Giao thừa chưa tới mà ngoài cổng nhiều nhà đã đốt thử pháo bông. Tiếng nổ khắp thôn.
Mấy đứa nhỏ nhà Lam Hạ cũng đứng ngoài sân nghe ngóng.
Du Hoặc thấy vậy vào phòng lấy ra ba dây pháo.
Pháo này được cột vào một cây cầm. Khi đốt cầm cây dơ dây pháo ra xa rồi đốt.
Du Hoặc cầm pháo đi ra ngoài nói to: Thúc đốt pháo thử ai muốn phụ nào.
Mấy đứa nhỏ nghe vậy hoan hô chạy lại tranh nhau.
Du Hoặc nói: Vậy mỗi đứa cầm một quả. Thúc đốt theo thứ tự.
Du Hoặc dặn tụi nhỏ:
Cầm ở đầu gậy dơ pháo ra xa để an toàn.
Song rồi đốt từng dây. Tiếng pháo nỏi vang cả nhà.
Thời Yến thấy cảnh này hắn khoanh tay dựa vào cửa đứng nhìn.
Đã lâu rồi hắn chưa nhìn thấy lại cảnh như vây.
Khi hắn và Lam Nguyệt có hài tử. Mỗi năm mới đều vui nhưng để có được cái không khí này thật hiếm.
Đang mải nhìn thì Lam Nguyệt trong bếp hô to: Phu quân phụ thiếp bê đồ cúng.
Thời yến nghe vậy vào bếp phụ nương tử cùng Lam Hạ.
Khi vào bếp hắn thấy có hai phần đồ cúng nên hỏi:
Sao hai phần thế. Nên bê phần nào.
Lam Hạ nói: Huynh bê cả hai đi.
Một phần là gia đình đệ.
Một phần gia đình huynh.
Thời yến nghe vậy thì đứng đơ ra nhìn Lam Hạ.
Thấy thời Yến không trả lời Lam Hạ quay qua nhìn thì thấy tỷ phu đang nhìn mình.
Lam Hạ hiểu ra nói:
Huynh là phu quân tỷ tỷ. Là tỷ phu đệ.
Gia đình huynh cũng như đình đệ. Phải cúng hẳn hoi chứ.
Đệ không kiêng gì đâu. Năm mới phải làm cho đàng hoàng.
Thời Yến trong mắt xuất hiện tầng xương. Hắn thật sự không ngờ Lam Hạ làm vậy.
Năm mới nhà nào cúng tổ tiên nhà ấy. Hắn cũng chỉ định thắp nén nhang bái lạy gia đình. Giờ sống chung nhà với Lam Hạ hắn đợi sau này chuyện thờ cúng hắn sẽ tính sau.
Hắn nói: Cảm ơn đệ.
Lam Hạ nói: Là ý của Du Hoặc đấy.
Huynh ấy cũng chỉ có một mình. Có thù với cả gia đình phụ thân.Mà bài vị mẫu thân huynh ấy vẫn còn bên gia đình kia.
Nên huynh ấy nghĩ tới huynh. Bọn đệ bàn nhau làm thêm một phần cho huynh.
Sau này huynh ở đây. Bài vị gia đình huynh để đây mà thờ. Làm thêm một bàn thờ Thời gia. Để gần bên ban thờ nhà đệ ấy.
Thông gia ở gần dễ nói chuyện. Khéo còn phù hộ chúng ta thêm ấy chứ.
Thời Yến nghe vậy nói: Như vậy có được không.
Lam Hạ cười trêu nói: Thì coi như huynh ở rể ấy. Một mình nên bên nhà đệ cho để ảnh thờ.
Lam Nguyệt nghe vậy ôm bụng cười lớn.
Thời Yến đưa tay sờ mũi nói: Ở rể cũng tốt.
Lam Hạ nói: Thôi huynh bê lên đi. Sắp tới giờ rồi.
Lam Nguyệt nói: Để thiếp phụ. Còn lấy bài vị của bên nhà mình ra nữa
Thời Yến gật đầu.
Du Hoặc ngoài sân thấy Thời Yến Lam Nguyệt bê đồ vào phòng khách cũng vào theo.
Du Hoặc hỏi: Huynh cần để bài vị như nào. Đệ phụ chỗ xếp cho.
Thời Yến nói: Du Hoặc, cảm ơn đệ nhiều.
Du Hoặc gật đầu đưa tay vỗ vai Thời Yến nói:
Huynh đệ mà. Chúng ta sắp xếp thôi không muộn.
Cả nhà phụ sắp xếp cuối cùng cũng song bàn thờ tạm Thời gia.
Nhìn những bài vị đang trên chiếc bàn. Du Hoặc và Lam Hạ có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ.
Tổng cổng có cả gần ba mươi bài vị.
Thời Yến thấy vậy nói: Mọi chuyện đã qua. Các đệ đừng như vậy.
