Vĩnh Sinh

Chương 1133: Ác Ma Chi Dực



"Phong Duyên huynh pháp lực vô biên, thần thông cái thế, nếu như lần này có thể hàng phục tiểu Thạch Hoàng, chỉ sợ là đệ nhất nhân trong tất cả thánh tử chúng ta, vậy lần cuộc chiến thiên tài do thiên đình cử hành này, đầu tiên cũng chúc mừng Phong Duyên huynh rồi".

Một mặt phi hành, một mặt luận đàm, lãnh tụ của chúng thánh tử Thông Linh Đạo tông Nghiêu Vũ khen ngợi Phương Hàn.

"Quá khen, bất quá tiểu Thạch Hoàng kia thật quá kiêu ngạo, nói sau khi tu thành huyền công, phải đánh chết toàn bộ thánh tử Vũ Hóa Môn chúng ta, ta cũng không thể không phản kháng, để xem Phong Thần Thạch Bi của hắn lợi hại, hay là quyền pháp của ta lợi hại". Phương Hàn nhìn Nghiêu Vũ: "Không biết Đạo Thông Linh tông có chịu đồng tâm hợp lực cùng chúng ta, đối phó Thái Nhất Môn chứ?"

"Chuyện này…." Nghiêu Vũ kia trầm mặc một phen: "Thông Linh Đạo tông ta cũng không có va chạm với Thái Nhất Môn, dĩ nhiên không thể đối phó, nhưng mà, nếu có đầy đủ chỗ tốt, chúng ta cũng vui vẻ làm kiện sinh ý lớn này. Phong Duyên huynh đệ, Thông Linh Đạo tông chúng ta sẽ đặt tính mạng thân mình lên người của ngươi đó".

"Không có vấn đề, nếu giết chết tiểu Thạch Hoàng, ta sẽ cấp cho ngươi đầy đủ chỗ tốt, trong Thái Nhất Môn, có rất nhiều thánh tử là thánh nhân chuyển thế, tag giết chết vài người, cho ngươi luyện hóa là được, thậm chí có thể luyện chế bọn hắn thành thú triệu hoán của ngươi" Phương Hàn tùy tiện nói.

"Nói miệng không bằng, muốn Thông Linh Đạo tông chúng ta trở thành quân cờ đối phố loại quái vật lớn như Thái Nhất Môn, phải cấp một số chỗ tốt trước rồi nói sau". Nghe Phương Hàn nói vậy, đột nhiên lúc này, một vị thánh tử của Thông Linh Đạo tông thật sự nhịn không được nói ra.

"Hừ, ngươi cho rằng lời của ta là giả? Ta vừa mới luyện hóa một thánh tử Thái Nhất Môn, Triệu Phong Hoa, ngay cả Thiên quân giác của hắn cũng luyện hóa rồi, các ngươi nghĩ thế nào?"

Thân thể Phương Hàn khẽ động, đột nhiên toát ra hư ảnh một độc giác bạch sắc, khí tức cường đại áp chế làm cho thánh tử Thông Linh Đạo tông cùng Diễn Thần Hầu Môn đều muốn quỳ xuống.

"Thiên quân giác".

Nghiêu Vũ cực kỳ hoảng sợ: "Nghe đồn, đó là nhi tử Tai Nan thiên quân, Nanh Hoàng truyền công để bảo vệ Triệu Phong Hoa. Độc giác này tương đương với mấy chục tiên khí tuyệt phẩm đó, bản chất còn ẩn chứa pháp tắc Chí Tiên".

"Sao? Nghiêu Vũ huynh, không ngờ được Thông Linh Đạo tông không hiển sơn lộ thủy, mà tin tức còn linh thông hơn ta, ta chỉ biết Triệu Phong Hoa đúng là nhận được truyền công của một vị hoàng giả Chí Tiên, nhưng cũng không ngờ tới đó là Nanh Hoàng, không ngờ huynh lại biết rõ. Ước chừng huynh còn biết chuyện tình Triệu Phong Hoa là con tư sinh của Nanh Hoàng. Quả là không đơn giản".

