Tuyệt Thế Cường Long

Chương 859



Chương 859

Lúc xây doanh trại này, Tưởng Thiên Hà đã cố ý mời đại sư chuyên về phong thủy tới chỉ điểm, thành quả là cách bố trí khéo léo tài tình, bao gồm cả một vài bộ phận đặc biệt hơn chút.

Ví dụ như sân huấn luyện lợi dụng thế “âm sát” trong phong thủy, vậy nên dù trời có nắng chang chang thì người đứng bên trong cũng thấy lạnh lẽo rùng rợn.

Trong hoàn cảnh ấy, con người sẽ duy trì được trạng thái tinh thần cảnh giác cao độ và hồi hộp căng thẳng. Các chiến sĩ được huấn luyện trên sân tập này dĩ nhiên cũng luôn giữ mình trong trạng thái ấy, cực kỳ hữu ích cho công tác huấn luyện quân nhân.

Nhưng ra khỏi sân huấn luyện, lại là một thế cục phong thủy khác có tác dụng duy trì tâm thái thanh tĩnh, khiến thể xác và tinh thần của các chiến sĩ đều được thả lỏng.

Cứ luân phiên lần lượt, co giãn đúng lúc, khi huấn luyện thì dây cung thần kinh bị ép chặt, khi nghỉ ngơi thì chúng được thả lỏng.

Nhận ra cách bố trí này, Tề Đẳng Nhàn không cảm thấy quá kỳ lạ khi sư đoàn 81 được xưng là sư đoàn át chủ bài của quốc gia.

“Tề chuẩn tướng cũng tinh thông phong thủy sao?” Tưởng Thiên Hà hỏi.

“Biết sơ sơ thôi.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Tưởng Thiên Hà cười ha ha, không hỏi thêm gì nữa.

Hai người cùng nhau đi bộ tới sân huấn luyện của đại đội tiên phong, chỉ thấy các chiến sĩ đang vã mồ hôi như tắm, tinh thần nhiệt liệt cháy bỏng như lửa đốt, cùng gầm lên những âm thanh hào hùng.

“Sư đoàn trưởng đến, tập hợp!”

Sau câu hiệu lệnh ấy là tiếng bước chân rầm rập, lại thêm một tiếng hô to, các chiến sĩ lập tức nhanh chóng tập hợp lại ở giữa sân huấn luyện.

Chỉ trong chớp mắt, quá trình tập kết đã hoàn thành. Từng người ưỡn ngực thẳng tắp, đầu ngẩng cao, trạng thái tinh thần vô cùng sung mãn.

Lý Trường Hồng cũng có mặt tại đó, ông ta mặc quân trang họa tiết rằn ri, trên cầu vai không có biểu tượng quân hàm. Nhìn thấy Tưởng Thiên Hà bước tới, ông ta lập tức mỉm cười chào đón sư đoàn trưởng.

Kết quả là sau đó Tề Đẳng Nhàn lại xuất hiện, Lý Trường Hồng biến sắc ngay lập tức.

Ông ta bắt gặp biểu tượng quân hàm trên bả vai của Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt lại càng thêm xấu xí!

Con ông ta là Lý Thiên Lạc trở thành tàn phế dưới tay Tề Đẳng Nhàn.

Hơn nữa lần trước Tề Đẳng Nhàn đã đến đạo quán của Lý Gia Quyền đập phá, vốn đã kết thù với ông ta.

Lúc này có thể nói là kẻ thù không đội trời chung chạm mặt nhau, tức đến đỏ mắt.

Tề Đẳng Nhàn chỉ cười tủm tỉm, làm bộ như không nhìn thấy dáng vẻ của ông ta hiện giờ.

“Báo cáo sư đoàn trưởng, đại đội tiên phong hoàn tất tập hợp! Quân số 120 người, hiện có mặt 120 người! Kính xin chỉ thị!” Đại đội trưởng lớn giọng hô lên, âm thanh to tới nỗi vang dội khắp sân huấn luyện.

Tưởng Thiên Hà cười cười, giơ tay: “Nghỉ đi.”

Các chiến sĩ đang gồng người nhất thời thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng họ vẫn giữ nguyên tư thế đứng thẳng tắp, chỉ có điều không căng thẳng như ban nãy mà thôi.

Tưởng Thiên Hà cười hỏi Tề Đẳng Nhàn: “Tề chuẩn tướng, đây chính là các chiến sĩ trong đại đội tiên phong của sư đoàn 81 chúng tôi, cậu nhìn thử xem thế nào?”

Anh ta vừa dứt lời, ánh mắt của các chiến sĩ đều đổ dồn về phía Tề Đẳng Nhàn.

Trong những ánh mắt ấy, có khiếp sợ, có coi thường, có ước ao, có chán ghét…

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.