Vĩnh Sinh

Chương 903: Kẻ nào nhìn ta chết



Thân thể và khuôn mặt của người mặc áo choàng đen bí ẩn vĩnh viễn giấu trong áo choàng, duy chỉ có đôi mắt vừa tà vừa hung lộ ra. Cặp mắt này lhacs với Vạn Ác Chi Nguyên. Khí tức Vạn Ác Chi Nguyên, là những oán khí tụ lại một chỗ, là oán hận của vạn vật vạn sự trong vũ trụ này, là quy tắc, là oán niệm.

Mà người mặc áo choàn đen này, lại là tàn nhẫn, llaf ý muốn tàn sát sinh linh, cắt nát linh hồn, không ngại mọi thủ đoạn để phá hoại vạn vật.

Như thế bản chất hai người hoàn toàn bất đồng.

Có điều cũng có thể nhìn ra, người mặc áo choàng đen này là người trong Ma đạo. Rất có thể là Thiên Ma xa xưa nhất của Ma Tông, mà không phải do Thần Tộc tạo ra.

"Trong thế tục hiện tại, đã không ai có thể áp chế được Phương Hàn. Một vài tồn tại cường đại, lại sợ thiên quy, không dám xuất đầu lộ diện. Có điều lần này Thần Tộc xâm lăng, nhất định có Thần Đế lợi hại, thậm chí những dòng họ lợi hại nhất trong thần tộc cũng sẽ xuất hiện, tỷ như gia tộc Đế Thích Thiên, gia tộc Nguyên Hạo Sát... Thậm chí thực tiên Thần Tộc hung tàn nhất đều sẽ xuất hiện. Cho dù ở chỗ này hắn sính vai kẻ anh hùng, nhưng khi đó, Thiên Giới cũng muốn giết hắn, mà Thần Tộc cũng muốn giết hắn, cả vạn người muốn thế. Cuối cùng hắn sẽ dầu hết đèn tắt, lúc đó, chúng ta có thể hạ thủ giết hắn."

Tô Tú Y âm hiểm nói: "Đúng rồi. Trong dãy thánh sơn Ma đạo Thương Sơn, là nhân vật nào vậy? vì sao hắn lại bị phong ấn ở đó?"

"Ma đạo thánh sơn Thương Sơn, là thánh vật sau khi nguyên thủy Ma Tông tan biến lưu lại, cho nên lựa chọn Ứng Tiên Thiên, bởi vì hắn là một nhân vật nguyên thủy Ma Tông chuyển thế, là ma chi tử. Giông như ngươi, là minh thần thượng cổ chuyển thế, được gọi là Minh Thần chi tử. Hỗn Độn Chi Tử bị Phương Hàn đánh bại khi nãy, cũng chỉ vì một hồi đại kiếp nạn buông xuống mà phải xuất thế, chư tử phủ xuống Tiên giới có rất nhiều. Như lúc đầu, có kẻ được gọi là Mạnh Thiếu Bạch, là sát lục chi tử, mà Hoa Thiên Đô là võ đạo chi tử." người thần bí mặc áo choàng đen cười khặc khặc nói.

"Thế còn tên Phương Hàn kia rốt cuộc là cái thứ gì? Hắn tuyệt đối không phải người thường. Lẽ nào chính như lời hắn nói, là Huyền Hoàng chi tử? nhận được bổn nguyên Huyền Hoàng đại thế giới mà sinh ra sao? Nhưng là, hiện tại ta hoàn toàn nắm giữ Địa Hoàng Thư, có thể thao túng bổn nguyên. Tuy nhiên lại không cảm nhận được mối liên hệ giữa hắn và Huyền Hoàng đại thế giới?" Tô Tú Y nghi hoặc nói.