Tôn Thi Họa liên tục thở dài nói: "Thông Linh Đạo tông các ngươi muốn chia một chén rượu, có thể, Phong huynh chia sẻ một ít nguyên khí Thiên quân giác cho Nghiêu Vũ huynh đệ đi. Về sau chúng ta có thể tuyên bố ra ngoài, chúng ta chính là cùng nhau liên thủ đánh chết Triệu Phong Hoa, như vậy sẽ có thể tăng uy danh của Thông Linh Đạo tông lên".

"Đừng, ngàn vạn lần không nên".

Nghiêu Vũ giật mình một cái: "Nanh Hoàng tàn độc hung ác, ở trong chúng hoàng giả của thiên đình, cũng rất nổi tiếng, có thù tất báp, cho dù là hoàng giả Chí Tiên đồng cấp cũng xem hắn như cấm kỵ, làm vậy Thông Linh Đạo tông chúng ta không thể không diệt môn. Nghe đồn, trong phủ đệ của hắn, thảm trải đều là da của thánh nhân".

"Dùng da thánh nhân làm thảm?" Trong lòng Phương Hàn kịch liệt co quắp lại: "Nanh Hoàng kia quả thật thủ đoạn tàn nhẫn. Bất quá chỉ cần Hỗn Loạn thiên quân che chở, hắn cũng chỉ như một con chó, Tai Nan thiên quân cũng không làm gì được Hỗn Loạn thiên quân đó".

"Vậy là tốt rồi, chắc ngươi cũng tin sự lợi hại của Phong Duyên huynh, hắn ngay cả Nanh Hoàng còn không để ý, chẳng lẽ lại sợ Thái Nhất Môn? Nói thật ra, sau lưng Phong Duyên huynh có một đại nhân vật cái thế che chở, ngày đó ở Thiên Địa liên minh, hắn thu lấy Tuyệt Tình Tiễn, Tuyệt Tình Cung của Tình Thánh Nam Cung Thương Tâm, nhưng lại không có chút chuyện gì". Tôn Thi Họa cực kỳ tin tưởng, Phương Hàn chính là thiên quân chuyển thế, tu luyện đến cảnh giới Tổ Tiên, đã bắt đầu khôi phục lại nguyên bản, khôi phục lại tướng mạo ban đầu, hành động trong một ít chuyện đều có ý tứ thâm sâu.

Chỉ cần đi theo hắn, là có thể nhận được không ít chỗ tốt.

Cho nên đắc tội với Nanh Hoàng hắn cũng không quá sợ.

"Nanh Hoàng cũng không sợ? Chẳng lẽ có chỗ dựa là thiên quân? Đệ tử Vũ Hóa Môn lợi hại như vậy, hay là người sáng lập của bọn họ Hoa Thiên Quân đã trở về?" Ánh mắt Nghiêu Vũ Thông Linh Đạo tông khẽ chuyển, nhìn lại nhóm đệ tử của Vũ Hóa Môn, đối với Nanh Hoàng tựa hồ đều không chút sợ hãi, lập tức bắt đầu phỏng đoán đủ loại.

Nhấn vật có thể tu luyện đến Tổ Tiên, trở thành thánh tử. Ai có thể là nhân vật đơn giản? Một chuyện tình bình thường, cũng có thể suy đoán ra rất nhiều dấu vết để lại trong đó.

"Nếu quả thật là Hoa Thiên Quân trở về mà nói…Đích xác không cần sợ Nanh Hoàng kia, phải biết rằng Hoa Thiên Quân năm đó nghe đồn chính là nhân vật trung tâm đệ nhất dưới trướng của Tạo Hóa Tiên Vương. Thực lực cực mạnh, không hề thua kém Tai Nan thiên quân".

Suy nghĩ một phen, Nghiêu Vũ rốt cuộc cũng gật đầu nói: "Được, cầu phú trong hiểm, bất kỷ như thế nào, Thông Linh Đạo tông chúng ta cũng cùng một chỗ với Vũ Hóa Môn, đối kháng Thái Nhất Môn. Phân phát chén canh."

"Diễn Thầu Hầu Môn chúng ta tự nhiên là đi theo Phong huynh quật khởi, ngạo thị thiên hạ rồi". Tinh Nguyệt Hoa gật đầu nói.

