Tuyệt Thế Cường Long

Chương 810



Chương 810

“Tôi đồng ý, tôi vô cùng tôn trọng thực lực của Tề tổng, thế nên Hoàng Sung nhất định phải dùng hết sức lực để đối phó với cậu!”

“Ha ha ha ——”

Đương nhiên Từ An rất mong muốn Tề Đẳng Nhàn tiếp tục tìm đường chết.

Mã Hồng Tuấn tức giận đến mức suýt chút nữa đã dậm chân tại chỗ, mắt thấy sắp nắm chắc phần thắng lợi, kết quả là Tề Đẳng Nhàn lại từ mình tìm con đường chết, còn muốn thử thách khó khăn là đứng trên tờ giấy để viên đạn của người ta!?

“Mẹ nó, đúng là bị bệnh tâm thần!” Mã Hồng Tuấn nhịn không được mà thầm mắng trong lòng, tức giận chịu không nổi.

Hoàng Sung hít sâu một hơi, sau đó đứng yên trước mặt Tề Đẳng Nhàn, cách đứng bảy bước nói: “Anh nói trong vòng bảy bước, nắm đấm nhanh hơn súng.”

“Vậy tôi sẽ tôn trọng anh, hơn bảy bước.”

“Thì súng sẽ nhanh hơn.”

Sau khi nói xong lời này, anh ta khẽ mỉm cười, đôi mắt nhìn chăm chú vào các chỗ hiểm trên người Tề Đẳng Nhàn, giống như là đang suy nghĩ nên bắn viên đạn vào nơi nào.

Tề Đẳng Nhàn làm màu dựa vào mấy bộ phim điện ảnh —— Trong vòng bảy bước, nắm đấm nhanh hơn súng.

Thế nên Hoàng Sung rất tôn trọng Tề Đẳng Nhàn, đứng cách hắn bảy bước, sau khi nói xong, anh ta còn lùi về sau một bước.

Bây giờ là cách tám bước.

Nếu cách tám bước thì đương nhiên súng sẽ nhanh hơn.

Súng nhanh hơn thì Tề Đẳng Nhàn sẽ gặp nguy hiểm.

Trên gương mặt Từ An lộ ra nụ cười hài lòng, quả thật là Tề Đẳng Nhàn rất mạnh, đông thời hắn cũng rất cuồng vọng, nhưng mà nếu ngông cuồng trước mặt một tay súng thiện xạ như vậy thì đúng là quá khinh người.

Từ Dương xoa tay, ước gì Hoàng Sung có thể bắn chết Tề Đẳng Nhàn ở trên đương trường, giải nỗi uất hận trong lòng anh ta.

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, cảm thấy Hoàng Sung rất hiểu chuyện, cũng thật sự tôn trọng anh ta.

“Khẩu súng P250 này của cậu có tổng cộng mười hai viên đạn, vừa rồi cậu đã bắn mất một viên đạn. Thế nên bây giờ cơ hội của cậu chỉ còn lại mười một viên đạn đó.” Tề Đẳng Nhàn đứng trên tờ giấy quảng cáo, lạnh nhạt nói.

Hoàng Sung gật đầu trịnh trọng, nói: “Đúng vậy.”

Sau đó anh ta bắt đầu điều chỉnh lại trạng thái của chính mình.

Một tay súng ưu tú, thì cần phải biết điều chỉnh trạng thái của mình một cách hiệu quả, khi chuẩn bị nổ súng, anh ta nín thở ngay lập tức, để cơ thể có thể tiến vào trạng thái ổn định nhất.

Mã Hồng Tuấn không khỏi nuốt nước miếng đầy khó khăn, ông ấy chỉ cảm thấy cổ họng nóng rát ngứa ngáy, Tề Đẳng Nhàn đưa ra quyết định to gan như vậy, không khỏi khiến ông ấy cảm thấy lo lắng e sợ.

Cho dù có là Diệp Phong người luôn tin tưởng Tề Đẳng Nhàn, vào giờ phút này cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, thầm nghĩ: “Quả thật là Nhị đương gia càng ngày càng to gan, thế mà lại dùng phương thức như vậy để khiêu chiến một tay súng thiện xạ!”

“Tên Hoàng Sung này là một bộ đội đặc chủng xuất ngũ cấp cao của quân đội nhà nước, có rất nhiều kinh nghiệm giết người bằng súng thật đạn thật trên chiến trường.”

“Hơn nữa cậu ta đã đoạt giải nhất trong mấy cuộc thi đấu bắn súng, kỹ thuật bắn súng vừa nhanh vừa chính xác.”

Vũ khí thường dài để cầm tay, theo Tề Đẳng Nhàn quan sát, loại vũ khí gọi là súng này dài như vậy cũng là dùng để cầm tay, nhưng mà dài quá mức rồi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.