Vĩnh Sinh

Chương 1171: Làm càn



Bất kể Tiểu Ngục Hoàng Hàn Ngục giãy dụa như thế nào, biến ảo thi triển bao nhiêu thần công vô thượng nhưng cũng không phải là đối thủ của Phương Hàn, thủy chung vẫn bị đạp dưới chân đối phương. Phương Hàn thật giống như là Cự Sơn Vương, thượng cổ phong ấn trấn áp, phát ra lực lực áp thánh trấn hoàng, như Thiên Quân chuyển thế!

- Chết tiệt!

Thấy Tiểu Ngục Hoàng lọt vào nhục nhã như vậy, bốn Thánh tử thủ lĩnh của Ngũ Nhạc Thần Tông rốt cục không nhẫn nhịn được nữa.

Lực Thánh chuyển thế Vương Trùng đọt nhiên hung hãn ra tay, một chiêu đánh ra, ý niệm rống giận:

- Lực Bạt Sơn Hà!

Một chiêu này là đánh lén, vô thanh vô tức ra tay, tới gần sau lưng Phương Hàn mới bộc phát ra. Quyền kình của hắn đột nhiên phát ra, lập tức như biến thành Cự Thần Lực Vương, quyền đầu nắm chặt, mãnh liệt đánh ra.

Một quyền này thuần túy là lực lượng cương mãnh, không có ý niệm Ma, Đạo, Thần, Phật… Nó thuần túy là quy tắc lực, hoàn toàn tinh khiết.

Lực Bạt Sơn Hà!

Mọi người nhìn thấy quyền này mang theo một tiếng nổ vang, đánh mạnh vào lưng Phương Hàn.

Khi tiếp xúc với thân thể Phương Hàn, sau lưng hắn đột nhiên bùng nổ một đoàn quang huy chói chang như mặt trời, tản mát ra một mảnh hỏa diễm hào quang sáng ngời, trực tiếp phản kích, đánh tan tất cả lực lượng, sau đó phản lại.

- Ahhh!

Toàn thân Lực Thánh chuyển thế Vương Trùng bốc lên một đoàn hỏa diễm. Một cỗ Phật Long Hỏa mang theo Linh Thạch Thần Hỏa bao vây thân thể hắn, mạnh mẽ thiêu đốt, luyện hóa.

Một chiêu Lực Bạt Sơn Hà mà hắn đột nhiên phát ra chẳng những không tạo thành thương tổn cho Phương Hàn mà ngược lại còn bị cương khí phản xạ, toàn thân bị hỏa diễm lây dính, đốt cháy khiến phải liên tục kêu thảm!

Vương Trùng không ngừng kêu thảm, ngã vào đám Thánh tử của Ngũ Nhạc Thần Tông. Một số người không kịp tránh né, bị hỏa diễm lây dính lên người, lập tức lại biến thành mấy ngọn đuốc sống.

Hỏa diễm này còn có thể lan truyền.

Hỏa diễm của Phương Hàn chính là Phật Long Hỏa, hơn nữa còn có linh thạch chân hỏa do ngưng luyện nguyên khí của Phong Thần Bi cướp được từ tay Tiểu Thạch Hoàng lúc trước. Hai thứ này kết hợp, dung nhập cương khí Xích Đế Hỏa Hoàng trong đại ngũ hành thuật, phỏng chừng có thể luyện hóa của Nguyên Tiên.

- Đây là loại hỏa diễm gì?! Yêu nghiệt! Trước dập tắt nó đã rồi hãy nói!

Mấy tên đệ tử và thủ lĩnh còn lạic ủa Ngũ Nhạc Thần Tông lập tức chấn động. Dù sao đây đều là những người quen biết, lập tức liên thủ, hình thành một đoàn mây đen giữa không trung. Sau đó sấm chớp nổi lên, một cơn mưa buông xuống, dần dần áp chế nhọn lửa. Qua một lúc, những đệ tử này mới dập tắt ngọn lửa nhưng toàn thân bị cháy đen, nằm trên mặt đất liên tục rên rỉ.

Cho dù là Tổ Tiên, một khi lây dính hỏa diễm này thì tinh khí toàn thân cũng bị thiêu đốt, thậm chí thọ mệnh cũng bị ảnh hưởng, giảm đi rất nhiều.

