Chương 798
Người duy nhất không bị áp lực tâm lý là Tề Đẳng Nhàn, hắn chỉ cảm thấy mấy hành động đó thật làm màu, ra vẻ ta đây, loại người này mà phải ở trong ngục tối thì sợ rằng giả vờ chưa đến nửa ngày đã bị người ta đánh đến chết rồi.
Từ An cũng cảm nhận được dáng vẻ tâm lý bình thản đó của Tề Đẳng Nhàn, lúc này mới lên tiếng: “Thật không ngờ Phó đà chủ Mã hôm nay cũng mời Tề Tổng tới đây, Tề tổng quả thực là một người trẻ nằm ngoài suy đoán của người khác.”
Tề Đẳng Nhàn chẳng buồn tiếp lời loại người giả tạo như vậy, hắn cầm ly rượu lên chưa đến một hơi đã uống sạch, chỉ liếc nhìn Từ An một cái qua góc mắt.”
Từ An trông thấy dáng vẻ đầy khinh thường đó của Tề Đẳng Nhàn thì khóe mắt không kìm được mà giật một cái, bởi đây là lần đầu tiên mà một người trẻ như vậy lại dám không ngần ngại bày ra dáng vẻ đó trước khí thế đầy uy hiếp, áp đảo đối phương của mình.
Từ An ông ta đường đường là Đà chủ của Đà phái Long Môn ở Đông Hải này, là người có quyền thế lay động trời đất, ai lại dám ở trước mặt ông ta làm hành động như vậy cơ chứ?!
“Tên khốn khiếp, ngươi có biết thế nào là lễ độ không, cha ta đang nói chuyện với ngươi đấy!” Từ Dương trông thấy dáng vẻ đầy coi khinh mình đó của Tề Đẳng Nhàn thì không kiềm được sự phẫn nộ mà hét lên.
Thuộc hạ của Từ An ánh mắt cũng tràn ngập sự phẫn nộ, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn hắn thực sự là không biết phép tắc, không biết thế nào là lễ độ.
Tề Đẳng Nhàn cầm ly rượu lên rồi lặng lẽ uống một ngụm, vẫn không thèm để mắt đến mấy người bọn họ như lúc nãy.
Từ An kiềm chế cơn giận ở trong lòng, nếu như ông ta lại để một tên nhóc dễ dàng khiến cho mình tức giận như vậy thì cái thân phận Đà chủ này thực sự quá là thấp hèn rồi.
“Hôm nay Tề tổng đã mất công đến quán rượu đêm khuya này thì chắc chắn là muốn giải quyết cho xong những chuyện trước mắt rồi.” Từ An nói.
“Đà chủ Từ thật thông minh quá đi, mở miệng toàn nói lời thừa thãi.” Tề Đẳng Nhàn đặt ly rượu xuống đáp lại một cách đầy nhạo báng.
Mã Hồng Tuấn nghe vậy không nhịn được muốn phì cười, đây cũng là lần đầu tiên ông ta chứng kiến Từ An bị người ta gây khó dễ như vậy.
Diêp Phong đứng bên cạnh cũng gắng nhịn cười, tính tình của Tề Đẳng Nhàn anh ta đương nhiên hiểu rất rõ, giả vờ giả vịt trước mặt Nhị Đương Gia như vậy thì cũng chẳng phải là người dễ đối phó.
Gân trên trán Từ An không kiềm được mà giật một cái, sau đó ông ta lại nở nụ cười giả tạo, nói: “Thái độ này của Từ tổng thật không giống tới đây để giải quyết vấn đề nhỉ!”
Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt đáp: “Đà chủ Từ không nói tiếng nào đã kêu gọi tất cả các công ty vật liệu xây dựng ở tỉnh Đông Hải này dừng việc cung cấp nguyên liệu cho chúng tôi, bây giờ còn muốn làm công ty duy nhất cung cấp nguyên vật liệu cho chúng tôi là công ty Hồng Mã phá sản, lẽ nào cảm thấy việc làm đó rất ý nghĩa sao?”
Từ An không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại không giữ cho mình chút thể diện nào, hơn nữa còn nói rõ ràng sự việc ra, một dáng vẻ cứng rắn như muốn dùng đá chọi đá, đối đầu với mình.
“Ngươi muốn chết sao!” Từ An giận tím mặt quát lớn.
Những người xung quanh đó cũng nhìn Tề Đẳng Nhàn với thái độ vô cùng hung dữ, như chỉ cần đợi Từ An hạ lệnh là sẽ trực tiếp xông lên đánh cho hắn chết thì thôi.
Từ An tất nhiên cũng nghĩ như vậy, nhưng ông ta lại phủi tay, không thể đánh mất chiếc ghế Đà chủ này, nếu chuyện dễ dàng như vậy đã bị làm cho tức điên lên của ông ta mà để lộ ra thì chỉ có làm trò cười cho thiên hạ, mặc dù đúng thật tên tiểu tử trước mặt này đã thực sự làm người ta phải sôi máu!
“Bây giờ Tề tổng nóng giận như vậy rồi thì chúng ta hãy tìm Phó đà chủ cùng nhau bàn bạc trước đã.” Từ An ngang nhiên nói.
Mã Hồng Tuấn nhíu nhíu lông mày, không nói gì.