Văn Nhã Bại Hoại - Lộc Thời An

Chương 13: Muốn anh trai



Thẩm Chi Hành ôm eo Chu Phù, mỉm cười trêu chọc, “Không hề, là do anh sợ vợ thôi.”

Hai tai Chu Phù đỏ lên, cô không đối phó nổi mấy lời này của anh.

Nội tâm Thẩm Chi Hành gợn sóng, muốn hôn Chu Phù nhưng đây là lớp học, dễ dàng bị bắt gặp, có thể gây ảnh hưởng đến cô.

Anh cúi người, môi chạm vào tai cô, “Cùng anh tới phòng làm việc?”

Tai Chu Phù cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần hơi thở của anh phả vào tai, cô giống như bị thiêu cháy. Ngơ ngác gật đầu.

Bước vào phòng làm việc của anh, Chu Phù thả lỏng hơn ban nãy. Đây là phòng làm việc cá nhân, Thẩm Chi Hành cởi áo vest, nới lỏng cà vạt, mấy động tác này rất bình thường.

Tuy nhiên Chu Phù lại thấy miệng lưỡi khô đắng, cô liếm môi chăm chú nhìn anh.

Thẩm Chi Hành gọi cô, “Tới đây.” Giọng nói anh khàn hơn bình thường.

Chu Phù duỗi chân đi qua, nhanh chóng bị anh bế ngang lên, Chu Phù phản ứng không tệ, dùng chân quấn lấy eo anh.

Cơ thể hai người dán chặt vào nhau, có thể cảm nhận từng chuyển động của đối phương.

Chu Phù bị anh đặt lên bàn làm việc, cô còn tưởng anh muốn nói chuyện, không ngờ vừa mới hé miệng đã bị môi anh xâm chiếm. Cô ‘hừ’ một tiếng, ngẩng đầu tiếp nhận nụ hôn mạnh bạo kia.

Thẩm Chi Hành một tay ôm cổ Chu Phù, một tay chống xuống mặt bàn, đầu lưỡi ướt át tiến công tới nơi bản thân muốn. Răng môi hòa quyện, dục vọng cũng thế mà nổi lên. Chu Phù ngoan ngoãn, ôm lấy anh.

Thẩm Chi Hành chậm rãi nút đầu lưỡi cô, từng chút một len lỏi tiến công, cô trốn anh đuổi.

Lưỡi Chu Phù bị anh cắn nhẹ, cô rầm rì nhỏ giọng, cảm thấy cả người tê dại, cấm địa phía dưới chảy ra chất lỏng ấm nóng khiến cô ngại ngùng.

Chu Phù bị anh hôn tới mơ màng, khuôn ngực mềm mại được bao phủ, nhiệt độ từ tay anh nóng hổi, nhẹ nhàng xoa bóp.

Bầu không khí trở nên ái muội, cơ thể Chu Phù dần mất sức, hai chân quấn lấy eo anh buông lỏng.

Nụ hôn của anh dần dần từ môi đi xuống cằm rồi tới cổ. Xương quai xanh bắt đầu có dấu vết xâm chiếm của anh.

Hai người khó kiềm chế, Chu Phù mềm mại ậm ừ phản kháng, cuối cùng người nào đó cũng nghe thấy, lưu luyến buông cô ra,

Chu Phù thấy nơi đó của anh phản ứng, vùi mặt vào lồng ngực anh, cả người bị hơi thở của anh bao trùm, “Có muốn em giúp anh không?”

Đây là lần đầu Thẩm Chi Hành không khống chế được bản thân, anh thở dài, điều chỉnh hô hấp, “Không cần, để anh trai ‘yêu’ em được không?”

Chu Phù ngơ ngác nhìn anh, cô có xem trộm truyện người lớn, biết rõ đây là câu tán tỉnh khi chuẩn bị làm chuyện đấy.

Nhưng nghe giọng anh gợi cảm như thế, hơn nữa anh vẫn đang giữ bộ dạng cao ngạo của một giáo sư có học thức.

Nghĩ tới đây, dịch thủy ở nơi đó của cô tiết ra nhiều hơn, trở nên ướt át, khó nhịn.

Khi Thẩm Chi Hành dần dần hồi phục, người trong lòng anh lại ngọt ngào nói, “Em muốn anh trai ‘yêu’ em”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.