Mà tinh khí, pháp tắc, thọ mệnh bị thiêu đốt đều tiến vào thân thể Phương Hàn, bổ sung cho hắn. Đây chính là chỗ bá đạo trong pháp thuật của Phương Hàn.

- Lần này chỉ là một chút giáo huấn nho nhỏ, cho người của Ngũ Nhạc Thần Tông các ngươi biết được cái gì có thể đắc tội, cái gì không thể đắc tội được!

Phương Hàn vẫn đạp lên mặt Tiểu Ngục Hoàng như cũ, khoanh tay đứng thẳng, ảnh mắt quét khắp những người của Ngũ Nhạc Thần Tông khiến cả đám cảm thấy rét lạnh.

Đa số cao thủ của Hiên Viên thế gia đều khiếp sợ xanh mặt, nhất là Hiên Viên Xích Tiêu luôn kêu gào phải chà đạp Hư Mộ Vân. Sắc mặt hắn xám xịt như màu đất, liên tục lui về phía sau.

Ba đại Thánh tử thủ lĩnh Hiên Viên Không, Hiên Viên Cực, Hiên Viên Tú lúc này đứng cùng nhau, pháp lực kết nối, câu thông, chuẩn bị để bất cứ lúc nào đều có thể đánh ra một kích lôi đình.

Toàn bộ kết cấu bên trong bảo tháp cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

Hiện tại, phiến thiên địa này là do chân khí Thánh tử, pháp bảo của Hiên Viên thế gia liên hợp biến thành một tòa Hiên Viên Thánh Tháp. Ở trong này bách tà bất xâm, vạn pháp bất phá.

Ba Thánh tử thủ lĩnh lập tức động tâm tư, chuẩn bị sử dụng lực lượng của Hiên Viên Thánh Tháp để trấn áp Phương Hàn.

Ánh mắt Phương Hàn lúc này bỗng nhiên quét về phía này.

- Phong Duyên, ngươi không cần cuồng ngạo! Nơi này chính là ở trong Hiên Viên Thánh Tháp của Hiên Viên thế gia chúng ta, không cho phép ngươi giương oai. Chẳng lẽ một mình ngươi có thể chống lại tất cả Thánh tử chúng ta sao?! Nhanh chóng thả Tiểu Ngục Hoàng Hàn Ngục huynh đệ ra, nếu không đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!

Hiên Viên Cực quát lên.

- Phong Duyên, chẳng lẽ ngươi muốn toàn diện khai chiến giữa Vũ Hóa Môn và Ngũ Nhạc Thần Tông, còn có Hiên Viên thế gia ta?! Nói cho ngươi, hành động của ngươi là thiếu suy nghĩ. Toàn bộ Thánh tử của Vũ Hóa Môn ngươi đều phải chết nơi này!

Hiên Viên Không cũng gầm lên, thúc dục nguyên khí. Mỗi người nơi này đều hơi cảm giác hít thở không thông, không gian cũng như đọng lại.

- Chư vị đạo hữu Ngũ Nhạc Thần Tông, các ngươi nhanh chóng thúc dục mẫu đỉnh của các ngươi đi, kết nối nguyên khí với chúng ta, liên thủ trấn áp yêu nghiệt này!

Hiên Viên Cực lại rống to lên lần nữa.

- Chút tuổi đầu, người không sợ chết thật nhiều!

Phương Hàn lắc đầu:

- Đừng nói Thánh tử hai môn phái các ngươi liên thủ lại, cho dù thêm nhiều thế gia, môn phái hơn nữa cũng không đủ chém giết ta! Đúng rồi, Hiên Viên Cực, vừa rồi chính là ngươi ra tay với Hư Mộ Vân, thi triển tuyệt học Hám Tâm Chưởng của các ngươi sao?! Ta sẽ rút đi cẩu vuốt của ngươi, rút đi môn thần thông này của ngươi, coi như khiển trách!

Trong khi đang nói chuyện, bàn tay Phương Hàn vung lên, một đạo đao mang Số Mệnh Trường Hà được chém đi, hào quang mênh mông cuồn cuộn. Toàn bộ nguyên khí trong Hiên Viên Thánh Tháp đều bị định trụ, dù thúc dục thế nào cũng không thể vận chuyển được.

