- Mẹ ngươi là bà ngoại của ngươi, nãi nãi của ngươi là chị của cha ngươi, mẹ ngươi lại là cô cô của ngươi, cô cô ngươi lại là bà ngoại ngươi, cha ngươi là ông ngoại của ngươi, bà ngoại của ngươi lại là mẹ của ông ngoại ngươi, em của ngươi lại là cháu trai lại là thúc thúc của ngươi, em gái của ngươi gọi ngươi là...
Mọi người tất cả đều ngạc nhiên, nghe xong đều trợn mắt há hốc mồm, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Đây đều là uế ngữ, mấy người lập tức bị loại quan hệ phức tạp này làm rối loạn, tất cả đều giật mình nhìn qua Hà Phong.
Đinh Linh Nhi càng cẩn thận hỏi:
- Hà đại nhân, cái này..., đây là thật sao?
Hà Phong giận tím mặt, chỉ vào Lý Vân Tiêu quát:
- Ngươi..., ngươi tiểu súc sanh nói bậy bạ gì đó?
Lý Vân Tiêu nhìn hắn như kẻ đần, cười lạnh nói:
- Tóm lại cha ngươi và mẹ ngươi sinh ra ngươi không có lỗ đít, về phần giữa quá trình đó ta thêm mắm thêm muối chẳng có gì lạ, đây tính toán là cái gì?
Hà Phong tức muốn thổ huyết, Lý Vân Tiêu đang cố ý đào hố cho hắn nhảy vào. Nếu không phải có Ngụy Hồng Phúc tại đây, hắn đã sớm một chưởng đập qua. Nhưng hiện tại không thể nhịn được, bạo phát, tức giận nói:
- Muốn chết!
Quyền phong như núi, một quyền đánh ra chấn vỡ góc tường quán trà, nơi đây nát bấy.
Đồng tử Ngụy Hồng Phúc hơi co lại, Hà Phong này dám xuất quyền trước mặt của hắn, lập tức hiện lên một tia không hài lòng. Nhưng ý niệm của hắn hiện ra trong đầu, cũng muốn nhìn một chút thực lực Lý Vân Tiêu rốt cuộc như thế nào, gần đây nghe thanh danh quá kỳ diệu, hắn cũng nghe hơn mười phiên bản khác nhau, tất cả đều là lời nói vô căn cứ.
Đột nhiên hắn nheo mắt, chỉ thấy Lý Vân Tiêu nhìn hắn cười nói:
- Ngụy đại nhân, nghe nói ngươi tìm ta có việc?
Trong lòng Ngụy Hồng Phúc khẽ giật mình, lập tức hiểu ý, Lý Vân Tiêu ý tứ rất rõ ràng, ngươi đang tìm ta có việc, còn không đỡ cho ta sao. Hắn hơi choáng váng, không biết thiếu niên này tại sao có thể gặp nguy không loạn, còn có thể chuyện trò vui vẻ bàn điều kiện với hắn, bất đắc dĩ hét lớn một tiếng, nhìn Hà Phong nói:
- Dừng tay!
Hắn lật tay một cái, chưởng phong lập đánh vào nắm tay của Hà Phong, ngăn cản quyền phong, lạnh lùng nói:
- Hôm nay ta làm chủ mời Đinh tiểu thư cùng Lý thành chủ thưởng thức trà, há có thể bị ngươi phá hư hào hứng.
Hắn thuận thế nắm chưởng thành quyền, một quyền lớn như quả dưa hấu ngưng tụ trên không trung, đánh thẳng vào Hà Phong.
Hà Phong kinh hãi, không dám nghênh đón, phi thân lui về phía sau.
Quyền ảnh này đột nhiên dừng lại, cả không gian sinh ra chấn động lắc lư cực nhỏ, quyền phong trực tiếp nổ bung, nhưng không có sinh ra năng lượng trùng kích to lớn, mà là không gian trực tiếp vỡ ra một tiểu cầu màu đen, không ngừng rạn nứt quét qua.
Tất cả mọi người dưới một quyền này vẫn bình yên vô sự. Nhưng cũng chỉ có Hà Phong ở xa nhất cảm thấy lực lượng mạnh mẽ xé rách thân thể, kinh mạch lập tức tổn thương hơn phân nửa, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Đinh Linh Nhi cùng Thủy Lạc Yên nội tâm chấn động, Vũ Tôn ra tay, dù là một quyền hời hợt cũng có thể dễ dàng đánh chết cường giả Vũ Hoàng.
Hà Phong che ngực, oán độc nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, cũng không dám nói nửa câu oán hận.
Ngụy Hồng Phúc ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn, chỉ dùng giọng lạnh lùng nói ra:
- Ta cùng Đinh tiểu thư và Lý thành chủ nghị sự, nếu ngươi không có chuyện gì khác, cút ngay đi. Đừng quấy rầy nhã hứng của chúng ta.
