Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 40: . Bọ ngựa săn mồi, chim sẻ phía sau.



Chương 40. Bọ ngựa săn mồi, chim sẻ phía sau.

Thấm thoát thời gian sắp tới ngày cuối tháng, trời không trăng không sao tối đen như mực thuận lợi cho những công việc mờ ám. Mấy ngày nay Mạnh ngủ không yên, vì sợ bọn sát thủ t·ấn c·ông bất kỳ lúc nào. Lúc đầu anh mặc cả áo giáp để ngủ nhưng lại vướng víu khó ngủ, thậm chí phải dựa lưng vào tường ngủ chập chờn, tiếng động nhỏ cũng làm anh choàng dậy. Trạng thái thấp thỏm lo âu dẫn đến mất ngủ mắt anh lúc này giống như gấu trúc, sau thành quen cứ năm giờ sáng lại ngủ giấc đến trưa mới dậy.

Mấy ngày liền không thấy có hành động Mạnh cũng buông lỏng cảnh giác, nghĩ có lẽ thông tin không chính xác nên anh đặt lưng xuống ngủ ngon hơn. Đêm cuối tháng có mấy chục bóng đen lặng lẽ tiến về phía nhà anh khi vào trong sân đột nhiên đèn đuốc sáng choang giọng của Phạm Ngũ Lão vang lên.

-Bọn chuột nhắt! ta chờ các ngươi đã lâu mau buông tay chịu trói.

Lúc này các của sổ tầng hai mở ra các cung thủ cũng chia cung vào đá·m s·át thủ. Bọn áo đen như đã lường trước, tên nào cũng tháo khiên đeo sau lưng và tản ra rất nhanh. Tiếng tên xé gió rít lên mưa tên bay về đám áo đen, nhưng có chuẩn bị trước nên không nhiều tên bị trúng vào chỗ hiểm. Đúng lúc này phía mái nhà đối diện xuất hiện mấy bóng đen, chúng nhanh chóng giương cung bắn về phía cung thủ. Mấy tên bắn trúng các cung thủ làm mọi người phải né tránh tìm chỗ ẩn nấp và bắn lại, chứng tỏ các tay cung bên kia là những cao thủ dùng cung lão luyện. Lúc này Phạm Ngũ Lão ra lệnh cho các binh lính phục kích phía dưới xông ra để t·ấn c·ông. Hai bên đánh nhau kịch liệt. Lúc này ở phía xa đột nhiên nổi lên ánh lửa, nhìn hướng đó Phạm Ngũ Lão lo lắng vì đó là hướng chuồng ngựa và kho chứa cỏ của cấm vệ quân. Rõ ràng bọn gian tế có âm mưu từ trước phóng hỏa để cầm chân quân tiếp viện. Do nhà nhỏ nên cũng chỉ chứa được năm mươi người ẩn nấp, cùng với năm mười người ẩn nấp xung quanh, đá·m s·át thủ khoảng năm mươi người những võ nghệ cũng khá cao nên trước mắt bên cấm quân chỉ chiếm ưu thế chứ chưa tiêu diệt được.

Từ lúc đá·m s·át thủ vào sân, kiếm khách bảo vệ Mạnh đã gọi anh dậy, lúc này anh mặc áo nhuyễn giáp, hông giắt hai khẩu súng và cây đao ôm một thùng bom choáng, và hỏa hổ ra. Anh hỏi Phạm Ngũ Lão, sao chưa thấy quân tiếp viện, Phạm Ngũ Lão nói đã cử người đi nhưng chắc bọn gian tế đã đốt chuồng ngựa và kho chứa cỏ nên cấm quân tạm thời chưa tới được.

Đột nhiên, ầm một tiếng, tường nhà phía sau đổ đá·m s·át thủ từ đó tràn vào. Lúc này bên mình Phạm Ngũ lão chỉ còn khoảng hai chục người, anh vội vác giáo dẫn quân ra phía sau chặn địch. Mạnh thấy thế vội châm ngòi ném liên tiếp hai quả hỏa hổ vào đám đông đang tràn vào từ phía sau, một số tên bắt lửa cháy kêu la thảm thiết. Nhưng ngọn lửa phốt pho cũng bám vào một số đồ gỗ lên bắt đầu b·ốc c·háy.

