Tuyệt Thế Cường Long

Chương 934





Chương 940

Tề Đẳng Nhàn lại thản nhiên nói: “Hướng tổng không cần kiêng dè như vậy, chúng ta là mối quan hệ thân thiết mà, cô cứ ở lại đi. ”

“Đại ca, cô Hướng là người có thể tin cậy, cũng có thể nói là sống chết nương tựa lẫn nhau.”

“Có chuyện gì cứ nói trước mặt cô ấy không sao cả.”

“Tương lai tập đoàn Hướng thị sẽ trở thành trợ thủ đắc lực quan trọng nhất, để cho cô ấy biết một vài tình huống để chuẩn bị dần là vừa.”

Sau khi Tề Vân Phong nghe nói như vậy liền thấy sửng sốt, sau đó khiếp sợ nhìn về phía Hướng Đông Tinh, lại nhìn Tề Đẳng Nhàn, trong ánh mắt kia mang theo ý hóng hớt rõ ràng.

“Ô em họ có bản lĩnh đấy, vừa mới từ nhà tù U Đô ra không bao lâu mà đã có được mối quan hệ như vậy.” Tề Vân Phong cười ha ha nói.

“Tề tiên sinh suy nghĩ nhiều rồi, giữa chúng tôi không phải loại quan hệ như vậy, chỉ là quan hệ bạn bè kề vai sát cánh thôi.” Hướng Đông Tinh lắc đầu, bâng quơ giải thích.

Tề Vân Phong liền nói: “Nói thì nói như vậy, nhưng sự tình thật sự như nào tôi cũng có biết được đâu, Hướng tổng không cần giải thích với tôi, đây là chuyện của hai người!”

Hướng Đông Tinh nhìn thấy biểu cảm dương dương đắc ý của Tề Đẳng Nhàn, xúc động đến mức suýt tặng cho hắn hai quyền, không biết tên này đắc ý cái gì vậy, không chủ động đứng ra giải thích một chút à?

Tề Vân Phong chậm rãi nói với Tề Đẳng Nhàn: “Thật ra hàm chuẩn tướng quân của cậu là chúng tôi thương lượng với Phó lão mà có.”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, chuyện này hắn thật sự không ngờ tới, vốn tưởng chỉ đơn giản là Phó Phong Vân muốn mượn sức hắn đến làm việc mà thôi.

“Việc chúng ta phải làm rất lớn, những chuyện tiếp theo tôi sắp nói không thể tiết lộ ra ngoài bất cứ điều gì…” Sắc mặt Tề Vân Phong trở nên nghiêm túc.

Tề Đẳng Nhàn ngồi nghiêm chỉnh lắng nghe, vẻ mặt nghiêm túc.

Hướng Đông Tinh ở một bên cũng chăm chú nghe, ánh mắt ngày càng trừng lớn hơn, cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ tham dự vào chuyện như vậy, cho dù bây giờ chỉ là đứng một bên nghe…

“Thái độ làm người của Phó lão quả khiến tôi bội phục, về sau tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực giúp ông ta.” Tề Đẳng Nhàn nghe tề vân phong nói xong một phen, không khỏi chậc chậc tán thưởng, nghiêm túc nói.

“Có thể coi quyền lực là công cụ mang lại lợi ích cho người khác, thật sự rất bội phục.”

“Phó lão có tín ngưỡng chân chính cho nên mới không sùng bái quyền lực, không bị lạc trong dục vọng quyền lực.”

Hướng Đông Tinh ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu, hiện tại Phó Phong Vân đang ở vị trí cao, là Đại trưởng lão của bên Quân đội, rõ ràng ông ta có thể tiến lên thêm một bước nữa nhờ vào dàn xếp nhưng hết lần này tới lần khác lại không làm như vậy.

Ông ta lựa chọn một con đường khó khăn hơn…

Đó là thách thức đặc quyền.

Tề Vân Phong không ở lại lâu, sau khi nói xong chính sự còn dặn dò Tề Đẳng Nhàn phải cẩn thận thêm vài lần, sau đó mới rời khỏi toà nhà của Tianlai Capital.

Sau khi ra ngoài cửa, ông ta lấy điện thoại di động gọi cho Từ Ngạo Tuyết, lạnh lùng nói: “Từ tổng, cô tự xem mà làm đi, thẳng oắt này không hề nể mặt tôi!”

Từ Ngạo Tuyết sửng sốt, không hài lòng nói: “Ngay cả đại ca anh mà anh ta cũng không nể mặt sao?”

Tề Vân Phong cười lạnh một tiếng, chế nhạo: “Năm đó cậu ta bị trục xuất khỏi Đế Đô, trong lòng mang oán hận, làm sao còn có thể nhận tôi là đại ca nữa? Còn suýt đánh tôi một trận kia kìa!”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.