Uất Hận

Chương 32: Đóa Hoa Vô Thường.



Sau một thời gian ngắn Minh Hoa và Thanh Tâm cũng đã xuống phòng khách, Tư Mộ nhìn thấy thì vui vẻ, hào hứng vì chuyến đi đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát. Sau khi ăn sáng xong xuôi, hành lý của tất cả đã được người giúp việc đem xuống để vào xe ô tô.

Tư Mộ là người hào hứng và nhoi nhất buổi sáng ngày hôm nay, trái lại Minh Hoa lại đằm thắm lạ thường, vẫn như mọi khi Thành Khải ngồi ghế lái, Tư Mộ ngồi ghế phụ, còn phía sau là Thanh Tâm và Minh Hoa. Bầu trời khi nãy không mấy trong xanh nhưng giờ đã lạc quan hẳn hoi. C°

Những đám mây trắng tinh khôi đang bay nhẹ về giữa bầu trời trong xanh nhẹ, từng ánh nắng lấp lóe khẽ chíu rọi từng ngóc ngách trên trần gian đầy cám dỗ này. Mái tóc nâu nhẹ của Tư Mộ được ánh nắng ấm áp rọi vào tơi lên từng sợi tóc rắn chắc.

Tư Mộ cứ như sinh ra dành cho những ánh nắng mặt trời vậy, nắng chíu đến đâu cậu càng đẹp đến đó, đẹp đến mức chỉ có thể tả cậu là thiên thần không có cánh. (4°

Chiếc xe lăn bánh cũng đã 5-10 phút, con xe Mercedes C300 AMG đang chạy bon bon trên đường, chiếc xe được coi là rẻ nhất đối với Thành Khải. Vì trước khi đi Tư Mộ sợ khi về một hơi bùn đất lắm lem thì đi xe quá đắt cậu bị xót nên Thành Khải đã đổi con rẻ nhất để Tư Mộ khỏi lo lắng. (43

Thành Khải lái xe thi thoảng có lén nhìn Tư Mộ, anh thấy trong lòng mình ấm áp và hạnh phúc biết bao khi có cậu bên cạnh, hiện tại còn sống tốt, tốt nhất từ trước đến giờ. Thành Khải nghĩ anh cần phải bù đắp cho Tư Mộ nhiều hơn, phải bảo vệ cậu chu toàn nhất có thể. (2°

Lên đến đường cao tốc, đường cao tốc là đường dành cho xe cơ giới, có dải phân cách chia đường cho xe chạy hai chiều riêng biệt, không giao nhau cùng mức với một hoặc các đường khác, bảo đảm giao thông liên tục, an toàn, rút ngắn thời gian hành trình và chỉ cho xe ra vào ở những điểm nhất định.

Trên xe yên tĩnh đến giờ cũng có một giọng nói thanh thoát cất lên.

- Sao Tiểu Mộ im lặng thế? Em ấy ngủ rồi à? #Minh Hoa

Thanh Tâm nghe Minh Hoa hỏi liền hướng mắt nhìn về Tư Mộ chẳng thấy hồi âm Thanh Tâm liền nói.



- Em ấy ngủ rồi.

Tư Mộ vì háo hức về buổi đi mà đã thức dậy từ sớm nên giờ sụp mí mắt giữa đường cũng là chuyện hiển nhiên,

Thành Khải nói với giọng nhỏ sợ đánh thức giấc ngủ của Tư Mộ.

- Yên lặng cho em ấy ngủ.

Thành Khải vừa dứt câu Minh Hoa và Thanh Tâm cũng gật đầu rồi ai nhìn hướng nấy ngắm cảnh vật xung quanh trong lúc giữ im lặng cho Tư Mộ có được giấc ngủ ngon.

Bờ môi cong nhẹ, hồng hào trong rất mềm mại. Đôi mắt nhắm buông lời khi chìm vào giấc ngủ khiến cặp lông mi dài cũng nhịp nhàng theo làn gió mát từ họng máy lạnh nhỏ. Khuôn mặt có đường sắc nét rõ ràng, dung nhan mỹ mạo như hoa. (4

Hoa thì cần ánh nắng Mặt Trời, Tư Mộ cũng vậy cậu cũng là hoa, một đóa hoa vô thường giữa dương gian, hồng trần đầy bụi bặm và cám dỗ. Nhưng rồi đóa hoa ấy sẽ tìm được nơi đất tốt nhất mà vun thân nương tựa.

Con người ai cũng có thể nắm lấy hạnh phúc, cái gọi là hạnh phúc rất đơn giản nhưng đôi khi lại hiếm có, lúc có chẳng hề nhận ra, lúc mất đi thì nhớ lại mà luyến tiếc. Không trân trọng để rồi mất đi, đó là cái giá phải trả cho sự thiếu trân trọng.

Ánh mắt Thành Khải nhìn Tư Mộ phải nói là dịu dàng đến tận cùng của đáy lòng, anh tự nói với lòng rằng.

- " Anh có thể đánh đổi đi tất cả những gì anh có chỉ để đổi lấy nụ cười của em Tư Mộ. " (2



Dòng suy nghĩ của anh như gắng chắc vào tim, khóe miệng Thành Khải cong lên cười nhẹ khi nhìn Tư Mộ ngủ say và ngon giấc.

Không biết đã bao lâu Tư Mộ đã dần tỉnh giấc, đưa đôi bàn tay dụi mắt để tỉnh táo hơn, ngoài Thành Khải vẫn đang lái xe ra thì Thanh Tâm và Minh Hoa cũng chìm vào giấc ngủ hết rồi. Lạ thật hết Tư Mộ rồi đến hai người họ lần lượt chìm vào giấc ngủ.

Thành Khải nhẹ giọng nói.

- Ngủ lâu vậy em có đói không? Nếu anh đoán không lầm thì sắp đến nơi rồi nhỉ?

Tư Mộ nhìn ra ngoài xe rồi quay lại vào trong đáp.

- Em không đói đâu ạ, uhm...đúng rồi sắp đến nơi rồi ạ!

Nụ cười đã có lại trên đôi môi ấy, đúng là sắp đến nơi, xe đã rời khỏi đường cao tốc từ lâu rồi, bây giờ đang quanh vào còn đường mòn nho nhỏ. Tư Mộ như cảm nhận được tuổi thơ ấu cùng mẹ về quê hương. Đôi mắt Tư Mộ úng nhẹ nước mắt nhưng rồi cũng vơi đi khi cậu nở nụ cười nhẹ. (2)

Thanh Tâm và Minh Hoa cũng thức giấc khi chiếc xe dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, Tư Mộ hào hứng xuống xe.

- Đây là nhà của bác Đàm!!! #Tư Mộ

Thành Khải tuy rằng quen Tư Mộ từ nhỏ nhưng cũng chằng biết người bác này là ai, có mối quan hệ như thế nào với Tư Mộ nên anh cũng hoàn đôi chúc mà long ngóng chờ đợi
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.