Chúa quỷ cũng ngạc nhiên, không ngờ thiên thần lại làm điều này cho ác quỷ, loại sinh vật mà thiên thần thường vần luôn ghét bỏ, hình ảnh cánh đồng hoa cũng rực rỡ khiến hắn ngắm nhìn. Đây có lẽ là nơi duy nhất ở quỷ giới có hoa, biến một nơi khô cằn như nơi đây trở nên tràn ngập sức sống đến vậy.
Thiên thần nhìn bọn nhỏ chạy nhảy vui vẻ như vậy thì cũng muốn chơi cùng nhưng vì mái tóc trắng của cô nên cô không dám vào cuộc, sợ sẽ doạ đám nhỏ càng sợ hơn. Cô chỉ đứng nhìn chúng mà mỉm cười. Chúa quỷ thấy cô như vậy thì quay qua hỏi.
"Cô muốn chơi cùng chúng sao?"
Thiên thần gật gật đầu rồi lại lắc đầu.
"Vẫn là thôi đi, chúng sẽ sợ lắm."
Chúa quỷ nghĩ ngợi một lúc rồi đưa tay lên hất mũ áo choàng của cô ra, khiến cô giật mình vội nhìn đám nhỏ thì thấy vẫn đang mải chơi không để ý nên mới thở phào một hơi. Còn chưa kịp nói gì, chúa quỷ đã đưa tay cầm lấy ngọn tóc trắng muốn của cô, vuốt nhẹ từ vành tai xuống rồi nhẹ nhàng nâng lên, hắn cúi nhẹ đầu hôn lên ngọn tóc ấy. Mái tóc từ trắng chuyển thành đen trong sự ngạc nhiên của cô.
Thiên thần vừa ngạc nhiên vừa ngại ngùng, đợi hắn thả tóc cô ra rồi mới nhận thức được hành động vừa rồi, đỏ mặt chạy vụt đi, gia nhập cuộc chơi với đám nhỏ.
Ở nơi quỷ giới này vậy mà lại có thể nhìn thấy hình ảnh thiên thần và ác quỷ chơi đùa với nhau vui vẻ như vậy, đúng là hiếm thấy.
Ngược lại, ở thiên giới, mọi thiên thần đều đang sốt sắng vì sự mất tích của người chị cả, đứa con đầu tiên của thánh mẫu. Bởi lẽ họ biết rằng nếu không có cô, cuộc chiến với ác quỷ chắc chắn sẽ rất bị động và thậm chí có thể thất bại.
Thánh mẫu cũng đang sầu não vì không nhận được bất cứ tin tức nào của thiên thần đầu tiên, trong lòng bà lo lắng không biết cô đã đi đâu, kể cả giao tiếp tâm linh cũng không liên lạc được. Bà đã nghĩ tới khả năng lớn nhất, đó là cô đã bị bắt vào quỷ giới, chỉ có nơi đó, phương thức tâm linh của bà mới không thể chạm tới. Bà bắt đầu tập hợp các thiên thần lại, nói ra lý do và giả thuyết của mình. Rất nhanh, tất cả thiên thần đều lập tức tán thành và kết tội rằng thiên tần đầu tiên đã bị chúa tể ác quỷ bắt giữ. Họ tập trung lực lượng, lên kế hoạch tổng tiến công quỷ giới, cứu lấy vị thiên thần đầu tiên.
Trước kế hoạch đầy nguy hiểm tới sinh mạng toàn quỷ giới của thiên thần, đám thuộc hạ cũng khuyên ngăn chúa tể nhanh chóng xử tử thiên thần khi còn có thế, cũng là để thiên thần không dám động tới quỷ giới, khiến kế hoạch của thánh mẫu không có tác dụng.
Nhưng chúa tể không hề đưa ra quyết định gì với thiên thần, mà ngày càng chìm vào sự yêu thích với cô, luôn mỉm cười và thấy bình yên khi ở bên cạnh cô, bảo vệ cô ở trong Nguyệt cung.
Thiên thần cũng vẫn luôn thích Nguyệt cung, hắn còn thường hay tới đưa cô đi chơi với đám nhỏ trên cánh đồng hoa. Tình cảm cô dành cho hắn cũng tăng dần theo thời gian, giống với hắn, dần dần chìm vào tình yêu lúc nào không hay. Hai thân phận khác nhau, hai người của hai thế giới, ấy vậy mà lại rơi vào tình yêu của đối phương lúc nào không hay.