"Bất quá, tiểu Thạch Hoàng kia ở đâu? Chúng ta sao tìm kiếm?" Nghiêu Vũ nói: "Chẳng lẽ Phong huynh biết?"

"Ta tự nhiên biết rõ, hơn nữa ta thôi toán thấy khí tức hắn càng lúc càng nồng đậm, hẳn là rất nhanh tu thành Nguyên Tiên, phải trước khi hắn tu thành Nguyên Tiên, triệt để đánh chết hắn, nếu không hắn tu thành Nguyên Tiên rồi, ta đánh bại hắn cũng rất khó khăn, hình thành xu thế ngang ngửa, liền hỏng mất". Phương Hàn lắc đầu, trong lòng trầm tư. Đột nhiên, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía trước.

Mọi người đi theo thân hình hắn, đều phóng lên, bắn nhanh ở trong Thái Cổ Chi Khư nguy hiểm này.

Sâu trong Thái Cổ Chi KHư, vô số viên tinh cầu khổng lồ, giống như đại thế giới trôi nổi ở trong, càng lúc càng dày đặc, ngọn ngọn thái cổ thần sơn, đều giống như mạng nhện, giăng đầy ở không trung, còn có một số không gian dị dộ giống như nêm cối chất ở trong hư không.

Trong trời đất, nơi nơi đều phát ra khí hung sát của thời đại thái cổ, thậm chí có một số chân khí tàn nhẫn của kỷ nguyên trước ngưng tụ thành lốc xoáy ở khắp nơi, cắn nuốt chư thiên.

Trên tinh cầu giống như đại thế giới, là những thái cổ thần sơn, chúng yêu ma ký sinh trong đó càng ngày càng mạnh, đôi khi, một bầy yêu ma trên trăm con, kết thành quần đội, cư nhiên con nào cũng có tu vi tương đương Tổ Tiên.

Suy nghĩ một chút, trên trăm con tu vi Tổ Tiên vây công, sẽ tạo ra tình cảnh gì?

Dĩ nhiên, trừ những con yêu ma đó ra, bảo tàng cũng cực kỳ phong phú, trên không trung, thậm chí có rất nhiều linh mạch nhất giai phiêu đãng, có một số linh mạch nhất giai, phiêu đãng giống như trường long, hấp dẫn yêu ma, những yêu ma này đột nhiên phóng lên, hấp thu lấy những linh mạch phiêu đãng này.

Ánh mắt Phương Hàn bắn tới quét qua, nhìn thấy linh mạch nhất giai khổng lồ giống như Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn, cũng không phải ít, cư nhiên cứ vậy phiêu đãng trên không trung, nếu như là ở ngoài, không biết bao nhiêu Kim Tiên nổi điên để chém giết cướp đoạt nó.

"Càng lúc càng nguy hiểm rồi".

Đám người Tôn Thi Họa, Tinh Nguyệt Hoa, bắt đầu cẩn thận, thực lực bọn họ tuy mạnh mẽ, nhưng vẫn đều là cảnh giới Tổ Tiên, bọn họ có thể lấy một địch trăm, đánh chết trên trăm tên Tổ Tiên sơ cấp vây công, nhưng mà đối mặt với yêu ma Tổ Tiên kết thành quần đội, thì vẫn không phải là đối thủ.

Thái Cổ Chi Khư này, chính là mảnh đất hung hiểm số một số hai ở Thiên Giới.

Hơn nữa, lần này Thiên Đình mở ra rất nhiều cấm khu. Trong cấm khu đó, không ai biết có yêu ma cường đại gì, một số bầy Cổ Ma Tâm Viên, hiển nhiên là chạy từ trong cấm khu ra.

"Nhìn kìa, phía trước có rất nhiều linh mạch. Thậm chí có nửa luồng linh mạch vương giai nữa".

Đột nhiên, Hư Mộ Vân, Bích Ngư Nhi đồng thời chỉ về hư không nơi xa phía trước, kêu lên.

"Sao?"

Mọi người lập tức nhìn sang, quả nhiên ở không trung nơi xa, xuất hiện một luồng linh mạch vắt ngang chân trời, tản mát ra khí tức vương giả, ánh sáng chói mắt, bất quá tựa hồ bị người đoạn mất nửa phần, cư nhiên chỉ là nửa luồng linh mạch vương giai.

