Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 46: . Sản xuất gang.



Chương 46. Sản xuất gang.

Sau khi đưa Khánh Dư về phủ Chiêu Văn, Mạnh vội dùng nước diệp lục pha đặc để rửa v·ết t·hương tránh nhiễm trùng. Cũng may lính đánh trượng có nương tay chắc theo ý chỉ của vua nên không động đến gân cốt nên nhìn bên ngoài có vẻ đáng sợ nhưng chỉ tổn thương da thịt bên ngoài. Một lúc thì Khánh Dư tỉnh lại, Khánh Dư nhìn anh nói thều thào.

-Cảm ơn đệ đã cứu ta một mạng.

Mạnh gạt đi.

-Huynh cứ nghỉ ngơi đừng nghĩ ngợi nhiều. Lúc nào khỏe chúng ta tính tiếp. Đến núi tất có đường không phải lo nghĩ nhiều.

Mạnh biết với tình trạng hiện nay, ít nhất Khánh Dư phải nằm sấp một tháng mới khỏi và đi lại được. Chiêu Văn Vương cũng nói.

-Tạm thời huymh cứ ở phủ ta một thời gian, bao giờ khỏi ta sẽ nghĩ cách giúp huynh.

Chiêu Văn cắt cử hẳn một người để chuyên chăm sóc cho Khánh Dư. Mạnh lấy ra thực phẩm chức năng gồm Paraway chuyên diệt ký sinh trùng để tránh nhiễm trùng. Omega 3 để kháng viêm, tảo xoắn để tăng hồng cầu, và Collagen để nhanh chóng phục hồi chỗ da b·ị t·hương tổn sau đó dặn người chăm sóc liều lượng uống cẩn thận. Lúc này anh mới thấy đói bụng, Chiêu Văn Vương rủ anh ra tửu lầu ngồi ăn cơm. Hai người đến tửu lầu lớn, đang đói nên Mạnh cũng không kén chọn nhiều gọi mấy món thịt và canh cùng cơm để ăn.

Trong lúc chờ đợi Chiêu Văn Vương nói.

-Lúc đầu ta nghĩ ngươi là người tài hoa muốn học để tranh công danh, nhưng. khi vua ban tước ngươi lại từ chối, ta nghĩ ngươi chỉ ham tiền bạc nên thích làm ăn buôn bán nhưng rồi ngươi lại bỏ cơ hội tốt vừa rồi để cứu người. Chỉ cần ngươi mở miệng việc cung cấp quân lương do ngươi nắm toàn bộ lúc đó thì giàu không kể xiết nhưng vẫn từ bỏ. Đến giờ ta cũng nhìn ngươi không thấu.

Mạnh lặng im không nói, thực ra năm vừa rồi anh như người đi du lịch nên cũng chẳng quá ham quan chức hay kiếm tiền. Muốn công danh hay tiền bạc phải có thời gian nhưng anh lại không có cái đó. Bây giờ thì còn năm năm để kiếm tiền chắc phải tính toán lại. Sau bữa cơm Mạnh đi về nhà sửa soạn tính toán cho việc đúc súng còn Chiêu Văn đi về phủ nghỉ ngơi.

Hôm sau xuống xưởng, thì xưởng đã chỉ hoạt động cầm chừng do lượng đồng sắp cạn. Anh cho mời các thợ chuyên luyện gang và đồng đến trao đổi, sau khi họp anh mới biết hiện đúc gang chất lượng không tốt chủ yếu do vấn đề kỹ thuật còn lạc hậu. Những mẻ gang ở đây đã là chất lượng tốt nhất mà thợ có thể làm được, nhìn miếng gang trong tay nhiều vết rỗ nhỏ rõ ràng chất lượng gang kém không thể đúc súng. So với việc dùng đồng thì gang sẽ cứng hơn nên đạn có thể bắn xa hơn, nhưng chất lượng gang hiện tại kém nên phải nghĩ cách cái tiến cách đúc gang. Mạnh không có kiến thức về gang nên anh đành phải dùng điểm thưởng để vào hệ thống lấy thông tin về lò đúc gang về.

Sau khi tiêu tốn mất 15000 PV điểm thưởng anh tải sơ đồ bản vẽ các hướng dẫn qui trình làm gang về con chip trong não rồi từ đó vẽ lại. Phần lớn lò gang cũng giống như lò đúc đồng anh sử dụng chỉ khác một số chi tiết về cửa gió để tăng nhiệt độ cháy vì gang cần nung ở nhiệt độ cao hơn. Nhìn vật liệu anh mới nhớ ra thời này nấu chủ yếu bằng than củi, than đá ở vùng Quảng Ninh chưa được khai thác, chính vì vậy anh cần phải có người hỗ trợ việc khai thác than này. Vì chỉ có than đá mới tạo ra nhiệt độ cao và nó trộn với quặng và vôi bột mới cho gang tốt. Nhớ ra Trần Khánh Dư phụ trách thủy quân ở Vân Đồn nên anh quyết định vài ngày nữa đến thăm Khánh Dư nhân tiện hỏi về vùng đất này.

Sau mấy ngày tập hợp thuê thợ xây dựng ở Bát tràng chuyên xây lò nung bát đĩa để làm lò nung gang theo thiết kế của anh. Là những người có kinh nghiệm nên chỉ cần nhìn bản vẽ và nghe anh giải thích họ đã bắt tay vào làm việc. Người chủ thầu hẹn anh sẽ hoàn công sau một tháng. Lúc này Mạnh đến thăm Trần Khánh Dư, lúc này Khánh Dư đã đỡ hơn có thế cứ động, nói chuyện được tuy nhiên vẫn phải nằm sắp để v·ết t·hương mau lành. Khi nghe anh hỏi về vùng Phủ Hải Đông Khánh Dư suy nghĩ và nói.

