Thâm Hồng VỊ Diện ở ngay trước mặt, cũng là một trong những vị diện thần bí nhất trong Vô Để Thâm Uyên, tới gần tâm của vực sâu, chứa đầy lực lượng thiên nhân ngũ suy, đủ hủ thực Thiên Quân.
Mà Phương Hàn đà thấy Thánh Đường viễn cổ ngã xuống trong vị diện này.
Hắn lướt tới, vọt vào trong vị diện, liền thấy được ở chỗ sâu trong, nơi nơi đều là màu đỏ thẩm như máu, toàn bộ không khí trong vị diện cũng là một màu đỏ, rộng lớn khôn cùng. Tinh bích vị diện thật giống như do huyết bảo thạch tạo thành, trên đó có trăm ngàn huyết nguyệt, chiếu rọi toàn bộ núi rừng, đất đai..hiện lên màu đỏ thẫm.
- Khắc Long Thiên Quân... Miêu Lê Thiên Quân...
Phương Hàn vừa tiến vào trong Thâm Hồng Vị Diện, điểm ra một cái, lập tức một cỗ nguyên khí từ trong cơ thể mãnh liệt bắn ra, biến thành Thiên Quân cao lớn. Đây chính là Miêu Lê Thiên Quân vốn bị hắn cắn nuốt, hiện tại với Văn Minh khoa học kỹ thuật, Khắc Long chi đạo, lần nữa đắp nặn nên.
Tên Miêu Lê Thiên Quân này giống y đúc Miêu Lê Thiên Quân ngày đó, uy lực khôn cùng, một chỉ áp tháp vạn cổ, phá diệt vũ trụ.
Phương Hàn cắn nuốt kết tinh cao nhất Văn Minh khoa học kỹ thuật, Chúa tể Thì Quang và rất nhiều võ sĩ Thì Quang thì cũng đã hoàn toàn hoàn chỉnh. Hiện tại, hắn chỉ cần chút thời gian là có thể lần nữa sáng lập ra một thời đại Văn Minh khoa học kỹ thuật mới, hắn cũng chính là thủy tổ của nền văn minh này!
Cho nên, hiện tại Khắc Long ra Thiên Quân cũng không quá khó khăn.
Tuy nhiên, loại thủ đoạn này trong mắt đám người Chúa tể hỏa giới thì thật sự kinh động thiên nhân, ngay lập tức cảm giác không thể kháng cự, không thể ngăn cản!
Càng tiếp xúc với Phương Hàn, bọn họ càng cảm giác Phương Hàn lợi hại, quả thực thủ đoạn đà tiếp cận rất gần tới Tiên Vương, không thể địch nổi. Phương Hàn là hậu tích bạc phát, một khi tấn công đột phá Thiên Quân đại vị, phá vỡ thiên địa trói buộc. Thủ đoạn đặc biệt Kỷ Nguyên Đạo của hắn đã khiến tốc độ tiến bộ của hắn vượt qua tất cả Thiên Quân, mỗi thời khắc đều có lĩnh ngộ mới, mỗi khoảnh khắc đều tăng tiến vùn vụt.
- Miêu Lê Thiên Quân, ngươi đi ra khôi Sát Na Vương Bảo, tra xét xem uy lực của Thâm Hồng VỊ Diện!
Phương Hàn chỉ tay ra.
Miêu Lê Thiên Quân vừa bị Khắc Long ra còn chưa kịp phản ứng đã tiến nhập vào trong Thâm Hồng VỊ Diện, bị bao bọc trong một màu đỏ thẫm vô hạn.
- Ghhhh...
Vừa mới tiến vào Thâm Hồng Vị Diện, Miêu Lê Thiên Quân đã liên tục kêu lên thảm thiết, ở trong không gian đỏ thẫm này toàn thân phát ra khi tức mục nát. Thân thể cao lớn hoàn mỹ hiện ra tóc bạc da nhăn như lão thái, trên mặt cũng nhăn nheo, một cỗ khí tức hôi hủ hiện ra, như người sắp tử vong.
Thiên Quân vô thượng tiếp xúc với Thâm Hồng Vị Diện nếu không có chư thiên thần vật bảo hộ cũng lập tức bắt đầu suy bại, không thể cứu văn. Miêu Lê Thiên Quân là Thiên Quân sinh ra trong kỷ nguyên này, chưa vượt qua một lần đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt, khả năng ngăn cản nguyên khí Thâm Hồng Vị Diện gần như không có.
- Thật là lợi hai!
Phương Hàn vung tay chụp một cái, liền cào bắt Miêu Lê Thiên Quân trở về, thu thập thân thể. Cùng lúc đó thân thể hắn lưu chuyển, hỏa diễm bốc lên. Chỉ một lúc, một đạo nguyên khí màu đỏ giống như sợi tơ, quấn quanh đầu ngón tay hắn.
- Thâm Hồng VỊ Diện này có thể ăn mòn cả Thiên Quân...
