Tuyệt Thế Cường Long

Chương 807



Chương 807

Sau khi nhai mười mấy cái, Tề Đẳng Nhàn mở miệng phun ra, chỉ sau một tiếng phụt, lập tức trên mặt đất có rất nhiều vụn sắt rơi xuống.

Cảnh tượng này khiến tất cả người xem cảm thấy da đầu tê tái dại!

“Hình như công lực của Nhị đương gia đã khủng bố hơn mấy năm trước rất nhiều!” Diệp Phong cảm thấy cả người sởn da gà.

Loại công lực này đã vượt xa phạm trù hiểu biết của anh ta, thật là đáng sợ.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Lý Tường đang đứng ngây ngốc tại chỗ, hắn hỏi anh ta: “Còn muốn thử nữa không?”

Lý Tường nuốt nước miếng ừng ực, không nói ra được bất cứ lời nào.

Tất cả mọi người ở hiện trường cũng bị chiêu thức này của Tề Đẳng Nhàn làm kinh sợ!

Đây rốt cuộc là loại công lực gì mà có thể cắn đứt một cây đao đang lao nhanh đến, còn nhai cây đao này đến nát bét, miệng của hắn không đau à? Miệng của hắn được chế tạo từ hợp kim Titan?

“Từ đà chủ, tôi không đánh nữa!” Lý Tường quay đầu sang một bên, nghẹn khuất nói ra một câu như vậy với Từ An.

Hai người căn bản không phải là người cùng một cấp bậc, người ta ngồi yên không nhúc nhích, nhưng vẫn có thể làm cây đao của chính mình trở nên cùi bắp, chắc là anh ta ý thức được việc thực lực chênh lệch nhau, nếu bây giờ ra nhất quyết ra tay, thì cũng chỉ xấu mặt giống Từ Phi lúc vừa nãy thôi

Mặt Từ An đen như cái đít nồi, loại người lợi hại như Tề Đẳng Nhàn, quả thật là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy trong suốt cuộc đời này!

Rốt cuộc Mã Hồng Tuấn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, ông ấy cười ha ha nói: “Xem ra hôm nay người của Từ đà chủ không có cách nào để có thể vượt qua Tề tổng rồi!”

Ánh mắt Từ An lóe lên sự độc ác tàn nhẫn, ông ta nói: “Bây giờ Mã đà chủ nói như thì vẫn còn quá sớm!”

Tề Đẳng Nhàn đã đứng dậy, lạnh nhạt nói: “Không thú vị, nhanh kết thúc thôi nào. Thời gian không còn sớm, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.”

Lúc này không có ai cảm thấy hắn chỉ đang làm màu.

Người ta thật sự có thực lực, đơn giản là đến Tân Thủ Thôn để bắt nạt những lớn giàu, đây là dáng vẻ bình thường của cao thủ, có gì mà gọi là làm màu!?

Từ An cười dữ tợn nói: “Hoàng Sung, cậu hãy thử thực lực của cậu ta!”

Khi nghe Từ An nhắc đến cái tên này, vẻ mặt của Mã Hồng Tuấn hoàn toàn thay đổi.

“Từ đà chủ, ông nói có thể sử dụng vũ khí, nhưng không nói là được sử dụng súng!” Mã Hồng Tuấn tức giận nói.

Hoàng Sung là một tay súng dưới trướng của Từ An, đồng thời là một nhân vật đáng gờm đã xuất ngũ khỏi bộ đội đặc chủng.

Mã Hồng Tuấn hiểu rất rõ những cấp dưới tài giỏi của Từ An, rốt cuộc Từ An cũng là đối thủ của ông ấy.

Mã Hồng Tuấn cũng hiểu rất rõ kẻ tên Hoàng Sung, đây là một cao thủ dùng súng, anh ta từng tạo nên thành tích dùng súng bắn được mười điểm!

Lúc trước khi ông ấy vẫn còn là bộ đội đặc chủng, cũng chỉ là một nhân vật cấp cao trong quận đội nhà nước, nhưng bởi vì cảm xúc nhạy cảm dễ giết người, sau khi bắn chết tám tù binh, ông ấy bị đưa ra toà án quân sự, cuối cùng bị ép xuất ngũ, còn phải ngồi tù suốt nhiều năm.

Sau khi Từ An nghe thấy lời nói của Mã Hồng Tuấn, lập tức khịt mũi khinh thường, lạnh lùng nói: “Ai nói súng không phải là vũ khí? Súng là vũ khí nóng, có vấn đề nào không?”

Mã Hồng Tuấn không kiềm chế được sự tức giận, ông ấy giận dữ nói: “Từ An, ông là đà chủ, đừng không có liêm sỉ như vậy?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.