mạnh, uy lực tăng lên mạnh mẽ, trong nháy mắt thân thể và kiếm như nhập làm một, hóa thành một ánh mặt trời đỏ thẩm như hỏa diễm thiêu đốt, làn da Lý Dật Phong tỏa ra ánh sáng màu đỏ như hỏa diễm, giống như ngọc thạch cấu thành.

- Nhật Miện Tâm Kinh -- Đại Nhật Nguyên Thể!

- Bạo Dương Kiếm Pháp -- Bạo Duơng Vô Song!

Lãnh khốc, cuồng bạo, nóng bức, uy nghiêm, Lý Dật Phong giơ trường kiếm lên cao cao, ánh mắt như điện, ra sức đánh xuống một kiếm, kiếm quang thông thiên, uy lực vô cùng.

Lúc này kiếm quang tuy chỉ dài hai mét, lại áp súc đến mức tận cùng, tỏa ra khí tức rung động thiên địa, như trường kiếm hỏa hồng bay vút ra, những nơi đi qua hư không mờ mịt, ngay cả không khí cũng bốc cháy, lôi đài lúc này chẳng khác gì lò lửa, chỉ còn lại ánh sáng màu đỏ chói mắt mờ mịt.

Lúc này uy lực kiếm quang quá mức cường đại, cho dù cách màn sáng màu xanh da trời thì mọi ngừơi ở đây vẫn cảm nhận đuợc khí thế cuồng bạo của nó, đủ để phần thiên hóa địa, hủy diệt tất cả.

BOANG...

Rốt cục Mặc Thanh Hiên cũng rút cả trường kiếm của mình ra, đây là một thanh trường kiếm bốn xích một tấc, rộng ba chỉ, toàn thân màu tím đen, không biết dùng kim loại nào chế thành, chỉ nhìn qua đã cho người ta cả giác mộng ảo, mờ ảo, hư vô.

Trường kiếm ra khỏi vỏ, khí thế toàn thân Mặc Thanh Hiên lúc này biến hóa mạnh mẽ, khí thế của hắn trước kia lăng lệ như trường kiếm thông thiên, không thể địch nổi, nhưng hiện tại khí tức của hắn tràn ngập hủy diệt, giống như tử thần cai quản sinh tử, coi rẻ chúng sinh.

- Tử khí thật mạnh!

Trong mắt Lâm Tiêu bắn tinh quang, sâu trong mắt đầy ngưng trọng.

Ánh mắt Mặc Thanh Hiên lạnh lùng, cầm trường kiếm trong tay phải đâm ra như không có việc gì, căn bản không nhìn ra chút huyền diệu gì trong đó, nhưng lại làm cho nguời nơi đây cảm thấy toàn thân phát lạnh, toàn thân nổi da gà một cách khó hiểu.

Trường kiếm màu tím đen đâm ra, vầng sáng chưa lộ ra nhưng sát khí đã bắn ra tứ phía làm cho người ta cảm giác một kiếm này lại có thể hủy diệt tất cả, tất cả phải chết, không có nửa phần sinh cơ, mặc cho đối phương giãy dụa cỡ nào cũng không thể thoát khỏi tay tử thần.

- Là Kiếm Pháp Vô Sinh phái Thông Thiên kiếm, một kiếm chém ra, hữu tử vô sinh!

Trong đám người có người biết hàng hô lên.

Trong tiếng kiếp sợ, kiếm quang màu tím đâm rách kiếm quang hỏa diễm, một đạo kiếm khí vô hình bắn ra.

Phốc phốc!

Trường bào Lý Dật Phong tung bay, xoẹt một tiếng đã hóa thành hai nửa, lộ ra lồng ngực đỏ thẫm như hỏa ngọc, sau một khắc trên ngực của hắn xuất hiện một vết kiếm, kế tiếp là máu tươi chảy ra.

BOANG...

Thu kiếm vào vỏ, Mặc Thanh Hiên mặt không biểu tình, thần sắc trước sau như một, vẫn cao ngạo và lạnh lùng.

- Ta thua.

Nguyên lực toàn thân bị dập tắt, Lý Dật Phong vuốt máu tươi trên ngực, khóe miệng cười đắng chát.

Trong chuyến đi cổ địa Thái Thần, hắn cho rằng thực lực của mình đạt tới cực hạn vô địch Hóa Phàm Cảnh, nhưng hôm nay ở trước mặt Mặc Thanh Hiên hắn lại như hài đồng không có chút sức phản kháng, từ khi bắt đầu trận đấu cho tới lúc chấm dứt, mặc cho hắn tiến công thế nào, tăng thực lực lên cực hạn, Mặc Thanh Hiên chưa từng di động bước chân một chút nào, hắn chỉ rút kiếm là trảm phá toàn bộ công kích của hắn, một kiếm cuối cùng lại đánh nát kiếm khí của hắn, trảm phá nguyên lực hộ thể và đại nhật nguyên lực, dễ dàng đánh hắn bị thuơng..