Chúa tể hỏa giới hoảng sợ. Tuy nhiên, thấy Phương Hàn đùa bờn với nguyên khí màu đô thẫm này như đang trêu đùa với một sợi tơ thì cũng không kìm nổi cảm giác sờn tóc gáy. Trong lòng hắn hiểu sâu sắc rằng lũ tơ hồng quấn trên đầu ngón tay Phương Hàn khủng bố như thế nào! Thiên Quân chỉ cần dính một chút sẽ phải tử vong. Dù là hắn, e rằng cũng sẽ phải tổn hại căn nguyên mới có thể bức ra ngoài cơ thể, thậm chí khiến tu vi của hắn bị thương tổn mãi mài!
Mà Phương Hàn lại không thèm để ý.
- Minh chủ, nguyên khí của Thâm Hồng VỊ Diện đối với ngươi mà nói thì không tính là gì nhưng đối với chúng ta lại là độc dược kịch độc, thương tổn căn nguyên. Nếu khi giao thủ với cao thủ Nguyên Thủy Ma Tông, dính chút nguyên khí này thì phải làm sao?
Chúa tể Chấn giới khúm núm hỏi.
- Không sao!
Ánh mắt Phương Hàn chợt lóe lên, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười:
- Ta vừa rồi đà suy tính một chút lợi hại. Nguyên khí màu đỏ này chính là lực lượng suy bại từ Vĩnh Sinh Chi Môn. Tuy nhiên Kỷ Nguyên Đạo của ta cất chứa hết thảy Văn Minh, đồng thời ta cũng tìm hiểu thấu triệt Chung Kết Đạo, lĩnh ngộ bản chất mục nát, suy bại, tử vong..kết hợp Thập nhị cổ tự, sáng tạo ra phương pháp chuyên khắc chế, ngăn cản sự ăn mòn của nguyên khí Thâm Hồng Vị Diện!
Trong khi nói chuyện, hắn vung mạnh tay lên, lập tức bốn võ sĩ Thì Quang trống rỗng xuất hiện. Những võ sĩ Thì Quang này rơi xuống thân thể bốn đại Thiên Quân, lập tức trên người bốn đại Thiên Quân xuất hiện một chiếc áp giáp, lóe ra ánh sáng trong suốt. Áo giáp do võ sĩ Thì Quang biến thành bảo hộ thân thể mọi người.
- Võ sĩ Thì Quang này là do Thì Quang Sa phun ra từ Vĩnh Sinh Chi Môn luyện chế mà thành!
Thần thái Phương Hàn như nắm giữ toàn bộ những người sáng lập ra các vị diện.
- Có thể ngăn cản nguyên khí đỏ thẫm ăn mòn, hơn nữa phối hợp với pháp quyết vô thượng mà ta truyền thụ thì chân chính vạn vô nhất thất, pháp quyết ngay bên trong áo giáp võ sĩ Thì Quang, có một chương kinh văn đó!
- Quả nhiên có một chương kinh văn!
Chúa tể hỏa giới có tu vi như thế nào?! Là Thiên Quân vô thượng đã vượt qua ba lần thiên địa đại hủy diệt, lực lĩnh ngộ siêu mạnh. Kinh văn của Phương Hàn truyền thụ tiến vào trong thần niệm của hắn, hơi chút thôi toán đã hoàn toàn nắm
giữ, gào lên một tiếng, khống chế thân thể bay ra khôi tầng bảo hộ của Sát Na Vương Bảo, tiến vào trong Thâm Hồng Vị Diện. Nguyên khí màu đô thẫm xoay tròn xung quanh hắn, bị hắn mãnh liệt hấp thu. bị hút vào trong áo giáp Thì Quang. Bộ áo giáp trong suốt liền biến thành màu đỏ hồng.
- Giết!
Chúa tể hỏa giới nổi giận gầm lên, nguyên khí cuồn cuồn vừa bị hút vào không ngờ bị một lực lượng thúc dục, biển thành vũ tiễn màu đỏ, bắn phá bốn phía.
- Ha ha ha! Ha ha ha! Quả nhiên là áo giáp tốt! Không ngờ có thể hấp thu nguyên khí đô thẫm để mình sử dụng. Cứ thể này, toàn bộ vị diện không phải là vô địch sao?! Ai dám chiến đấu với chúng ta trong Thâm Hồng VỊ Diện này?!
- Đúng thế!/Nghe đồn khi Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra thần vật, có rất nhiều sa đọa tiến nhập vực sâu. Thâm Hồng Vị Diện là một vị diện rộng lớn vô cùng trong truyền thuyết, khẳng đi có vô số thần vật rơi xuống. Tìm được chúng, chúng ta thoải mái luyện chế pháp bảo!
- Đi đi đi! Trước tiên chúng ta tìm kiểm Thánh Đường viễn cổ!
Bốn đại Thiên Quân hưng phấn bay ra khôi Sát Na Vương Bảo, cười ầm lên.