"Không phải, Phương Hàn cũng không phải là chi tử gì đó. Trên người hắn không hề có khí tức của đại nhân vật chuyển thế, cũng không hề có huyết mạch cao quý. Cho nên bất luận là Mục Dã Thương Mang hay Hỗn Độn Chi Tử, đều nói hắn là kẻ ti tiện. Đây cũng không hẳn là không có đạo lý. Nói chung, hắn chính là một quái thai, không thể dùng lẽ thường để suy đoán. Ta phải quan sát kĩ một phen mới có thể nhìn ra thân phận chân chính của hắn. Thần Châu môn, cao thủ như mây, không thể để hắn diệt môn được."

Người thần bí mặc áo choàng đen nói.

"Hắn muốn làm minh chủ, sẽ không dễ dàng như vậy, Tiên giới đã hạ phù chiếu xuống, muốn giết chết hắn! Những đạo môn cổ xưa kia, có phái nào là không có tài năng? Đâu có chuyện thần phục dễ dàng như vậy?" Ngữ khí Tô Tú Y tràn đầy âm mưu: "Giết, giết! Giết càng nhiều càng tốt, càng nhiều chúng ta mới càng đạt được nhiều chỗ tốt, nhiều tiện nghi."

"Nguyên thủy ma nhãn." mi tâm người thần bí mặc áo choàng đen xuất hiện một con mắt dựng thẳng. trong con mắt ấy xuất hiện một mảng hắc quang, tựa hồ là một dòng suối, yên lặng quan sát Phương Hàn, không có tiết lộ một tia dấu vết và khí tức.

"Thần Châu môn quả thật là đại môn phái, thực lực hiện tại của ta vẫn chưa đủ để phá vỡ bỉ ngạn thuyền, khiến chúng bị diệt môn?" Phương Hàn lúc này, đại thủ thành chảo, bóng ảnh đầy trời, hung hăng công kích, nhưng đều bị những nhân vật lợi hại trong Thần Châu môn chống đở.

Trong Thần Châu môn, vô số cao thủ chợt như dòng chảy của đại dương, phô thiên cái địa tuôn ra.

"Hả? Là kẻ nào đang nhìn lén ta, nhãn thần thật âm trầm, thật tàn nhẫn? Kẻ nhìn ta, chết!" Đúng lúc này, tâm linh hắn khẽ động, Chu Thiên Nghi lập tức xoáy tròn, Bát Bộ Phù Đồ cũng chiếu ra một tấm áo choàng tà ác thâm thúy.

Phốc!

Hắn đột nhiên phất đại thủ, không công kích Thần Châu môn nữa là hơi lệch đi, tức thì xé rách tầng tầng thời không hắc ám tại minh thổ, đánh thẳng đến một nơi bất định, thủ chưởng của hắn, có thể nói là không gì không phá được, bất luận là nơi nguy hiểm nào, đều bị phá hủy.

"Không xong!"

Con mắt dựng thẳng nơi mi tâm của người thần bí mặc áo choàng đen vội vã nhắm lại. trong giọng nói ẩn chứa sự kinh hãi. Hai tay hắn vội vàng xuất ra Minh Vương thủ ấn, hướng không trung đánh ra. Từng ma quỷ cường đại không ngừng sản sinh, hóa thành ma quỷ diệt thần đại trận, ngăn chặn toàn bộ những lỗ thủng thời không, cùng lúc ẩn dấu hình thể của chính hắn.

Thế nhưng, chỉ sau một khắc, rầm một tiếng, toàn bộ cấm pháp, hắc ám đều bị mội đại thủ xé rách.

Trong bóng tối vĩnh hằng ấy, vô số ánh sáng chiếu rọi, rất nhiều quỷ vật trong chớp mắt bị thanh lọc. Đại thủ kia tràn đầy ánh sáng rực rỡ, phật quang chiếu khắp, còn mang theo cả long lực vô bỉ, có uy nghiêm của Tam Thập Tam Thiên tạo hóa. Tiên, long, phật cùng hợp lại, chính khí dâng cao, tiên khí cuồn cuộn.

Đại thủ của Phương Hàn, trấn áp muôn phương, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bất luận giấu diếm thế nào đều không che được mắt hắn, chỉ chốc lát liền bị giải khai, chụp thẳng vào người thần bí mặc áo choàng đen.

