Sắc mặt Hộ bộ Thượng thư trầm ổn, chỉ có đôi mắt, đáy mắt ẩn chứa vài phần đắc ý.
Chuyện nhỏ này, còn cần phải cãi nhau để quyết định tiền bạc thuộc về ai sao? Hứa Yên Miểu vẫn còn quá non nớt.
"Lập quốc hơn ba mươi năm, chính là lúc phát triển dân sinh! Số sắt đó nên dùng để sửa sang nông cụ! Số tiền đó nên dùng để kinh doanh thủy lợi!"
Hộ bộ Thượng thư cân nhắc lời nói.
Hứa Yên Miểu kéo kéo tay áo Binh bộ Tư vụ, nhỏ giọng nói: "Ta cá là, tiếp theo Hộ bộ Thượng thư sẽ tìm Công bộ Thượng thư liên thủ. Hơn nữa Công bộ Thượng thư nhất định sẽ đồng ý!"
Binh bộ Tư vụ kỳ quái nói: "Sao ngươi biết?"
Hứa Yên Miểu ra vẻ cao thâm khó dò: "Ngươi không hiểu..."
Phía trước, Hộ bộ Thượng thư không nghe thấy tiếng nói chuyện khe khẽ đã quay đầu nhìn Công bộ Thượng thư: "Phải không?"
Nông nghiệp là do Hộ bộ quản lý, còn thủy lợi, cần phải dùng đến Công bộ.
—— Tuy rằng chế tạo hỏa khí cũng do Công bộ phụ trách, nhưng nước lấy nông nghiệp làm gốc, trong đó nhất định không bằng ủng hộ thủy lợi để có được quyền lên tiếng lớn hơn.
Công bộ Thượng thư nhanh chóng đứng về phe: "Bệ hạ! Thần cho rằng, hiện nay chính là lúc an cư lạc nghiệp..."
【Ôi chao, ôm một bụng dưa to mà không thể chia sẻ cảm giác thật khó chịu.】
Giọng nói của Hứa Yên Miểu vô cùng tiếc nuối.
【Thật sự rất muốn nói cho Liên Hạng biết, Công bộ Thượng thư đương nhiên sẽ đồng ý rồi, con gái ông ta rất thích, rất sùng bái Hộ bộ Thượng thư, ngày nào cũng than thở cái gì quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già...】
Lời nói của Công bộ Thượng thư đột nhiên dừng lại, đột ngột quay đầu nhìn Hộ bộ Thượng thư, nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, Hộ bộ Thượng thư e rằng đã bị băm thành trăm mảnh rồi.
Hộ bộ Thượng thư vô cùng kinh hãi, sợ Hứa Yên Miểu nghe thấy, còn đè thấp giọng nói: "Ta... ta chưa từng gặp cháu gái ây."
Công bộ Thượng thư cười lạnh một tiếng: "Đôi khi cũng không cần gặp mặt. Đồ già dê xồm."
Ngươi cứ chờ đấy!
Hộ bộ Thượng thư: "..."
Xong rồi, mất đồng minh rồi.
Binh bộ Thượng thư vội vàng thừa cơ dìm thêm, nắm chặt cơ hội nói bóng gió: "Không động binh, làm sao có cơ hội an cư lạc nghiệp? Đừng quên, các ngươi có thể thảo luận an cư lạc nghiệp, là vì Vĩnh Xương Hầu đang đánh Oa đấy."
Lời này chủ yếu là nhân cơ hội nói cho Hoàng đế nghe.
Bệ hạ! Hiện tại có thể thảo luận mỏ vàng mỏ bạc tiêu xài thế nào, là vì chiến tranh giành được chúng về! Không thể nào lúc cần thì ngàn van xin xỏ, lúc không cần thì đá sang một bên chứ?
Lão Hoàng đế vừa định trầm ngâm suy nghĩ...
【A! Nhìn nhầm nhìn nhầm, xin lỗi.】
Tuy rằng không ai nghe thấy, nhưng Hứa Yên Miểu vẫn theo thói quen xin lỗi.
Sau đó sự chú ý của Hoàng đế lập tức bị kéo đi.
Nhìn nhầm cái gì?
【Không phải Hộ bộ Thượng thư, là Binh bộ Thượng thư.】
Binh bộ Thượng thư: "Cái gì?!"
Sao lại có chuyện của ta?
Vừa dứt lời, mí mắt phải giật liên hồi.
Quay đầu nhìn, phát hiện Công bộ Thượng thư, kẻ cuồng con gái này quả nhiên đã hướng ánh mắt đầy sát khí về phía ông ta.
Nếu bên cạnh ông ta có vũ khí, e rằng hôm nay đã thấy m.á.u rồi.
"..."
Binh bộ Thượng thư bắt đầu cảm thấy khó giải quyết, cố gắng xoa dịu: "... Vĩnh Niên, huynh bình tĩnh, vạn nhất... vạn nhất là hiểu lầm thì sao? Huynh xem ta... ta tuổi cũng không nhỏ rồi, nha đầu đó có thể nhận nhầm người."
—— Công bộ Thượng thư, Kim Cảnh Xương, tự Vĩnh Niên.
Công bộ Thượng thư miễn cưỡng tin tưởng ông ta: "Ngươi nói cũng đúng, có thể..."
【Để ta xem là kết duyên thế nào... ồ ồ, Binh bộ Thượng thư đã viết không ít sách lược biên phòng, con gái Công bộ Thượng thư từ nhỏ đã thích múa đao múa kiếm, sau này tiếp xúc với sách lược của Binh bộ Thượng thư, bị sự linh hoạt trong đó làm cho kinh ngạc, liền không kiềm chế được.】
Rắc——
Công bộ Thượng thư một tay bẻ gãy sợi đai lưng ngọc bội bằng vàng trên eo mình.
【À! Nhưng mà...】
Binh bộ Thượng thư lùi lại hai bước: "Bình tĩnh... bình tĩnh..."
Bên cạnh, Hộ bộ Thượng thư chưa từng có khoảnh khắc nào cảm thấy may mắn thoát c.h.ế.t như lúc này.