Phía trước là đám đông chém g·iết, phía sau tòa nhà đang bốc lửa cháy ngùn ngụt và đá·m s·át thủ đang đánh nhau với Phạm Ngũ Lào. Đá·m s·át thủ này thân thủ mạnh hơn đám phía trước nên mặc dù rất giỏi võ nhưng Phạm Ngũ Lão bị mấy tên vây quanh cũng không thể thát ra. Các binh lính của Phạm ngũ lão mặc dù là những người thiện chiến nhưng rõ ràng không phải là đối thủ của những tên này. Tình thế dần bất lợi Phạm Ngũ Lão hô to.

-Mạnh huynh tìm cách thoát đi.

Mạnh nẩy ra ý định nhân dịp hỗn loạn tìm cách chuồn khỏi thành Thăng Long về Trúc Gia Trang vài hôm rồi lên cỗ máy thời gian trở về thời đại mình như kế hoạch. Anh tiến lên phía trước hét to

-Lựu đạn.

Đám cấm vệ quân được dặn trước lên một số người lập tức nhắm mắt, chỉ một số ở xa không nghe thấy. Lúc này hai quả bom chớp sáng ném vào làm đám đông làm lóa mắt nhiều người bị mù tạm thời vội múa đao, kiểm loạn xạ chém cả vào nhau gây hỗn loạn. Nhân cơ hội đó những cấm vệ quân xông vào chế trụ những tên sát thủ. Mạnh và hai môn khách cùng xông ra ngoài, khi thoát ra đến cửa có bốn tên đứng ở xa đang chặn đường, mấy tên này đứng xa nên không bị ảnh hưởng nhìn thấy anh chúng lập tức xông lại. Mạnh thấy thế rút súng ra khi chúng đến gần bắn luôn hai phát hai tên bị hạ tại chỗ. Hai môn khách xông lên quấn lấy tên còn lại Mạnh tranh thủ bỏ trốn. Anh chạy một lúc rồi lần vào một ngõ hẹp nấp ở đó đến mờ sáng.

Sáng hôm sau Mạnh tìm đường ra phía cổng tây thuê xe ngựa. Lúc này Phi Yến Tử và nhóm Giang Nam tứ quái đang ngồi buồn bực ở quán phía Tây thành. Tối qua sau khi nhận tiền từ người thuê giấu mặt bọn chúng tham gia và hứa sẽ thưởng năm nghìn lạng bạc nếu bắt sống được Mạnh và hai nghìn lạng nếu lấy được đầu anh. Khi nhóm Giang Nam tứ quái xông vào thì bị bom chớp sáng may đứng phía ngoài xa lên chỉ bị choáng nhẹ, thấy không ổn Phi Yến Tử vội vàng quay đầu bỏ chạy. Là đội chuyên đi đâm thuê chém mướn nên bỏ mất cơ hội kiếm tiền khoản lớn làm hắn rất bực mình. Đang ngồi uống trà thì chợt tên đồng bọn giật áo hắn bảo không phải tên treo thưởng đang đi kia sao.

Lúc này Mạnh đang đi trên đường tìm kiếm xe ngựa để thuê, buổi sáng sớm đường khá vắng lên bị bọn Giang Nam tứ quái phát hiện. Bọn chúng lập tức bám theo, tìm cơ hội ra tay. Vì để ẩn nấp nên Mạnh cũng tìm những ngõ ngang đường tắt để đi không ngờ anh tạo cơ hội cho bọn Giang Nam tứ quái đuổi kịp và bao vây. Đang đi qua một ngõ tắt, linh cảm làm Mạnh dứng lại lại và rút súng tiến lên phía trước. Lúc này tên Phi Yến Tử xuất hiện và ba tên đồng bọn bao vây từ ba hướng. Thấy con mồi nằm trong tầm tay Phi Yến Tử bỡn cợt.

-Ngươi tự bó tay chịu trói hay để bọn ta phải ra tay.

Mạnh đợt chúng lại gần, anh rút khẩu súng còn lại nhắm vào hai tên cầm kiếm đang lao tới Hai tên này có biệt danh Âm Dương song kiếm rất giỏi hợp kích nổi tiếng ở Quảng Đông. Lúc này Phi Yến Tử và tên đồng bọn còn lại đứng ngoài lược trận bọn chúng tin rằng Âm Dương song kiếm đủ sức chế trụ anh nên bọn hắn không cần ra tay.

Đoàng, Đoàng hai t·iếng n·ổ vang lên, Âm Dương song kiếm khựng lại và từ từ gục xuống khi còn cách anh vài mét, mắt hai tên này vẫn mở vì không hiểu mình bị hạ gục vì loại ám khí gì. Mạnh chĩa khẩu súng đã hết đạn vào hai tên còn lại. Phi Yến Từ và tên đồng bọn sững người chúng không hiểu sức mạnh từ hai vật mà Mạnh đang cầm. Mạnh nghiêm mặt chĩa súng vào bọn chúng dọa.