Rầm!

Người thần bí mặc áo choàng đen, toàn thân áo choàng bắt đầu vỡ vụn, bên trong không ngờ không có huyết nhục, mà là một khung xương, hơn nữa khung xương này màu đen kịt, là xương đen!

Đây căn bản không phải là người, cũng không phải sinh linh, mà là tồn tại giống với tử linh, tỏa ra khí tức tà ác vô bỉ. Ở dưới áp chế của đại thủ, xương cốt đen kịt của hắn bị hòa tan, bị thương trầm trọng. Ở trong cơ thể hắn, vô số quỷ thần kêu thét thảm thương, từng luồng khói đen phun ra ngoài.

"Phương Hàn ngươi dám!" tiếng thét chói tai của hắn vang lên, tiếp đó há mồm phun ra từng tảng lớn hắc quang, cuốn về phía Tô Tú Y ở phía sau, "Quỷ Vương Đấu Bồng! Thế thân Đại Tiên thuật."

Áo choàng trên người hắn căng phồng lên chống đỡ với đại thủ, nhưng cũng chỉ chống đỡ được một phần vạn sát na, tiếp đó lại bị đại thủ Phương Hàn bóp nát. Thế nhưng khung xương dưới áo choàng đã biến mất không thấy đâu nữa, cũng không rõ hắn đã chạy đi đâu.

"Hả?" Phương Hàn sửng sốt, sau đó ánh mắt trí tuệ lóe lên: "bổn nguyên Huyền Hoàng đại thế giới, Địa Hoàng Thư? Tô Tú Y? Không, đây không phải là Tô Tú Y, Tô Tú Y chỉ ở bên cạnh hắn, còn người này là tồn tại vô cùng tà ác, có điều nếu nghĩ chạy như vậy thì phải trả một giá rất đắt."

Không chút ngập ngừng, Phương Hàn hướng hư không nhấn một cái. Trời cao như bị nứt vỡ, đại thủ xuyên qua vô số tinh bích hệ, sau đó hắn vươn trảo lên, phát tiếng răng rắc! Thanh âm vang vọng, sau đó là tiếng kêu thảm thiết, đại thủ của Phương Hàn thu lại liền có thêm một cái xương cánh tay đen kịt.

trên khúc xương tay đen kịt này khắc những ký hiệu thần bí, hiển nhiên là chụp từ trên người mặc áo choàng đen thần bí kia xuống. Phương Hàn đưa khúc xương vào Chu Thiên Nghi, để Chu Thiên Nghi thôi diễn, hai tay hắn tách ra, tiến vào trong trung tâm nguyện vọng địa, tụ hợp với Linh Lung Tiên Tôn.

"Tất cả các đạo hữu, không nên thần phục dưới dâm uy của tên yêu nghiệt Phương Hàn, hắn đã phát điên rồi, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, trước tiên giết chết tên yêu nghiệt này!"

Từ trên Bỉ Ngạn thuyền cổ xưa, xuất hiện một giọng nói rất to, truyền vào đến vô số môn phái.

Sau đó, Bỉ Ngạn thuyền chấn động, hóa thành mười đại thuyền bay ra, che trở hết các thế lực lớn,tụ lại một chỗ.

"Đồng tâm hiệp lực, cùng chống lại yêu nghiệt!"

Thiên Giới sứ giả ở Trung Ương Đại Thế Giới đột nhiên điên cuồng hét lớn.

Người của gia tộc Mục Dã cũng điên cuồng hét lớn. Sau đó cao thủ các thế lực lớn như Lý Thiên Vương, Vô Vọng, Thánh Quang, đạo đức, vô lượng...cũng đều điên cuồng hò hét. Toàn bộ các thế lực liên hợp thành một.