Mà chung quanh luồng linh mạch vương giai này, trôi nổi lớn lớn nhỏ nhỏ, mấy vạn luồng linh mạch nhất giai.

Mọi người lập tức hưng phấn lên, muốn tức khắc bay đến, thu lấy những linh mạch này. Tài phú của linh mạch vương giai, không thể tưởng tượng, cho dù chỉ lấy nửa luồng lưu lại, cũng đủ có thể mua được vô số kỳ trân dị bảo.

"Cẩn thận, rất nhiều yêu ma đều ở đó thôn phệ linh mạch".

Ngay tại lúc đám người Phương Hàn phi thân tiến lên, đột nhiên chung quanh linh mạch, xuất hiện rất nhiều yêu ma, những yêu ma này giống như vô biên vô tận, đều là yêu ma hình dơi khổng lồ, mỗi một con yêu ma, đều xòe đôi cánh, ánh mắt huyết hồng, trong miệng phún ra luồng luồng gợn sóng, cắt hư không thành mảnh nhỏ.

"Đó là Địa Ngục Biên Bức. Là hung thú thái cổ trong truyền thuyết, nổi tiếng hơn cả thần thú Côn bằng." Nghiêu Vũ biến sắc: "Bọn chúng có thể tạo thành thánh khí địa ngục vô thượng, Ác Ma Chi Dực, có thể sánh ngang Tự Do Chi Dực trong truyền thuyết".

Vừa dứt lời, một cỗ phong bạo đã quét tới, trên không trung xuất hiện vô số phong nhận, phong phủ, phong tiễn, phong long, thậm chí còn có đầu đầu phong ma quỷ.

Những cơn gió này tổ thành ma quỷ, lợi khí, không phải đơn giản là gió nữa, mà ẩn chứa không gian chi lực ngưng luyện cực độ, thậm chí có cả thời gian, ma sát chi lực, tuyệt đối không thua bất kỳ tiên khí thượng phẩm nào.

Ngọn nguồn cỗ phong bạo này, chính là từ đôi cánh, đen nhánh mà khổng lồ kia, trong lúc xòe ra, hắc khí tràn ngập, che khuất bầu trời, dĩ nhiên là tất cả Biên Bức liên hợp tạo thành.

So với Cổ Ma Tâm Viên, những yêu ma Địa Ngục Biên Bức này hung hãn hơn nhiều, đôi cánh Ác Ma Chi Dực vũ động, mang theo không gian phong bạo, phong nhận, phong ma quỷ đủ tập kích cắt đứt bất kỳ đầu thánh tử nào.

Năng lực đôi cánh này có thể sánh ngang Nguyên Tiên.

Tự Do Chi Dực là khí tức của thần thánh, mà Ác Ma Chi Dực này là khí tức của tà ác thuần túy, đối chọi lẫn nhau. Thời điểm phong bạp ụp tới, Phương Hàn đã cảm thấy Tự Do Chi Dực trong thân thể mình chấn động lên, có một loại rục rịch liên hồi, triệt để tiêu diệt thôn phệ lấy vị đạo của Ác Ma Chi Dực.

Vù.

Ác Ma Chi Dực do ước chừng năm trăm vạn con Địa Ngục Biên Bức tạo thành đối diện mọi người, nhanh chóng bay tới, phong bạo càng thêm nồng đậm. Linh mạch vương giai ở trong hư không kia cũng bị phong bạo cuốn lên, chìm nổi lên xuống.

Tốc độ Ác Ma Chi Dực cực nhanh, khống chế không gian phong bạo, chớp mắt thổi qua, không gian quanh người chúng thánh tử bắt đầu nổ mạnh, bất kỳ không gian nào cũng giống như gặp phải hỏa dược nổ tung lên.

Tất cả đều là do Ác Ma Chi Dực đập ra gợn sóng tạo thành.

"Biến đi". Tinh Nguyệt Hoa điên cuồng hét lên: "Mọi người cẩn thận, đây là thời điểm sinh tử tồn vong".
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.