Cả hai cũng nắm tay nhau, cô tựa đầu lên vai anh, ngồi trên cánh đồng hoa, trò chuyện, quên mất rằng họ là ai, quên đi mọi sứ mệnh mà họ vốn dĩ không muốn phải gánh chịu. Dưới cánh đồng hoa ấy, anh trao cô lời yêu
thương.
"Ta yêu em."
Cô cũng đáp lại lời trân tình ấy bằng câu yêu hắn, khung cảnh của hai thế đối lập nhau lúc này lại hòà làm một vì sự yêu thương giữa hai người.
Thời gian hạnh phúc vốn dĩ ngắn ngủi như vậy...
Toàn bộ đội quân của thiên thần đã rất nhanh bao trùm bên ngoài biên giới của quỷ vực. Toàn bộ quỷ giới hỗn loạn trước cuộc tập kích, nhanh chóng vội vã di chuyển người dân, tập hợp lực lượng chiến binh. Biên giới quỷ vực làm ranh giới, hai bên đã chuyển bị sẵn sàng chiến đấu, chỉ cần lãnh đạo hai bên hạ lệnh, tất cả sẽ lao vào nhau, thế trận bắt buộc hi sinh đã được dàn xếp.
Hắn và cô nhìn cục diện mà buồn phiền, nhưng hắn vẫn nắm chặt tay cô, cô lo ngại chiến tranh nhưng vẫn đáp lại cái nắm tay của hắn, nhìn hắn lâu thật lâu vì nghĩ đây có thể là lần cuối cùng. Hắn cũng vậy, hôn nhẹ lên trán cô, luyến tiếc không muốn rời đi.
Số mệnh đã định, hai người vẫn không thể làm trái. Chúa tể cầm tay thiên thần tiến lên phía trước đội quân của ác quỷ, đối mặt với các thiên thần kia cũng không buông tay nhau, chỉ càng nắm chặt hơn. Hai người tạo nên một bức tranh đối lập nhưng cũng hài hòà, lại khiến người người chỉ trích mắng mỏ.
Thánh mẫu nhìn thấy đứa con của mình nắm tay chúa tể của ác quỷ thì nổi giận đùng đùng, kêu cô mau mau buông tay hắn, trở về với mọi người. Cô biết chỉ cần cô quay về, mọi thiên thần sẽ lập tức tấn công, không chút lưu tình mà đồ sát nơi này, quỷ giới lúc này sẽ trở thành biển máu.
Cô không muốn điều đó xảy ra. Thánh mẫu tức giận, biết không thể nào khuyên cô quay trở về, ra lệnh.
"Thiên thần thứ nhất đã bị chúa tế ác quỷ mê hoặc, tất cả thiên thần nghe lệnh, tấn công quỷ giới, đem thiên thần của chúng ta trở về."
Sau đó, chiến tranh vẫn là xảy ra rồi...
Quỷ giới dù cố gắng chống cự nhưng vẫn bị yếu thế, chúa quỷ còn phải bảo vệ thiên thần, không muốn để cô rời đi, tình hình càng trở nên khó khăn hơn. Thiên thần không muốn nhìn cảnh chiến tranh tàn khốc này, nơi nơi đều là hình ảnh mọi người đang chém giết lẫn nhau, lúc này cô lại vương vấn trong đầu mình hình ảnh cánh đồng hoa, những đứa trẻ đang vui đùa và cả hắn...
Cô trầm mặc một lúc rồi chạy tới nhào vào lồng ngực chúa tể đang ra sức chiến đấu, khiến hắn không thể động đậy rồi vươn tay lên khẽ chạm vào mặt hắn, đôi mắt từ lúc nào đã ngấn lệ. Chúa tể không biết cô định làm gì nhưng trong lòng đã dâng lên dự cảm không tốt. Cô nhón chân, ghé sát vào môi hắn.
"Ta yêu ngài."
Cô hôn nhẹ lên môi hắn, nước mắt vương vấn chảy dài trên gò má xinh đẹp, luyến tiếc muốn ở bên hắn nhiều hơn nữa, muốn giống như những ngày được cùng hắn trên cánh đồng hoa...
Nhưng có lẽ không được nữa rồi...
Thiên thần tách khỏi môi hắn, khẽ cười nhìn hắn lần cuối rồi nhắm mắt lại.
Một ánh sáng trắng lóe lên, toàn bộ ác quỷ đang chiến đấu đều bỗng nhiên biến mất, chúa tể cũng vậy, biến mất trước ánh mắt đau xót của người mình yêu, mà bản thân hắn lại không thể làm được gì.
Tất cả thiên thần đều ngạc nhiên, nhưng thánh mẫu biết chuyện gì đã xảy ra. Bà ra lệnh cho bắt giam cô lại, đưa về thiên giới để xét xử.