Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 500: Cấy ghép nội tạng



Đích thân Khúc Mịch tham gia cuộc họp của đội hình sự, nghe họ thuật lại tình hình vụ án.

Người chết tên Vạn Giai, 24 tuổi, đang thất nghiệp, có em gái qua đời hơn ba tháng trước vì phẫu thuật ghép tim, bố mẹ mất sớm không còn người thân.

Thân thế vốn đã đáng thương, người thân duy nhất cũng qua đời ba tháng trước, bây giờ chính cô ấy lại bị giết. Xem như gia đình họ có thể đoàn tụ dưới suối vàng. Đọc đến đây, mọi người đều thổn thức.

"Ở hiện trường chúng tôi tìm được ba dấu chân khác nhau, ngoài ra còn có hai dấu vân tay. Cửa nhà và cửa phòng đều không có dấu vết bị phá hoại. Người chết nằm trên giường, trước ngực có nhát dao dài khoảng 20cm, thông qua lượng máu bị mất có thể xác định đây là hiện trường đầu tiên. Thời gian tử vong và nguyên nhân tử vong chính xác còn đang chờ khoa pháp y báo cáo." Lục Li tóm tắt vụ án.

Mạnh Triết tiếp tục báo cáo: "Theo manh mối hàng xóm cung cấp, tôi suy đoán hung thủ là nam, có quen biết với nạn nhân. Vào 23 giờ, trong nhà có tiếng động. Cảnh sát nhân dân Lưu Tiến đến nhà Vạn Giai lúc 23 giờ 20 phút, có nghĩa là hung thủ hoàn thành việc giết người và chạy trốn trong vòng mười phút. Hơn nữa trước khi vào nhà hung thủ đã phá hỏng mạch điện, thế nên vụ án này là vụ án có kế hoạch từ trước."

"Khi thăm dù hiện trường, chúng tôi phát hiện máy lọc nước trong phòng bị ngã, hẳn là lúc người chết phản kháng đã vô tình đẩy ngã. Ngoài ra, ví tiền của người chết vẫn còn nhưng di động lại không thấy đau. Hung thủ lấy di động đi chắc chắn không phải vì nó có giá trị. Theo thông tin Lưu Tiến cung cấp, di động của người chết là loại đời cũ có bàn phím. Thế nên hung thủ giết người không phải vì tiền." Lưu Tuấn phân tích tình hình ở hiện trường.

Dựa vào những thông tin hiện có, có thể đúc kết lại: Giết người không phải vì tiền cũng không phải vì sắc, vậy chỉ có một khả năng, đó là giữa hung thủ và nạn nhân có ân oán, nạn nhân không ngờ hung thủ sẽ đột nhiên giết mình, nếu không đã không mở cửa mà không hề phòng bị, hung thủ giết người là có kế hoạch từ trước.

"Lưu Tiên nói 23 giờ 20 phút cậu ta tới nhà Vạn Giai, phát hiện thi thể ở bên trong chạy ra, đúng lúc gặp ông Trần tới, nhưng không ai có thể chứng minh cậu ta ở bên trong bao lâu, tôi nghĩ nên liệt cậu ta vào danh sách kẻ bị tình nghi." Vương Thành phát biểu ý kiến, tuy là đồng nghiệp nhưng khi làm việc phải tuân theo quy định, "Đêm qua không phải ca cậu ta trực, tại sao cậu ta lại xuất hiện ở nhà Vạn Giai? Liệu giữa cậu ta và Vạn Giai có quan hệ cá nhân đặc biệt không?"

Theo lời Lưu Tiến, mấy ngày liên tiếp cậu ta nhận điện thoại báo án của Vạn Giai, từng đến nhà cô ấy kiểm tra mấy lần, vì thấy cô gái này đáng thương nên khá đồng cảm. Đêm qua không phải ca trực của cậu ấy, nhưng nhận được điện thoại xin giúp đỡ của Vạn Giai, cậu ấy cảm thấy thân là đàn ông không thể từ chối, huống hồ Vạn Giai và cậu ấy cũng biết nhau, đã nửa đêm rồi nếu đổi người khác sợ là Vạn Giai không thoải mái, thế nên cậu ta mới đến nhà Vạn Giai.

Nhưng theo Vương Thành, lý do này không đầy đủ. Việc Lưu Tiến xuất hiện vốn đã không hợp tình hợp lý, việc bắt gặp thi thể sợ hãi chạy ra ngoài càng không phải lý do đủ thuyết phục. Vương Thành cảm thấy hiềm nghi của Lưu Tiến rất lớn, biết đâu còn là hung thủ giết người.

Tiếp xúc với Lưu Tiến hai lần, tuy Lục Ly cảm thấy chàng thanh niên này rất chính trực, nhưng phá án phải nhìn bằng chứng, với manh mối hiện có, Lưu Tiến thật sự rất đáng nghi.