Một chân của Phương Hàn lúc này vẫn đạp len đầu Tiểu Ngục Hoàng Hàn Ngục, một cước lại đặt trên mặt đất, Hắn đưa nguyên khí vào trong Hiên Viên Thánh Tháp, cấm cố trung tâm tất cả các trận pháp.

- Ahhh!

Lại một tiếng hét thảm vang lên. Cổ tay của Hiên Viên Cực bị ánh đao của Phương Hàn lướt qua, trực tiếp chém đứt. Lực lượng đao mang Số Mệnh Trường Hà trực tiếp giam cầm cổ tay hắn, khiến bàn tay bị đứt không thể tái sinh trưởng.

Phương Hàn lại đánh một trảo vào hư không, một đạo lốc xoáy xuất hiện. Thân thể Hiên Viên Cực căng thẳng, không ngờ bay lên, lao về phía lòng bàn tay Phương Hàn.

- Dừng tay!

Hai người Hiên Viên Tú, Hiên Viên Không đồng thời ra tay công kích Phương Hàn, ý đồ giải cứu Hiên Viên Cực.

- Đom đóm cũng dám so với ánh trăng?!

Phương Hàn lắc đầu, ngón tay lần lượt bắn hai phát, hai đạo chân khí hình nộ long liền bắn ra, bức bách hai người buộc phải lui về phía sau.

Răng rắc!

Hiên Viên Cực bị kéo lại, Phương Hàn đưa bàn tay nắm chặt cổ hắn, giống như nâng một con gà, trong cổ họng đối phương phát ra thanh â ọc ọc.

Hiên Viên Cực vừa rồi thi triển Hám Tâm Chưởng, muốn bắt giữ Hư Mộ Vân, vô cùng kiêu ngạo. Nhưng hiện tại, hắn bị Phương Hàn nắm lấy cổ, liên tục giãy dụa, khiến người ta cảm giác được sự tương phản thật lớn.

- Phong huynh!

Sắc mặt Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá biến đổi:

- Đừng hạ thủ độc ác, lưu lại cho Hiên Viên thế gia chúng ta một chút tình cảm, tương lai còn dễ đối diện!

- Cái này ta biết!

Phương Hàn chộp lấy đỉnh đầu Hiên Viên Cực. Sắc mặt Hiên Viên Cực đỏ au, giống như máu huyết toàn thân bị rút đi. Hắn gào lớn:

- Ahhh! Phong Duyên, ngươi dám rút đi thần thông trong cơ thể ta. TA sẽ không bỏ qua cho ngươi. Thánh nhân hoàng giả trong gia tộc ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Phương Hàn không chút động dung, bàn tay nhấc lên, liền lấy đi một đoàn phù văn Võ đạo cường đại từ trên đỉnh đầu đối phương.

Đoàn phù văn Võ đạo này là ấn ký có hình dạng một bàn bay, trong lòng bàn tay có nhiều vòng tròn đồng tâm. Đây chính là phù văn của Hám Tâm Chưởng mà Hiên Viên Cực tu luyện.

- Đến đây, Hư Mộ Vân. Đạo thần thông này coi như là bồi thường cho cô!

Ngón tay hắn bắn ra, đoàn phù văn này bay ra ngoài, tiến vào trong thân thể Hư Mộ Vân.

Thân hình Hư Mộ Vân chấn động, quần áo toàn thân bay phần phật, như lá cờ trong gió lớn. Một cỗ khí tức như núi phát ra, pháp lực tăng vọt từng chút một.

Hám Tâm Chưởng là tuyệt học Võ đạo mà Hiên Viên Cực khổ tu, tiến vào trong cơ thể Hư Mộ Vân. Sau khi nàng luyện hóa môn tuyệt học này, nàng có thể bằng nó mà chống lại được Nguyên Tiên!

- Được rồi! Ngươi có thể lăn đi! Lần này nể mặt Hiên Viên Phá, nếu không ta đã trực tiếp thôn phệ ngươi, cho ngươi hình thần câu diệt!

Phương Hàn tùy tay vẫy ra, Hiên Viên Cực như một con chó bị ném xuống mặt đất.

Ầm!

