Vợ Anh, Anh Thương (Phần 2)

Chương 33



"Công ty của anh trai em là một công ty nhỏ của anh, nên thay vì đến công ty của anh trai em thì đến công ty của anh thì hơn"

"Ừm, khi nào bắt đầu"

"Em ở nhà hôm nay đi chiều anh sẽ đón em đến công ty và giúp em biết vài điều về luật lệ của công ty".

"Hừm, khó khăn thế sao?"

"Vợ yêu ở nhà ngoan nhé! Anh đi làm đây"

"Ai là vợ của anh chứ? Tôi đâu có đồng ý lấy anh?" Lãnh Tĩnh lườm hắn.

"Sau này em cũng đồng ý thôi, anh đợi được đến khi nào em chấp nhận thì thôi" nháy mắt với cô.

"À... mà quên, đây là thẻ tín dụng của anh em cầm lấy đi!! Đi mua sắm cho thoải mái chiều anh đón em đến công ty, nhớ mua quần áo chửng chạc hơn một chút đừng mặc những bộ này nữa em đã lớn rồi không còn trẻ con đâu mà mặc mấy bộ này"

Dương Thế Bảo nhìn cô Lãnh Tĩnh đang mặc một bộ đồ hình con thỏ, Dương Thế Bảo đã từng nhìn qua vali của cô thấy chỉ toàn là quần áo kiểu như trẻ con.

Cô cũng đã 19 tuổi đâu còn còn là trẻ lên 5 mà ăn mặc như thế, ra đường người ta lại bảo cô là con gái của hắn rồi sao....

"Con nít lắm hả? Thấy bình thường mà...:



"Nghe lời anh, thôi... anh phải đi rồi, bye"

Sau khi Dương Thế Bảo rời đi, được một lúc thì Lãnh Tĩnh cũng ăn xong dọn dẹp chén bát sau đó nghe tiếng điện thoại đỗ chuông, cô chạy đi tìm thì ra là Lãnh Tân gọi.

"Alo, em nghe đây"

"Tĩnh Nhi, em rảnh chứ?"

"Dạ rảnh, có gì không anh?"

"À... Mộc Chi có mời em đến dự buổi tiệc cưới của cậu ấy, em đi chứ?"

"Dạ..... em... đi chứ" tiếng nói hơi nghẹn ở cổ, Lãnh Tĩnh nghe như xét đánh ngang tai cũng lâu rồi từ cái đêm dự tiệc hôm đó cô đã không gặp anh.

Bây giờ lại nghe tin anh ấy kết hôn, thật ra hôm đó thấy vị hôn thê của anh, cô đã buồn trong lòng nhưng cũng đã quên hôm nay Lãnh Tân nhắc lại càng làm cô thêm đau lòng.

Mộc Chi có thể nói là tình đầu của cô, từ nhỏ đến lớn Lãnh Tĩnh chưa từng để ý bất kì ai nhưng từ khi lên đây cô lại say nắng anh từ cái nhìn đầu tiên.

Mộc Chi là một chàng trai tốt, anh ấy rất bkêt chăm sóc người khác và quan tâm đến cảm xúc của người khác, hazz.... Lãnh Tĩnh giờ đây chỉ còn biết chúc phúc cho anh mà thôi.

"Được, vậy anh qua đón em nhé"

"Vâng, anh hai biết nhà của Dương Thế Bảo không?"



"Sao??? Em ở chung với hắn? Không phải em ở chung với mẹ sao?" Lãnh Tân giật cả mình hôm đó cô bảo về ở với mẹ mình cơ mà soa hôm nay lại ở chung với Dương Thế Bảo.

"Mẹ bận cômg việc ở Mỹ nên về rồi, giao em cho hắn ta chịu thôi chứ em không còn cách nào khác"

"Em là con gái đấy, lỡ xảy ra chuyện gì rồi sao? Không được, em mau về với anh!!"

Lãnh Tân lo lắng cho cô, Dương Thế Bảo nhiều lần xuất hiện đã hành động vô cùng thân mật với Lãnh Tĩnh khiến anh tức điên lên.

Một người đàn ông mới quen sao Lãnh Tĩnh có thể để cho hắn âu yếm như thế, nếu ở chung nhà có thể sẽ xảy ra chuyện lớn hơn khiến anh không khỏi lo lắng.

"Không sao đâu anh, em sẽ không bị gì đâu, tuy hắn có chút lưu manh nhưng đối gới em rất tốt anh đừng có lo"

"Nếu thấy không tốt,là em phải về ngay cho anh biết chưa?"

"Em, biết rồi đến đón em đi!! Em muốn đi mua sắm"

"Được đợi anh một lát"

Lãnh Tĩnh lên phòng và tìm một bộ đồ đẹp nhất mặc vào, có thể nói đây là bộ đồ coi được nhất trong mấy bộ quần áo có trong vali của cô.

Thay bộ quần áo đó vào, chảy gọn gàng tóc lại tuy không trang điểm nhưng nhìn cô vẫn xinh đẹp một nét đẹp tự nhiên đơn thuần không quá sắc xảo nhưng cũng đủ làm mê hoặc bất kì ai.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.