Hai giờ sáng, Thẩm Chi Hành lái xe trở về Thẩm gia, trên đường không một bóng người, không gian yên tĩnh. Thi thoảng có vài cơn gió làm lay động tán cây.
Anh đã nhắc cô đi ngủ sớm nhưng dựa vào tính cách của Chu Phù, chắc hẳn cô sẽ không nghe lời.
Ngày trước, mỗi lần Thẩm Chi Hành đi công tác xa trở về, Chu Phù sẽ ngồi đợi anh ở phòng khách. Có đôi lúc không chờ nổi, cô dùng cách bật đèn trước cửa để đợi anh.
Nghĩ đến chuyện lúc trước, ý cười trên môi anh sâu hơn, tâm trạng như dòng nước mật.
Anh nhanh chân bước vào nhà, ngay lập tức một bóng dáng nhỏ bé nhào tới.
Chu Phù nhảy lên người anh, đôi chân dài quấn quanh eo Thẩm Chi Hành. May mà anh phản ứng kịp thời, một tay đỡ mông Chu Phù, một tay ôm thắt lưng cô.
“Nhớ anh nên không ngủ được.” Chu Phù làm nũng.
Thẩm Chi Hành ôm cô trở về phòng, tiếng khóa cửa vang lên, Thẩm Chi Hành như biến thành người khác, ép sát người Chu Phù rồi hôn.
Chu Phù siết chặt chân, vòng tay qua cổ anh, chủ động đáp trả. Đầu lưỡi vội vã đi vào, không chút rụt rè, dây dưa ngọt ngào.
Thẩm Chi Hành xoa môi cô, có chút bất ngờ, “Mới hơn một tuần mà kỹ thuật đã tiến bộ vượt bậc?”
Chu Phù ngại ngùng, gần đây cô thường xuyên xem phim không dành cho trẻ nhỏ để bổ sung kiến thức. Đương nhiên kỹ thuật tiến bộ không ít.
Cô giữ lấy mặt anh, hôn nhẹ lên trán, lên má, lên cằm Thẩm Chi Hành. Ngọn lửa mới áp chế một lần nữa bị cô châm ngòi, mà cô lại giống như đứa trẻ vô tội nhìn anh.
“Em đã xem phim AV, anh muốn thử không?”
Thẩm gia thuộc kiểu biệt thự đơn lập, phòng ngủ của Chu Phù nằm trên tầng hai. Còn phòng ngủ của ông nội Thẩm và ba mẹ anh sắp xếp dưới tầng một.
Hai người lén lút yêu đương vụng trộm sẽ không bị nghe thấy. Nhưng khi tưởng tượng bản thân ở dưới mí mắt người lớn yêu đương thì vô cùng kích thích.
Thẩm Chi Hành đẩy cô lên giường, tiếp đó giam cầm Chu Phù, chủ động kéo cà vạt.
Chu Phù híp mắt nhìn anh, làn da trắng sáng, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi, yết hầu gợi cảm lên xuống thất thường.
Quyến rũ người nhìn.
Áo sơmi của anh cởi ra vài cúc, ẩn hiện cơ ngực săn chắc.
Thẩm Chi Hành thấy bộ dạng ngốc nghếch của cô thì bật cười, cúi đầu hôn cổ Chu Phù, tiếp đó len lỏi xuống xương quai xanh.
Mà tay anh cũng bận rộn không kém, cách đụng chạm nhẹ nhàng, chậm chạp tìm đến vùng đất thần bí đầy mẫn cảm.
Ngọn lửa dục vọng dâng lên mãnh liệt, cả người Chu Phù tê dại.
Thẩm Chi Hành khàn khàn nói, “Bảo bối, em ướt quá. Có phải nhân lúc anh không ở nhà tự mình an ủi?”
Hai ngày nay bọn họ thường xuyên nói chuyện video, đôi lúc Chu Phù sẽ ở trước mặt Thẩm Chi Hành an ủi.
Mà Thẩm Chi Hành bị cô kích thích, cuối cùng phải tự bản thân thỏa mãn nhu cầu.
Chu Phù đưa tay vuốt nhẹ yết hầu anh, giọng nói đầy sự khiêu khích, “So với chuyện tự bản thân an ủi, em càng muốn giáo sư Thẩm ‘làm’ em.”