Du Hoặc quay qua hỏi Thời Yến:
Tỷ Phu huynh muốn báo thù không. Hoàng Đế cũ đã chết. Thời gia là gia tộc lớn.Năm xưa hại gia đình huynh chắc chắn có kẻ âm thầm tiếp tay.
Kẻ chủ mưu hại gia đình huynh tuy bị sử đúng tội.
Nhưng những kẻ âm thầm tiếp tay đằng sau chắc chắn còn.
Thời Yến cười nhẹ nói:
Làm sao trả thù. Ta bây giờ chẳng có gì. Hơn nữa còn có gia đình. Ta phải vì gia đình mình nữa.
Du Hoặc nghe vậy nói: Còn tâm trả thù là tốt.
Thời Yến nghe vậy cũng chỉ nghĩ Du Hoặc cũng đang có thù với gia đình bên nhà phụ thân y chưa trả được nên an ủi hắn.
Nhưng chỉ sau tết nửa tháng Hắn mới biết thân Phận Du Hoặc và Lam Hạ. Mối thù hắn giấu sâu tận trong lòng cuối cùng cũng phát ra.
Thù oán Thời gia cuối cùng cũng có cơ hội trả. Những kẻ âm thầm đằng sau tiếp tay hại Thời gia hắn không bỏ qua cho kẻ nào.
Lam Hạ cất tiếng đánh vỡ bầu không khí:
Sắp tới giờ chúng ta chuẩn bị nhang thôi.
Lam Hạ đốt nhang đưa cho cả nhà. Cả nhà bảy người thắp nhang, khấn vái.
Song mọi việc là tới bữa cơm giao thừa.
Thời Yến nâng ly rượu nói:
Du Hoặc, Lam Hạ. Gặp được Tỷ Tỷ hai đệ là duyên nợ kiếp trước. Gặp được hai đệ là duyên kiếp này.
Thời Yến ta kính hai đệ một ly. Cảm ơn hai đệ vì tất cả những gì hai đệ đã làm cho huynh.
Nói song ngửa đầu uống cạn ly rượu.
Du Hoặc và Lam Hạ cũng nâng ly chúc gia đình tỷ tỷ năm mới an khang, gia đình hạnh phúc.
Sau đó là đám nhỏ chúc mừng năm mới Du Hoặc Lam Hạ.
Du Hoặc và Lam Hạ phát lỳ xỳ.
Cả đám nhỏ vui hét to vỗ tay hoan hô.
Đêm giao thừa cứ vậy vui vẻ quây quần trôi qua.
Hôm sau. Nhà Lam Hạ lại dậy sớm cơm nước còn đi chúc tết.
Trong thôn này ai cũng biết Lam Nguyệt.
Khi xưa Lam Nguyệt bỏ đi. Phụ thân Lam Nguyệt muốn dấu nên đã đi xa một tuần về rồi nói dối cả xóm Lam Nguyệt lúc đi vô tình bị bệnh nặng phải ở lại phía nam nhà bà con để chạy chữa.
Cả xóm đều tin. Còn đồn tai nhau nhà họ Hạ toàn bị bệnh. Vợ cả Phụ thân Lam Hạ cũng bệnh mất.
Đến mẫu thân Lam Hạ cũng bệnh. Giờ tới Lam Nguyệt cũng bệnh.
Có người còn nói phong thủy Hạ gia đúng không tốt. Có người ghen ghét ác mồn thì nói nhân quả.
Mọi chuyện cứ vậy trôi qua đến nay.
Lúc Du Hoặc và Lam Hạ đưa gia đình Lam Nguyệt đi chúc tết. Cả thôn đều biết.
Chỉ một buổi sáng trong thôn đã truyền tai nhau vụ này. Nói Lam Nguyệt hết bệnh giờ mới về.
Mà bên nhà phu quân Lam Nguyệt cũng chẳng còn ai. Nên cả nhà dọn về ở chung nhà Lam Hạ luôn.
Còn nói phu quân Lam Nguyệt ở rể nhà họ Hạ.
Vậy giờ Hạ Gia lại đông đúc.
Bọn Lam Hạ vẫn kệ. Ai hỏi thì biến tấu nói. Nên cả thôn cứ vậy truyền tai nhau.
Gia Đình Lam Hạ đi chúc tết một vòng thì về.
Vừa vô nhà tụi nhỏ đã bày tiền mừng tiền mừng tuổi ra đưa cho Lam Nguyệt.
Thời Tự nói: Mẫu thân người cầm đi.
Lam Nguyệt cười cầm lấy nói: Được rồi mẫu thân giữ hộ. Sau này để cho mấy đứa lấy nương tử.
Thời Sầm nói: Dạ.
Lam Hạ nghe song thì buồn cười nói: Đã biết để tiền từ bây giờ sau này cưới nương tử rồi. Mấy đứa giỏi quá.