Hiên Viên Cực lăn như một chiếc hồ lô. Dù mặt mũi nguyên vẹn nhưng tôn nghiêm đã bị chà đạp. Đa số Thánh tử của Hiên Viên thế gia đều trầm mặc không nói, bị bao phủ bởi một nỗi sợ hãi rất sâu.

- Ngươi tên là Hiên Viên Xích Tiêu đi? Muốn lấy Hư Mộ Vân làm tiểu thiếp sao? Đi ra đây!

Phương Hàn vứt bỏ Hiên Viên Cực, ánh mắt đảo qua, lại thấy được Hiên Viên Xích Tiêu với bộ quần áo mạ vàng, tay cầm trường tiêu đứng trong số Thánh tử của Hiên Viên thế gia.

- Phong Duyên, ngươi đừng làm càn. Sư phụ của ta chính là Thánh nhân của Ngũ Nhạc Thần Tông…

Hiên Viên Xích Tiêu biến sắc, tuy nhiên giọng điệu vẫn cương nganh, hung tợn nhìn Phương Hàn nói, mang theo ý tứ uy hiếp.

- Quỳ xuống nói chuyện!

Phương Hàn phất tay áo một cái.

Một đạo nguyên khí mờ mịt áp xuống, toàn thân Hiên Viên Xích Tiêu bị áp bách khiến xương cốt liên tiếp chấn động, trực tiếp quỳ rạp xuống mặt đất, quần áo ngoài thân bị phá vỡ nhiều chỗ.

- Ngươi!

Hiên Viên Xích Tiêu liên tục giãy dụa nhưng không thể nào đứng lên được, chỉ có thể duy trì tư thế quỳ gối, khuôn mặt lại đỏ bừng!

- Phong Duyên, ngươi nên biết rằng sư phụ của ta chính là Thánh nhân Ngụy tông sư của Ngũ Nhạc Thần Tông, người người kính ngưỡng. Ngươi không ngờ dám đối xử với ta thế này, ngươi đã hoàn toàn dẫn phát lửa giận của người, sẽ diệt sát ngươi!

- Cái gì?! Ngụy tông sư? Nếu tới tìm ta, ta cũng sẽ bắt hắn phải quỳ xuống!

Phương Hàn nói ra một câu khiến mọi người nơi này thiếu chút nữa đã bị hù cho chết tươi. Không ngờ hắn không sợ cả Thánh nhân! Đây là sự lực lượng cường đại như thế nào?

- Cuồng vọng!

Hiên Viên Xích Tiêu thiếu chút nữa đã ngất ngay tại chỗ:

- Sau khi ngươi ra ngoài, ta sẽ cho tên cuồng vọng nhà ngươi phải trả giá!

- Hiên Viên Xích Tiêu! Đây là ngươi muốn chết sao?! Còn không dập đầ xin lỗi?!

Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá chấn động:

- Phong huynh, ngươi đừng động nộ, ta tới trừng phạt hắn!

- Cương ngạnh thế này thật tốt!

Phương Hàn không để ý tới Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá.

- Đây là người của Hiên Viên thế gia các ngươi không thức thời. Người như thế này lưu lại, đối với Hiên Viên thế gia ngươi cũng không có gì là tốt đẹp, sẽ chỉ rước lấy họa mà thôi!

- Hạ thủ lưu tình!

Nghe lời này, Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá cảm giác được không ổn, vừa mới định lên ngăn cản thì trên người Phương Hàn đã tản mát một cỗ lực lượng mạnh mẽ, bức hắn liên tiếp lui về sau. Sau đó, hắn liền cách không đánh ra một chưởng.

Ba!

Thân thể Hiên Viên Xích Tiêu giống nổ tung!

Rất nhiều nguyên khí bay lượn giữa hư không. Phương Hàn há mồm hút một cái, toàn bộ nguyên khí này bị hút vào trong miệng hắn, hóa thành hình rồng, biến mất hoàn toàn. Hiên Viên Xích Tiêu vừa rồi uy phong lẫm lẫm, thà chết không chịu nhục, đệ tử của Thánh nhân Ngụy tông sư của Ngũ Nhạc Thần Tông cứ thế trực tiếp bị luyện hóa, tiến nhập trong Bổ Thiên Lô, hóa thành Bổ Thiên chân khí.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.