"Chẳng qua chỉ là đám ô hợp mà thôi, ta có thể giết các ngươi thất điên bát đảo!" sắc mặt Phương Hàn lạnh lẽo, không chút sợ hãi, đang muốn động thủ đánh chết mấy tên Thần Tiên, đột nhiên không gian Cửu U trên cao rầm một tiếng vỡ tan, vô số thần kiếp thủy dội xuống, khi vừa nhập vào trong mặt đất, lập tức luyện hóa toàn bộ Huyền Hoàng đại thế giới.

"không hay, Thần Tộc gia tốc luyện hóa!"

Phương Hàn cả kinh, nhưng lại không mất bình tĩnh. Hắn ý niệm khẽ động, tức thì cảm giác được tin tức bổn nguyên Huyền Hoàng đại thế giới gặp nguy hiểm. Lúc này, hắn bất chấp cả việc tranh đoạt minh chủ, thân thể khẽ động, vô số cành lá của Thế Giới Chi Thụ bay ra ngoài, không ngừng hấp thu thần kiếp thủy.

Thần kiếp thủy, đối với Thiên Tiên, thậm chí Thần Tiên mà nói, đều là thứ nguy hiểm. Nó có thể luyện hóa thân thể, thậm chí có thể chậm rãi ăn mòn tiên khí, nếu như một kiện Tiên khí mà ngâm trong thần kiếp thủy mấy vạn năm, chỉ sợ cũng hoá thành không khí. Hơn nữa hiện tại, trong thần kiếp thủy còn ẩn chứa rất nhiều ma đầu chìm nổi, ẩn chứa huyền cơ thâm bất khả trắc. Không ai nguyện ý bị vây trong đó.

Nhưng Phương Hàn thì không e sợ việc đó. Thần kiếp thủy, chính là thứ bổ dưỡng với hắn. thông qua Thế Giới Chi Thụ chuyển hóa, chẳng khác trời hạn gặp mưa. Thần kiếp thủy vừa rơi xuống, tiến nhập vào trong nguyện vọng địa,đám người trong này lập tức nhảy nhót reo hò.

Lần này Phương Hàn mặc dù không mời đến những đại thế giới bài danh trước mười và những môn phái xa xưa, nhưng vẫn có một vài đại thế giới, yêu ma lưỡng đạo tạo thành một liên minh khổng lồ.

Nhất là Vạn Yêu Cốc, Tổ Yêu Chi Địa, không hề thua kém gì đại thế giới bài danh trước mười.

Bọn họ đều ở trong nguyện vọng địa, ngữa mặt lên trời, nhìn Phương Hàn khẽ động, vô số thần kiếp thủy như nước ngọt, rơi thẳng xuống, đều có những suy nghĩ lớn lao trong lòng.

"Tử thánh, thần kiếp thủy này, thông qua Thế Giới Chi Thụ chuyển hóa, hóa thành nước ngọt, chẳng khác nào thiên địa thánh thủy. Còn hơn bất kể linh đan diệu dược nào, quả thực ngang với tiên đan. Ngươi xem, yêu ma dưới trướng chúng ta hấp thu những thánh thủy này, ai nấy tinh thần chấn hưng, vượt qua cả ngàn năm khổ tu, thọ nguyên cũng được gia tăng."

Một yêu tổ cấp bậc Thần Tiên nói với Tử Thánh.

"Không nghờ Phương Hàn lợi hại như vậy, giết chết Mục Dã Thương Mang, đánh bại Hỗn Độn Chi Tử, một đường đánh giết, càng lúc càng lợi hại. Thực lực hiện tại của hắn, lãnh đạo chúng ta đối kháng đại kiếp nạn Thần Tộc cũng không có gì khó khăn. Chúng ta theo hắn, có thể lấy được lợi ích thật lớn." Tử thánh nói.

"Đúng vậy, Phương Hàn quá mức lợi hại. Ngươi xem, người của Trung Ương Đại Thế Giới, Thần Châu môn đều rút cả rồi."

Khi thần kiếp thủy đổ xuống, Thần Châu môn, cùng với rất nhiều đạo môn cổ xưa và các đại thế giới đột nhiên rút đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.