-Có một vùng đất ven biển sát vịnh Hạ Long có nhiều người nhặt được viên đá màu đen khi cho vào lửa đốt một lúc thì bắt lửa và cháy rất lâu. Ta có một tiểu tướng ở kinh thành, quê hắn ở vùng đó. Ngươi đến tìm người đó hỏi chuyện thì chắc người đó giúp ngươi được nhiều.

Khánh Dư nói địa chỉ và đưa cho anh miếng ngọc bội dặn anh khi gặp đưa cho anh ta thì anh ta sẽ giúp. Mạnh cảm ơn và lên ngựa đi theo địa chỉ Khánh Dư đưa cho. Khi đến nơi đó là một căn nhà vách đất mái ngói với khu vườn nhỏ ở khu vực gần Đàn Xã Tắc Mạnh đoán sau này là khu ô chợ Dừa. Đến nơi Mạnh hỏi thăm thì có một người đàn ông tầm ba mươi tuổi đi ra. Khi nhận ra miếng ngọc bội và Mạnh xưng tên thì người đàn ông đó đột nhiên quỳ xuống nói.

-Cám ơn ngài đã cứu tướng công của chúng tôi.

Mạnh rất ngạc nhiên, anh không ngờ việc cứu Trần Khánh Dư đã truyền ra ngoài nhanh đến như vậy, Mạnh đỡ người đó dậy và khiêm tốn nói.

-Ta và Khánh Dư tướng quân tình như huynh đệ đó là việc nên làm.

Sau khi vào nhà đàm đạo, khi được hỏi chuyện về than đá người tướng đó nói.

-Tại hạ cũng có nhặt một ít để về nhà nấu nướng tiết kiệm củi ngài có thể xem thử.

Người đó đi vào sau nhà, lát sau cẩm viên than đưa cho anh. Mạnh cầm lấy và nhận ra đó chính là than đá anh cần tìm. Anh nói nếu ta muốn mua thứ này nhiều ngươi có thể giúp được không. Ngưởi đó nói chủ yếu là phải thuê người tìm nhặt, đào bới rồi xếp lên thuyền chở về Thăng Long, tại hạ có thể làm nhưng có việc quân nên không thể làm lâu. Mạnh nghĩ thầm trong lịch sử sau này Khánh Dư cũng phải đi buôn than có điều là than củi, bây giờ tổ chức cho Khánh Dư buôn than đá cũng chằng khác nhiều. Nghĩ vậy Mạnh nói

-Phiền tướng quân tìm người khai thác, ta sẽ tính toán trả giá xứng đáng. Việc này sau này chờ tướng quân Khánh Dư khỏi người sẽ phụ trách việc này.

Thấy việc này giúp được Trần Khánh Dư người đó sốt sắng nhận lời hẹn anh một tháng xong nữa sẽ báo tin. Mạnh để lại cho người đó mười lạng bạc để làm chi phí tổ chức khai thác than đá. Một tháng sau khi lò than xong thì Khánh Dư cũng khỏi bệnh lúc này viên tiểu tướng cũng nhắn tin đã thu xếp xong người. Anh nói chuyện với Khánh Dư nhờ ông đứng ra tổ chức thu mua và bán than cho triều đình, Khánh dư nhận lời do muốn đi làm việc cho khuây khỏa chờ thời. Mạnh đưa một vạn lượng để Khánh Dư làm vốn tổ chức việc khai thác than. Được anh yêu cầu Hưng Đạo Vương chỉ đạo Bộ hộ đứng ra thu mua chuẩn bị cho việc đúc súng.

Là người có tài tổ chức kinh doanh nên Trần Khánh Dư sắp xếp công việc rất nhanh chỉ hai tuần sau khi đến khu khai thác chuyến hàng than đầu tiên cập ngoài sông gần Gia Trang của Chiêu Văn Vương, Mạnh cho người bố trí bốc than để đưa vào nơi sản xuất. Anh cho thợ nghiền than, vôi và quặng rồi xếp vào lò nung tỉ lệ vôi bột chiếm 30% hỗn hợp quặng. Một lúc sau thấy xỉ tràn ra miệng lò chứng tỏ thiết nóng chảy đã chiếm toàn bộ không gian lò Mạnh vội cho thợ mở cửa dưới để dòng thiết nóng chảy ra ngoài. Mấy người công tượng chuyên làm nghề nung thiết nhìn dòng gang chảy vào khuôn vội vã chúc mừng anh.

-Chúc mừng đại nhân, chúng tôi làm nghề bao năm chưa bao giờ thấy chất lượng gang tốt và đồng đều như vậy.

Mạnh biết với thời anh thì gang chưa phải hoàn hảo nhưng so với trước đây thì cũng đã tốt và chất lượng này đủ để đúc súng và đạn. Anh cho thợ làm khuôn súng để việc đúc súng khẩn trương tiến hành vì c·hiến t·ranh cũng đã sắp cận kề,

Xong khi nhưng khẩu súng đẩu tiên bắn thử, độ cứng gang vượt trội so với đồng nên súng cũng bắn xa hơn. Hưng Đạo Vương rất hài lòng về chất lượng súng mới và trao cho anh toàn quyền việc khai thác than cũng như sản xuất đúc súng. Ngồi tính toán lại với Trần Khánh Dư anh thấy việc khai thác than cũng dễ dàng vì than lộ thiên, chi phí nhân công rẻ nhưng do độc quyền nên mỗi tấn than cũng lãi mười lượng bạc. Mỗi tháng mấy trăm tấn than thì số bạc thu được cũng không phải là nhỏ. Số tiền lợi nhuận này anh để Khánh Dư giữ bảy phần để làm vốn còn anh chỉ lấy ba phần.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.