Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1010



Chương 1010

Cánh tay của hắn giơ lên, vừa hay chạm vào hạ bộ Triệu Hằng Vũ, trong lúc đó, hắn cũng gập vai, cong người, bộ vị kiên cố va mạnh vào phần háng của Triệu Hằng Vũ!

Lần này hắn chọn cách khó hơn!

“A!!!”

Triệu Hằng Vũ gào ầm lên như con heo bị chọc tiết, toàn thân bay thẳng lên không trung trước đòn của Tề Đẳng Nhàn, khuôn mặt ngập tràn sự đau đớn và khiếp sợ.

Đòn đánh khi tiếp đất này của hắn quả đúng là nước đi của thánh thần, không kẻ nào lường được!

Cho dù là Ngọc Tiểu Long khi nãy cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn sẽ bị Triệu Hằng Vũ đánh trúng khi tiếp đất, không chết thì cũng tàn phé.

Ai mà ngờ được hắn có thể biến hóa linh hoạt như vậy!

Tề Đẳng Nhàn nói muốn đánh chết Triệu Hằng Vũ đầu tiên, vậy thì tất nhiên phải đánh chết anh ta đầu tiên!

Hắn hận cả nhà họ Triệu đến tận xương tủy.

Khi Triệu Hằng Vũ bị đánh bay còn phát ra kêu thảm thiết, nhưng khi nên người xuống mặt đất lại chẳng còn chút động tĩnh nào.

Đòn vừa nãy của Tề Đẳng Nhàn đã dùng lực rất lớn, toàn bộ cơ dưới vùng lên đụng vào hạ bộ của Triệu Hằng Vũ, đâm cho hai trái cà của anh ta nát tơi bời, nếu mà toàn mạng được thì cũng lạ!

Cái chết của Triệu Hằng Vũ, có thể nói là vô cùng thê thảm.

Xuất thân là đồ đệ của Triệu Biện Tử, cuối cùng lại đi đến bước đường bị đánh vào háng chết tươi.

Từ Ngọc Giai cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra chóng vánh như vậy, nhìn động tác của Triệu Hằng Vũ, ông ta còn tưởng rằng đã nắm chắc thắng lợi, ai mà ngờ được phần thắng lại nghiêng về phía Tề Đẳng Nhàn chỉ trong nháy mắt!

“Này…” Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy Triệu Hằng Vũ chết bất đắc kỳ tử thì kinh hãi đứng phắt dậy.

Còn Hướng Đông Tinh thì thản nhiên chớp mắt, trên môi xuất hiện một nụ cười đẹp như hoa, cô ta biết lần này mình đã thắng cược rồi!

Từ Ngọc Giai còn chưa kịp hoàn hồn lại, cây thương bằng sắt đã lập tức bật nảy lên, lao thẳng đến trước mặt ông ta.

“Không tốt!”

Từ Ngọc Giai biết bản thân đã phạm phải sai lầm chí mạng, vừa nãy ông ta đã lơ là cảnh giác, bị Tề Đẳng Nhàn áp sát mất rồi!

Ông ta lập tức trông thấy hai bàn tay Tề Đẳng Nhàn như hai cánh của cối xay gió lao về phía đầu mình.

“Bát Quái Chưởng đáng sợ quá!” Trong lòng Từ Ngọc Giai chỉ còn lại cảm giác ớn lạnh.

Tề Đẳng Nhàn ra tay, chưởng lực cuồn cuộn lao về phía mình như sóng thần, khiến cho ông ta cảm thấy như bản thân mình đang lênh đênh trên một con thuyền độc mộc, không có bất cứ điểm tự nào, tự như nước chảy bèo trôi, bất cứ lúc nào cũng có thể bị lật.

Ông ta xoay ngang cây trường thương trong tay, cây thương chĩa thẳng lên trời, thành một cái giá đứng “châm lửa đốt trời”.

“Uỳnh! Uỳnh!”

Hai chưởng của Tề Đẳng Nhàn nện thẳng lên thân cây thương, hai bàn tay cầm thương của Từ Ngọc Giai cũng bị đánh cho chấn động.

Thân thương được chế tạo từ sắt tinh luyện bị hai chưởng này của Tề Đẳng Nhàn đánh cho cong vòng!

Ngọc Tiểu Long ngay lập tức đứng phắt dậy, lao thẳng về phía nơi chiến loạn, cô quát lớn: “Dừng tay lại!”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.