Luân cấp bậc, địa vị của hắn tại Vạn Bảo Lâu không khác gì Hà Phong tại Mạn Đa thương hội, luân bối cảnh thì Vạn Bảo Lâu có thể vững vàng áp trên đầu Mạn Đa thương hội, hắn không phục không được.
Hà Phong cố nén khuất nhục, ôm quyền nói:
- Ngụy đại nhân, sau này còn gặp lại. Lý Vân Tiêu, Đinh Linh Nhi, chuyện hôm nay ta ghi nhớ!
Hắn vẫy tay một cái, lập tức mang theo Thủy Lạc Yên rời khỏi.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Đắc tội ngươi là ta, liên quan gì tới Đinh tiểu thư? Vì sao ngươi cũng muốn trách tội tới cả nàng?
Đinh Linh Nhi sắc mặt khó hiểu.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
- Ta hiểu rồi, đây là Cừu Hận Chuyển Di Đại Pháp, đả thương hắn là Ngụy đại nhân, hắn cũng không dám tìm Ngụy đại nhân báo thù, vì vậy khoản sổ sách này cứ tính lên đầu Đinh tiểu thư. Chậc chậc, thần công Mạn Đa thương hội quả nhiên cái thế!
Hà Phong vừa mới đi ra ngoài cửa, Lý Vân Tiêu nói lời này hắn nghe rõ ràng, lập tức tức giận phun máu lần nữa, thất tha thất thểu rời đi.
Thời điểm Thủy Lạc Yên bước tới cửa, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu nói:
- Ngươi có thể đánh bại La Thanh Vân, ta rất chờ mong tại Tu Di Sơn đánh với ngươi một trận.
Đinh Linh Nhi nhìn nàng đi xa, sắc mặt lạnh lùng mới khôi phục lại, nói:
- Thủy Lạc Yên không biết phân biệt, tự cho là đúng! Đợi vào trong Tu Di Sơn, Vân Tiêu ngươi không cần khách khí, hảo hảo giáo huấn nàng một trận là được.
Ngụy Hồng Phúc khẽ cười nói:
- Thủy Lạc Yên bên trong thương minh danh khí thật lớn, đặt cùng với Đinh tiểu thư trở thành thương minh song hoa, tại thương minh đệ tử trẻ tuổi theo đuổi nàng không kém gì Đinh tiểu thư nha.
Đinh Linh Nhi đỏ mặt lên, khẩn trương nói:
- Ngụy đại nhân ngươi không thể nói bậy! Ta nào có người nào theo đuổi chứ?
Nàng không biết vì cái gì, giờ phút này trái tim đập "Bang bang" rất mạnh, còn vụng trộm nhìn qua Lý Vân Tiêu, nội tâm giống như con nai khinh hoàng, không dám nhìn tiếp.
Ngụy Hồng Phúc lập tức bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng cười nói:
- Ha ha, hiểu rồi, hiểu rồi. Ta lắm miệng, ta thật lắm miệng. Đinh Linh Nhi tiểu thư tuy người theo đuổi vô số, nhưng vẫn lẻ loi một mình, băng thanh ngọc khiết. Vân Tiêu thành chủ, ngươi ngàn vận không nên hiểu lầm ta nha.
- Ách, các ngươi nói cái này, liên quan gì tới ta chứ?
Đinh Linh Nhi càng khẩn trương, sắc mặt đỏ bừng, nổi giận nói:
- Đúng vậy, quan hệ gì tới Vân Tiêu đại nhân! Ngụy đại nhân ngươi sau này nói bậy nữa, ta sẽ đi!
Nàng thật tức giận, một nữ hài gặp trường hợp này làm sao tự xử được. Nhưng càng làm cho nàng tức giận là, nghe được Lý Vân Tiêu hoà giải quan hệ, chẳng biết tại sao, nghe được câu này thì nội tâm vạn phần thất lạc, cảm thấy vô cùng bực bội.
Ngụy Hồng Phúc vội vàng cười làm lành cầu xin tha thứ, Đinh Linh Nhi lúc này trầm mặc ngồi xuống, nhưng trong lòng vẫn còn tức giận Lý Vân Tiêu vừa rồi nói câu nói kia.
Lý Vân Tiêu cũng thoáng cảm thấy xấu hổ, mở miệng nói ra:
- Ngụy đại nhân gọi ta cùng Đinh tiểu thư đến, hẳn chỉ uống trà sao?
Ngụy Hồng Phúc cười ha hả, lúc này mới cười nói:
- Ta cũng không quanh co lòng vòng. Lần này Tu Di Sơn mở ra tại Hỏa Ô đế quốc, xem như là một đại sự. Dù sao thời điểm này ngư long hỗn tạp, tất cả thế lực lớn đều thẩm thấu tới nam vực, sợ có chuyện bất lợi với Vạn Bảo Lâu. Cho nên tổng bộ phái ta đến đây tọa trấn, giữ gìn lợi ích và địa vị Vạn Bảo Lâu tại nam vực trong thời gian này.