Cuộc họp gần kết thúc, khoa pháp y đưa kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi tới, tốc độ lần này cực kỳ nhanh. Sau khi đọc báo cáo, mọi người mới biết tại sao lại nhanh như vậy."

"Trên ngực nạn nhân có vết thương trí mạng, nghi ngờ là do dao sắc bén gây ra. Vết mổ trơn tru, đều đặn. Tim của nạn nhân đã mất, tại mạch máu bị cắt phát hiện dấu vết sử dụng kẹp cầm máu. Thời gian tử vong từ 23 giờ đến 23 giờ 30, hiện trường phát hiện vụ án là hiện trường đầu tiên. Nạn nhân không còn màng trinh, không có dấu vết xâm hại tình dục."

Từ bản báo cáo này có thể đọc ra vài tin tức.

Nạn nhân không phải trinh nữ, kỹ thuật hung thủ sử dụng dao rất chuyên nghiệp, khả năng cao là bác sĩ. Thời điểm lấy tim, hung thủ sử dụng kẹp cầm máu, nhưng hung thủ đương nhiên không quan tâm nạn nhân có xuất huyết nhiều hay không, thế thì mục đích của hắn chỉ có thể là cố gắng giữ cho trái tim nguyên vẹn.

Hung thủ lấy tim của nạn nhân làm gì? Khúc Mịch lập tức nghĩ đến bọn buôn bán nội tạng. Vì cung không đủ cầu nên đã hình thành một chuỗi công nghiệp ngầm. Có người bán thận chỉ để mua một chiếc điện thoại di động mới, nhưng khi cơ quan nội tạng đến tay bọn buôn, một quả thận có thể lên tới 100.000 - 200.000 tệ.

Thế giới này không thiếu kẻ lắm tiền, vì tính mạng, vì sức khỏe, bọn họ sẵn sàng trả giá cực kỳ cao.

Chỉ đáng thương cho những người dân không có tiền không có mối quan hệ, nếu mắc bệnh thì chỉ có thể chờ chết.

"Cục trưởng Khúc, đây rất có thể là một vụ án lớn." Lục Li cũng nghĩ đến chợ đen buôn bán nội tạng. Vì phạm vi rất rộng, cảnh sát lại không có chứng cứ nên không thể làm được gì. Lần này có thể là cơ hội tốt để triệt phá đường dây buôn bán ngầm, nghĩ đến đây, Lục Li thấy trọng trách trên vai mình càng nặng hơn.

"Lập tức đi điều tra bệnh viện Tân Hoa, bắt đầu từ cuộc phẫu thuật cấy ghép tim của em gái Vạn Giai!"

Mọi người lập tức nâng cao tinh thần, Lục Li dẫn theo hai người đến bệnh viện Tân Hoa, những người còn lại điều tra các mối quan hệ xã hội của Vạn Giai.

Nhưng không lâu sau, nhóm kia cũng đến bệnh viện tập hợp với Lục Li. Thì ra từ lúc đến Nam Giang Vạn Giai luôn làm việc ở bệnh viện Tân Hoa, mãi đến khi em gái qua đời mới từ chức. Tất cả mối quan hệ của cô ấy đều ở bệnh viện, thế nên không cần đến nơi khác điều tra.

Lục Li đi tìm viện trưởng, sau khi xuất trình thẻ cảnh sát, anh yêu cầu các khoa của bệnh viện họ phối hợp điều tra.

Viện trưởng vốn là bác sĩ ngoại khoa, trước đây từng ra nước ngoài học cấy ghép tim, đi lên từ cấp cơ sở. Bệnh viện Tân Hoa vốn là một cơ sở công lập, năm năm trước có người góp thêm vốn vào, hiện đang là công ty cổ phần. Cổ đông lớn nhất công ty trách nhiệm hữu hạn Y Đạt, chủ tịch tên Lưu Dĩ Đạt, là một doanh nhân.

Có thể nói Lưu Dĩ Đạt là một nhân vật huyền thoại của Nam Giang, ban đầu ông ta chỉ là một thầy lang nhỏ bé, sau này mở một tiệm thuốc, khi việc làm ăn tốt lên liền mở rộng kinh doanh. Ông ta chuyên nhập khẩu stent tim, máy điều hòa nhịp tim và thuốc từ nước ngoài về bán cho các bệnh viện lớn. Nhờ vậy, ông ta tự mở được một công ty, từ ông chủ một tiệm thuốc trở thành chủ tịch.

Tuy là cổ đông lớn nhất bệnh viện nhưng ông ta không tham gia vào việc quản lý, thỉnh thoảng chỉ rót tiền vào, đầu tư nhiều trang thiết bị cho bệnh viện, nhờ vậy mà thu về nhiều lợi nhuận. Ông ta cũng rất tập trung vào quản cáo, thế nên lợi nhuận của bệnh viện năm nào cũng tăng.

