Tuyệt Thế Cường Long

Chương 898



Chương 898

Từ An kinh ngạc trong lòng, không ngờ nội bộ phân đà Long Môn ở Ma Đô đã tranh đấu kịch liệt đến mức này, xem ra bố của Văn Tư Thuận, vị lão đà chủ này quả thật gặp vấn đề trong việc khống chế quyền lực rồi.

“Theo như tôi biết, người phụ nữ Tống Chí Mai này không đơn giản, võ công cũng khá lợi hại.” Từ Dương nói chen vào một câu.

“Chỉ là luyện một tí Bát Cực Quyền mà thôi, có gì mà không đơn giản? Muốn đánh chết bà ta, chẳng qua chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.” Văn Tư Thuận thản nhiên cười.

Từ An và Từ Dương đều không nói gì, có lẽ là thấy lời nói của Văn Tư Thuận quá kiêu ngạo, dáng vẻ cũng quá mức ung dung, có hơi khoa trương.

Văn Tư Thuận thấy biểu cảm của cha con hai người, không nhịn được cười ha hả, duỗi tay lấy viên bi thép trên bàn.

Bình thường rảnh rỗi không có việc gì làm Từ An thường lăn viên bi này chơi, được làm từ thép không gỉ.

“Có lẽ hai người thấy tôi quá trẻ, cảm thấy tôi đang khoác lác?”

Văn Tư Thuận vừa nhẹ nhàng hỏi, vừa chậm rãi dùng lực nắm chặt ngón tay của mình.

Hai viên bi thép trong lòng bàn tay phát ra tiếng cót két cót két khiến người ta cảm thấy ngứa răng!

Cha con hai người Từ An và Từ Dương tập trung nhìn, chỉ thấy hai viên bi thép đã hoàn toàn biến dạng, hơn nữa Văn Tư Thuận vẫn còn dùng lực, chỉ trong chốc lát, hai viên bi thép đã bị bóp méo, bị bóp thành một đống!

“A!”

Hai người không hẹn mà cùng nhau hít khí lạnh, ngơ ngác nhìn nhau, đây quả thật là một thao tác vô cùng điêu luyện!

Hai người bọn họ đều biết Văn Tư Thuận được mệnh danh là Thiếu niên Tông sư, bái đại sư Nham Toái Lưu Quyền nước Kiệt Bành làm thầy, quét sạch hầu hết vùng duyên hải Đông Nam, nhưng đến bây giờ họ mới được tận mắt nhìn thấy anh ta bày ra thực lực, mới biết anh ta thực sự rất lợi hại.

Văn Tư Thuận mở lòng bàn tay, ném đống sắt vụn trong lòng bàn tay lên bàn, nói: “Bêu xấu rồi.”

Từ An tán thưởng nói: “Văn thiếu đà chủ quả thật không hổ là thiên tài, thực lực như vậy, quả thật là khiến người ta tâm phục khẩu phục! Có Văn thiếu đà chủ giúp chúng tôi làm việc, còn lo gì chuyện không thể thành công?!”

Từ Dương cũng lớn giọng cười nói: “Lần này Tề Đẳng Nhàn gặp được đối thủ rồi, với thực lực của Văn thiếu đà chủ, chắc chắn có thể khiến hắn chết không có chỗ chôn!”

Từ An nói: “Văn thiếu đà chủ, hôm nay chúng ta lập tức đi tìm Tề Đẳng Nhàn được không?”

Văn Tư Thuận lại nói: “Không cần gấp, tôi nghe nói hôm nay Tống Chí Mai tổ chức một buổi tiệc tối, muốn lôi kéo môt ít cường hào ác bá ủng hộ bà ta.”

“Hôm nay, tôi phải giải quyết bà ta trước.”

“Bữa tiệc lớn, phải để dành đến cuối để thưởng thức! Dù sao, tôi rất ít khi có thể gặp được một đối thủ xứng tầm.”

Từ An nghe anh ta nói vậy, lập tức gật đầu, chuyện này không gấp, chỉ cần Văn Tư Thuận ra tay, tên Tề Đẳng Nhàn đó chắc chắn sẽ không còn đường sống.

“Bố, lần này chúng ta thắng chắc rồi! Đợi gi ết chết tên chó này, rồi từ từ xử lý hai con chó già Mã Hồng Tuấn và Diệp Phong sau.”

“Bây giờ trên đường đầy người muốn cái mạng chó của Tề Đẳng Nhàn, chỉ cần có thể giế t chết hắn, vậy thì không cần phải sợ tập đoàn Hướng thị nữa rồi!”

Từ An ừm một tiếng, nhìn khí chất tông sư xung quanh Văn Tư Thuận, trong lòng cũng tràn ngập tự tin.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.