- Phương Hàn, bổn đại Thiên Quân này có thể phản bội hay không?! Tuy rằng liên minh với chúng ta nhưng căn bản không đáng tin cậy. Ngươi giao áo giáp Thì Quang bảo hộ bọn chúng, lại truyền thụ phương pháp ngăn cản sự ăn mòn của Thâm Hồng Vị Diện, vạn nhất bọn họ phản bội thì biết phải làm sao?!
Vũ Hoàng nhìn bổn đại Thiên Quân đang cuồng tiếu, lo lắng nói.
- Bọn họ muốn phản bội cũng không được. Trên áo giáp Thì Quang có nguyên linh vô thượng của ta. Chỉ cần bọn chúng phản bội, ta có thể lập tức thúc dục thần thông, trực tiếp giết chết bọn chúng, ai cũng không thể phản kháng được ý chí của ta!
Phương Hàn lạnh lùng nói, thanh âm truyền ra khiển bổn đại Thiên Quân đột nhiên rùng mình một cái.
Trong lòng bọn họ vốn nảy sinh dã tâm nhưng vừa nghe được lời này lập tức dã tâm cũng bị ép xuống.
- Hừ!
Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt xẹt qua thân thể những Thiên Quân này, khiến bọn họ đều phải cúi đầu:
- Có dà tâm là tốt, đáng tiếc phải dùng cho đúng chỗ, dùng để mở rộng liên minh chúng ta thì ta rất hoan nghênh, nhưng dùng để gây tổn hại cho thực lực của Kỷ Nguyên Minh ta thì đừng trách ta không khách khí, giết một răn trăm!
- Đúng thế, đúng thế...
Chúa tể hỏa giới vội vàng nói:
- Minh chủ nói không sai!
- Đi!
Phương Hàn phất tay, không để Chúa tể hỏa giới nói gì thêm, chỉ về phía xa xa nói:
- Các ngươi có thể ở sâu trong không gian đỏ thẫm kia có một chút thánh quang màu trắng không. Đó chính là vị trí ngã xuống của Thánh Đường viễn cổ, đi vào đó rồi nói sau, miễn cho người của Nguyên Thủy Ma Tông chiếm được thượng phong. Nếu không, bọn họ chiếm Thánh Đường viễn cổ trước, lại phải triền đấu một phen, ta lại phải tung đòn sát thủ cuối cùng ra!
- Đòn sát thủ cuối cùng?
Bốn đại Thiên Quân đều sửng sốt! Trong lòng bọn họ hiểu rất rõ tranh đấu với Nguyên Thủy Ma Tông là xem ai trước chiếm được Thánh Đường viễn cổ. Phương nào tới trước thì phương còn lại sẽ không có gì!
Nhưng hiện tại với ý tứ của Phương Hàn, dù cho đối phương chiếm được Thánh Đường viễn cổ thì hắn còn có đòn sát thủ cuối cùng. Điều này vô cùng bí hiểm!
Chân chính khiển người ta nhìn không thấu!
Nghe lời nói này, trong lòng bổn đại Thiên Quân hoàn toàn mất đi tâm tư phản bội Phương Hàn.
Mấy người liền bay lên, lao về phía nơi lóe ra thánh quang.
Nháy mắt, thời gian qua nhanh, động tác mau lẹ, tốc độ phi hành cực nhanh, trực tiếp tiến vào chỗ sâu trong Thâm Hồng Vị Diện. Bọn họ liền thấy được một tòa Thánh Đường viễn cổ nằm ở trung ương Thâm Hồng VỊ Diện.
Thánh Đường này rất lớn, cũng không hề nhỏ hơn Phong Thiện Tể Đàn, gần như tương đương với Thiên Đình, kéo dài vô số thời không, gần như hoành quán tinh vực.
Phía trên thánh đường, rậm rạp thành trì, thành bảo, các kiến trúc điêu khác thật lớn đều lộ ra khí tức viễn cổ và một phong các khác thường, không giống Tiên đạo mà là một nên Văn Minh không rõ.
Thánh Đường này tản mát ra thánh quang mãnh liệt màu trắng ngà. Bên trong thánh quang này còn có vô cùng vô tận thánh ca văn, chữ của chư thần khắc trên các đồ vật. Dường như thượng cổ chư thần đều ca ngợi sự uy nghiêm và lực lượng của Thánh Đường này.
Thánh quang màu trắng ngã viễn viễn vô tận, ở trong vực sâu, nở rộ hào quang bất hủ.
Thánh Đường viễn cổ! Thân thể Vũ Hoàng đứng thẳng lên, mơ hồ cảm giác được lực lượng triệu hoán thật lớn, khiến cho hắn muốn lập tức tiến vào trong. Lực lượng Tín Ngưỡng Thánh Kinh liên tiếp kéo lên, có một loại lĩnh ngộ mới.
Ầm ầm!
Hắn liền muốn đi vào trong đó, nhưng là một khô lâu thuyền thật lớn từ một vị trí khác của Thâm Hồng VỊ Diện đà nhanh chóng bay tới, dừng cách đám người Phương Hàn không xa.