Không chỉ có cổ đông được nhận lợi nhuận, tiền thưởng của bác sĩ và điều dưỡng cũng tăng, thế nên ai cũng cảm thấy cuộc cải cách này như thay đổi cả bệnh viện.

"Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp điều tra." Thái độ của viện trưởng Hách cực kỳ tốt.

Lục Li yêu cầu danh sách ghi chép liên quan đến cấy ghép nội tạng, bệnh viện nhanh chóng xuất trình một bản tài liệu. Tập tài liệu ghi chép theo từng năm, trong đó ghi rõ chi tiết từng cơ quan nội tạng, thông tin và thời gian hiến tặng cùng tình trạng của người nhận.

Ghi chép ghi rõ kỹ thuật chi tiết, tên họ, địa chỉ, số điện thoại, nói chung cái gì cũng có. Lục Li thử gọi điện cho một số bất kỳ, không hề có sai sót nào.

"Tôi muốn mang cái này về đọc, không thành vấn đề chứ?" Được bệnh viện đồng ý, Lục Li mới bảo Lưu Tuấn cất tập tài liệu, "Tôi muốn tìm hiểu tình hình của một cô gái tên Vạn Hoan, cô ấy từng làm phẫu thuật ghép tim ở đây, tiếc là phẫu thuật thất bại, cô ấy không thể xuống bàn mổ."

Bệnh viện của họ tháng nào cũng làm phẫu thuật này, thế nên không ai nhớ đến cái tên Vạn Hoan. Có người tìm kiếm trong tài liệu một lúc, mới nói: "Cô bé này mười chín tuổi, đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để ghép tim. Tình trạng của cô bé rất nghiêm trọng, nếu không ghép tim chắc chắn không sống được quá một năm, nhưng tỷ lệ thành công chỉ có 30%. Chúng tôi đã nói rất rõ tình hình với người nhà bệnh nhân nhưng người nhà vẫn muốn thử. Bệnh viện của chúng tôi vẫn còn lưu giấy xác nhận có chữ ký của người nhà. Lúc phẫu thuật, bệnh nhân bị sốc, huyết áp giảm nhanh, dù đã cố gắng hồi sức, bệnh nhân vẫn không may qua đời."

"Tôi có thể gặp bác sĩ phẫu thuật cho Vạn Hoan không?" Lục Li thấy tên bác sĩ mổ chính là Triệu Lập Phong.

Bác sĩ Triệu hiện đang trong phòng mổ, phải đợi hơn ba tiếng nữa ông ta mới trở ra.

Cuộc phẫu thuật kéo dài từ 8 giờ đến 12 giờ 30, trong lúc phẫu thuật bác sĩ không uống miếng nước nào, thế nên vô cùng mệt mỏi. Ông nghỉ ngơi khoảng mười phút rồi mới có sức gặp Lục Li.

Về bệnh nhân tên Vạn Hoan, bác sĩ vẫn còn nhớ: "Vì chị gái cô bé làm hộ lý ở bệnh viện chúng tôi, hơn nữa còn làm nhiều năm nên chúng tôi vẫn còn nhớ chị em họ. Nghe đâu chị gái cô bé bỏ học đi làm để tiết kiệm tiền, chờ trái tim phù hợp. Lúc cô bé làm phẫu thuật còn thiếu hơn 10.000 tệ,, các bác sĩ và điều dưỡng trong bệnh viện phải quyên góp lại mới đủ. Chính vì vậy tôi rất coi trọng ca phẫu thuật đó, nhưng tiếc là tôi không thể cho cô bé một cơ thể khỏe mạnh. Cô bé mới mười chín tuổi đã qua đời. Tuy là bác sĩ tim mạch, nhìn bao nhiêu đứa trẻ nhỏ hơn cô bé ra đi nhưng tôi vẫn thấy vô cùng đau lòng."

"Tôi nghe nói là vì cô ấy đã qua thời điểm tốt nhất để ghép tim nên phẫu thuật mới thất bại, có đúng không?" Lục Li hỏi.

Bác sĩ Triệu gật đầu: "Nói thật, bệnh viện này đầy bệnh nhân chờ cấy ghép. Hàng năm có rất nhiều bệnh nhân từ cả nước tới đây, nguồn tim rất khan hiếm. Thật ra tôi không muốn đồng ý làm phẫu thuật cho cô bé vì tỷ lệ thành công quá thấp, chi bằng nhường lại cơ hội cho người khác. Nhưng tâm trạng của người nhà mà, ai cũng muốn thử. Cuối cùng người không còn, một trái tim khỏe mạnh cũng bị lãng phí."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.