Một kiếm này đã hủy diệt kiêu ngạo và át chủ bài của hắn.

Trong lòng Lý Dật Phong hiểu rõ, nếu một kiếm lúc trước Mặc Thanh Hiên không cố ý lưu thủ, chỉ sợ hắn đã sớm bị một kiếm của đối phuơng chém thành hai khúc.

- Thật mạnh, quả nhiên không hổ là cự đầu tuổi trẻ.

- Thật đáng sợ, các ngươi nhìn thấy không, từ đầu tới cuối Mặc Thanh Hiên chưa từng nhúc nhích một chút nào, vẫn đứng yên tại chỗ và rút kiếm mà thôi.

- Ta vốn cho rằng một đời thanh niên có thể khiêu chiến cự đầu tuổi trẻ, hiện tại xem ra chênh lệch của cả hai quá xa.

- Thực lực Lý Dật Phong rõ như ban ngày, hắn có tư cách tiến vào Phong Vân bảng trước hai mươi, nhưng ở trứơc mặt Mặc Thanh Hiên lại không chịu nổi một kích.

- Khó có thể tin nổi, thực lực của cự đầu tuổi trẻ đã đạt tới mức chúng ta không cách nào tưởng tượng được.

- Đặc sắc, thật sự quá đặc sắc.

Trên khán đài có tiếng hoan hô vang vọng các nơi, tất cả võ giả kích động hô vang, toàn thân hưng phấn, thần thái kích động.

- Thú vị!

- Quả nhiên cao thủ của các thế lực không tầm thuờng a.

- Mặc Thanh Hiên là kình địch, đáng tiếc thắng lợi cuối cùng nhất định là ta.

Trước tất cả lôi đài, Tuyệt Vô Danh, Đoạn Thiên Cừu, Hoàng Phủ Chân nheo mắt nhìn qua, ánh mắt đầy kiêu ngạo.

Chỉ có La Thiên Đô khoanh chân ngồi tại chỗ, mặt không biểu tình, chưa từng động dung, giống như tất cả chuyện xảy ra chung quanh chẳng liên quan gì tới hắn cả.

Duới lôi đài tổ chín, toàn thân Lâm Tiêu tỏa ra chiến ý dạt dào, bộ dáng hưng phấn.

- Đúng là đáng sợ, cảnh giới, kiếm ý, kiếm pháp, khí thế của Mặc Thanh Hiên điểm nào cũng trên Lý Dật Phong, chiến thắng tự nhiên dễ dàng.

Lâm Tiêu âm thầm đánh giá, chỉ có cao thủ như thế mới khiến hắn dùng toàn lực ứng phó, mới đáng giá hắn đánh một trận thật sảng khoái, đương nhiên, trước đó hắn phải bình định các chướng ngại rồi đối mặt với đối thủ.

Hơn nữa Lâm Tiêu cũng nhìn ra, Mặc Thanh Hiên lúc này không có dùng toàn lực, ít nhất còn không có khiến hắn bộc lộ kiếm ý, thậm chí chiêu thức của Kiếm Pháp Vô Sinh, tất cả vẫn đang che dấu, nếu không phải Lý Dật Phong làm Mặc Thanh Hiên sinh ra hứng thú, trận chiến đấu này căn bản không tốn thời gian dài như thế.

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Tiêu trong các lần chiến đấu không có bạo lộ thực lực của mình, trên thực tế không những hắn, ngay cả các cự đầu tuổi trẻ không ai bạo lộ thực lực bản thân cả, võ giả chiến đấu có một điểm cốt yếu nhất, vĩnh viễn đừng cho người ta biết át chủ bài cuối cùng của ngươi là cái gì.

- Phong Vân bảng lần này quả nhiên mạnh mẽ, Mặc Thanh Hiên bày ra thực lực hiện tại cơ bản đã có thực lực tiến vào Phong Vân bảng top ba.

Trên khán đài quận Hiên Dật, phó doanh chủ Bạch Hồng Phi cảm khái.

Nguyên Chí Sĩ gật đầu, nói:

- Đúng thế, nếu như Lý Dật Phong trong các lần thi đấu Phong Vân bảng lần truớc đã đủ tiến vào top năm, nhưng ở lần này chỉ tiến vào top hai mươi, top mười là cực hạn.

Vuơng An cũng mỉm cuời, Lý Dật Phong bày thực lực ra đã khiến hắn thỏa mãn, nói:
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.