-Nếu muốn xuống âm phủ cùng bọn này thì tiến lên.

Anh vừa nói vừa tiến lên phía trước để dọa chúng chạy, lúc này Phi Yến Từ và đồng bọn vừa lùi vừa tìm cách chạy. Đột nhiên Phi Yến Tử lừa lúc tên đồng bọn không để ý dùng sức đẩy tên đồng bọn lao vào Mạnh. Mạnh lúc này theo phản xạ vội ném cây súng vào mặt tên này, làm hắn bị choáng anh rút dao bên hông và hạ gục hắn. Tên Phi Yến Tử đã định xoay lưng chạy thấy cảnh ấy với kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn chém g·iết hắn đã đoán ra vật cầm trong tay Mạnh không thể sử dụng được lập tức lao đến t·ấn c·ông anh. Nổi tiếng giang hồ với thân pháp bay lượn như én bay và đòn ưng trảo công hắn nhanh chóng áp sát và t·ấn c·ông anh, với vài đòn hắn đã đánh rơi cây dao trong tay Mạnh.

Mặc dù dùng Thái Cực Quyền để đối phó nhưng anh vẫn rơi vào hạ phong, trải qua năm hiệp anh đã rơi vào thế yếu, với hai tay bị trúng ưng trảo rách toạch áo chảy máu ròng ròng. Đột nhiên Mạnh nghĩ ra một kế, trong lúc đấu anh giả vờ để lộ ngực Yến Phi Tử thấy thế dùng hết sức hai tay vồ lấy ngực, hắn tự tin với đòn này Mạnh trúng đòn sẽ mất sức phản kháng và nhanh chóng b·ị b·ắt sống. Nào ngờ khi chạm vào ngực anh hắn cảm giác như móc vào tấm sắt, đoán anh mặc áo giáp hắn vội lùi lại nhưng đã muộn, Mạnh tung ra liên hoàn trỏ đánh trúng liên tiếp vào người hắn, Phi Yến Tử choáng váng nhưng với kinh nghiệm trải qua trăm trận chiến hăn quyết định lấy chiêu đổi chiêu để xoay ngược tình thế, khi thấy Mạnh xoay lưng đánh đòn trỏ xoay hắn vận lực lên ngực để chịu đòn đồng thời tung một chưởng vào lưng anh.

Cả hai đều trúng đòn ngã ra sau, Mạnh cảm thấy tối tăm mặt mũi, miệng phun ra một búng máu mặc dù anh mặc nhuyễn giáp. Hệ thống cảnh báo anh bị ngoại lực tổn thương vùng phổi, rạn xương sườn, cơ thể có dấu hiệu trúng độc giảm năm mươi phần trăm sức chiến đấu. Còn tên Phi Yến Tử trúng đòn cũng gãy xương sườn. Thấy đối phương trúng ngũ độc chường của mình y chắc mẩm anh đã bị hạ gục vì rất nhiều cao thủ bị m·ất m·ạng khi trúng chiêu này của hắn. Khi thấy anh ngồi dậy tiến về phía hắn, Phi Yến Tử nghĩ nhuyễn giáp của anh đã hóa giải được chưởng của hắn nên vội dùng khinh công bỏ chạy, loáng một cái đã mất hút.

Mạnh nhìn theo, lòng cảm thấy thầm may mắn, anh như nỏ mạnh hết đà chỉ tiến lên cốt dọa hắn. Anh vội thu nhặt súng và dao rồi vội vã bỏ đi. Lúc này mắt anh như hoa lên, chân bước loạng choạng. Đi vài bước ra khỏi ngõ anh chợt thấy chiếc xe ngựa quen đang đi phía trước. Xe ngựa của An Tư Công Chúa mấy lần đến phủ Chiêu Văn, lần này xe đang đi ra phía cổng Tây thành, phía trước xe có mấy kỵ sĩ đi trước mở đường. Lợi dụng lúc xe đi qua khúc cua chạy chậm lại khuất tầm nhìn của đám kỵ sĩ phía trước Mạnh nhảy vào trong xe.

Khi phi thân vào trong xe, anh nhìn thấy công chúa An Tư đang ngồi trong đó nhìn anh kinh ngạc. Anh thều thào mấy câu.

-Tại hạ bị kẻ địch t·ruy s·át, làm ơn đưa tại hạ ra khỏi thành đến Trúc…

Chưa dứt câu thì mắt anh đã tối sầm lại và ngất đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.