Lúc này anh ta cùng Tống Chí Mai đồng quan điểm, Tề Đẳng Nhàn chẳng qua là lá chắn của Lý Vân Uyển kéo tới, một kẻ không có bản lĩnh mà chỉ biết nói khoác, mạnh miệng. Lý Vân Uyển sao có thể vừa ý loại đàn ông ngu ngốc này?
Lý Vân Uyển cười cười, cô ta đẩy hộp quà lại, nói “Dương thiếu gia, mới gặp mặt lần đầu mà đã đưa quà lớn như vậy, tôi cũng không dám nhận đâu! Tôi nhận tấm lòng của anh nhưng quà thì tôi không thể nhận!”
Con gái ở trước mặt con trai thể hiện sự rụt rè là lẽ thường tình, Dương Viễn Sơn cũng không muốn ép Lý Vân Uyển nhận quà.
“Cô ấy ở biệt thự Vân Đỉnh Thiên Cung giá hai tỷ lâu rồi, sao có thể vừa lòng với một tòa biệt thự giá chỉ một nghìn vạn cơ chứ?” Tề Đẳng Nhàn cắm một đao.
Tống Chí Mai cười nhạo ra mặt, Dương Viễn Sơn cũng cười ha hả, hai người đều không nói gì, họ không thèm đếm xỉa đến Tề Đằng Nhàn.
Tống Chí Mai còn nhìn Lý Vân Uyển một cái, cảm thấy mình đã biết tỏng mọi chuyện.
Mặc dù Lý Vân Uyển không thu món quà này nhưng Dương Viễn Sơn vẫn cảm thấy mình đã lộ được một ít năng lực, không cần sốt ruột, cứ từ từ là được, dù sao Tống Chí Mai rất ủng hộ anh ta. Anh ta cảm thấy Lý Vân Uyển cũng được, đủ tư cách làm bạn gái mình.
“Vân Uyển, lần sau muốn diễn, cũng nên tìm người chuyên nghiệp một chút!” Tống Chí Mai nhẹ nhàng nói.
Lý Vân Uyển bất ngờ, những lời này nghĩa là sao, cô ta thật không hiểu gì hết.
Dương Viễn Sơn cũng cười nhẹ hai tiếng sau đó nói với Tống Chí Mai “Dì Tống, nương cơ hội hôm nay, cháu có mời tới một người bạn chức vị không nhỏ, hy vọng có thể hỗ trợ dì về sau.”
Tống Chí Mai lập tức vui vẻ nói, “Ôi, Dương thiếu gia khách khí quá, không những tặng quà lại còn giới thiệu thêm người quen sao?”
Dương Viễn Sơn nói “Dì Tống không cần khách khí, nhỡ đâu về sau thành người một nhà ấy chứ ạ?”
Lý Vân Uyển chỉ cười ha hả, còn người một nhà cơ đấy? Nếu không phải muốn lừa mẹ mình không trở mặt với Tề Đẳng Nhàn, cô ta nhìn cũng không thèm nhìn tên này.
Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý, tay để ở trên đùi Lý Vân Uyển vuốt ve lên xuống. Cứ để tên đó cùng Tống Chí Mai làm người một nhà đi thôi, dù sao chân của yêu tinh họ Lý này cũng chỉ có một mình hắn được chơi.
“Vị quan lớn này là ai?”
Tống Chí Mai thích thú hỏi, hiện tại việc bà ta cần làm nhất chính là tìm hiểu kỹ lưỡng sau đó chờ thời cơ để thăng quan phát tài!
Dương Viễn Sơn cười ha ha, nói “Vị quan lớn này đến từ Thượng Hải, là giám đốc tập đoàn nhà họ Long, Long Tông Toàn!”
Sau khi nghe thấy cái tên này, Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, hắn cảm thấy trứng nhức, muốn chạy.
Tống Chí Mai cũng ngạc nhiên, sau đó cười phá lên, nói “Dương thiếu gia quả thật là mánh khóe đa dạng, ngay cả giám đốc Long ở Thượng Hải cũng có thể mời về được!”
Dương Viễn Sơn cười nói “Nếu không phải sợ dì Tống dì cảm thấy cháu hấp tấp thì cháu đã gọi giám đốc Long đến đây trước rồi, lúc này hẳn là người đã sắp đến đây.”
Lúc nói khóe mắt anh ta còn không kiêng nể ngó nhìn Lý Vân Uyển, muốn từ trên mặt cô ta tìm được một chút biểu tình kinh ngạc.
Lý Vân Uyển lại không phản ứng gì, cô ta đã từng cùng Ngọc Tiểu Long mặt đối mặt, đối với cô ta hiện tại thì tên của các đại nhân vật từ thủ đô đến đã không gây được chút cảm xúc nào. Hơn nữa, cô ta cùng Tề Đẳng Nhàn cùng ở với nhau lâu rồi, tựa hồ cũng nuôi dưỡng được một loại khí chất bề trên cao quý, kiêu ngạo ăn sâu vào máu. Anh có tiền anh giỏi, nhưng có liên quan gì tới tôi đâu?