Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 563



Chương 563

'Từ một tháng trước, pho tượng Lang Thần nứt ra, mỗi ngày Trì Bằng đều ở đây khẩn cầu Lang Thần giáng lâm. Trì Hùng cảm thấy, chắc chắn không phải Trì Bằng cầu nguyện lung tung, mà nhất định là cảm giác được cái gì.

Trì Bằng hành lễ hoàn tất, xoay người nói: "Không sai! Ta đã cảm nhận được khí tức của Lang Thần!"

"Khe hở này hẳn là thông đạo đến thế giới khác, rất nhanh, Lang Thần sẽ từ đó đi tới!"

Hắn chỉ vào vết rách trên đỉnh đầu Lang Thần tượng.

Trì Hùng nghĩ nghĩ, nói: "Hẳn là Lang Thần giáng lâm có liên quan đến yêu triều sắp xuất hiện?”

Trì Bằng gật gật đầu: "Ta cũng cảm thấy là như thết Nếu là Lang Thần giáng lâm, như vậy một khi yêu triều xuất hiện, chính là ngày chúng ta quật khởi!"

"Ha ha ha, rất tốt!" Trì Hùng vẻ mặt hưng phấn.

Phi Thiên Lang tộc cẩu ở Cửu Thiên Tiên Vực hơn mười ba vạn năm, cho tới nay đều điệu thấp làm việc. Dù là nghe nói nơi băng tuyết cao nguyên xuất hiện một lượng lớn quân đội Bắc Huyền Thiên cũng chỉ quấy rối quy mô nhỏ mấy lần, sau đó mới quyết định xuất động một lượng lớn binh lực, tiến về nơi đó bắt người.

Mà sở dĩ bắt người chính là bởi vì Trì Bằng cần một nhóm nhân tộc cường tráng xem như tế phẩm, hiến tế bọn họ cho Lang Thần sắp hiện thế. Nếu có thể được Lang Thần trợ giúp, như vậy Phi Thiên Lang tộc sẽ thành Yêu tộc khiến nhân

tộc kiêng kị và sợ hãi.

Phải biết, Lang Thần chính là cường giả Yêu Tổ. Tồn tại đó so với nhân tộc Đại Thánh Cảnh còn lợi hại hơn nhiều!

Đúng lúc này, một giọng nói hoảng hốt truyền tới. "Thủ lĩnh, không xong! Người chúng ta phái ra đều bị giết!"

Một con Phi Thiên Lang hóa thành hình người, vội vàng đi tới trước mặt Trì Bằng.

"Ai giết bọn họ?” Trì Bằng nghĩ thầm, bọn họ đã điều tra kỹ lực lượng quân coi giữ ở băng tuyết cao nguyên. Theo lý mà nói, quân coi giữ nơi đó tuyệt đối không có lực lượng đối

phó một con Phi Thiên Lang Vương.

Con Phi Thiên Lang đó nói ra: "Có thuộc hạ ở xa nhìn lén, là một nhân tộc nữ tử mỹ mạo không gì sánh được!”

Trì Bằng, Trì Hùng không khỏi liếc nhau, nhao nhao kinh hô: "Là Huyền Băng Nữ Đất"

Nữ tử có thể diệt sát nhiều Phi Thiên Lang như vậy, lại mỹ mạo vô song, ngoại trừ Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U thì còn có thể là ai?

Hít sâu một hơi, Trì Bằng nói: thuyết, cường đại đến đáng sợ."

Huyền Băng Nữ Đế quả nhiên như truyền

"Xem ra chỉ có thể chờ Lang Thần hàng thế, sau đó báo huyết cừu này!" Trì Hùng khế gật đầu, không khỏi nhìn thoáng qua pho tượng Lang Thần.

"Không sai, quân coi giữ băng tuyết cao nguyên không thể động, nếu không, dẫn Huyền Băng Nữ Đế tới cũng không phải là một chuyện tốt!"

"Chuyện tế phẩm ta nghĩ cách, tuyệt đối không thể bạc đãi Lang Thần đại nhân!"

"Chờ Lang Thần hàng thế, ta nhất định phải chính miệng nếm huyết nhục của Huyền Băng Nữ Đế, xem nhân tộc đỉnh cấp cường giả này hương vị như thế nào!"

"Thiện!" Trì Bằng cười lạnh. Huyền Băng Nữ Đế trú binh ở băng tuyết cao nguyên, hạn chế phạm vi hoạt

động của Phi Thiên Lang tộc. Bây giờ lại giết nhiều tộc nhân Phi Thiên Lang tộc như vậy, đây là huyết hải thâm thù, chỉ có nuốt sống nàng mới có thể giải hận a!

Mây bay chầm chậm, Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn đi chậm rãi. Bốn tiểu nha đầu Tuyền Ấu ghé vào cửa sổ mạn tàu, nhìn vân khí mờ mịt, hào quang lưu ly bên ngoài.

Một đoàn ngũ thải quang mang hấp dẫn sự chú ý của các tiểu nha đầu. Các nàng nhìn thấy cách đó không xa có một con chim lóng lánh ánh sáng ngũ thải đang bay lượn.

Chim này tốc độ rất chậm, khi thì phát ra một tiếng kêu thê lương, khiến cho các tiểu nha đầu rất là hiếu kì.

Tuyền Ấu vội vàng mở cửa sổ mạn tàu ra, hô to một tiếng: "Chim, tại sao ngươi bay chậm như vậy nha?"

Chuyện làm nàng giật nảy cả mình xảy ra.

Con chim đó nghe được giọng nói của nàng, thân thể bỗng nhiên lắc một cái từ trên cao rơi xuống.

"Chuyện này chuyện này chuyện này. .. tại sao sẽ như vậy chứ?"

Tuyền Ấu sợ ngây người.

Mình chỉ nói một câu với con chim đó, sao nó lại rơi xuống? Các tiểu nha đầu vội vàng bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên, vẻ mặt vô cùng nghỉ hoặc ôm cổ Lâm Hiên lắc lắc: "Cha, ngươi biết tại sao chim lại rơi xuống không?”

Lâm Hiên mỉm cười: "Đó là bởi vì ngươi hù nó."

"Cái gì”

Tuyền Ấu sợ ngây người, ai cũng biết mình rất đáng yêu, sao lại khiến cho chim sợ được!

Lâm Hiên vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng, vẻ mặt cưng chiều: "Con chim đó sở dĩ bị hù dọa cũng không phải là bởi vì Tuyền Ấu bảo bối rất đáng sợ mà là vì nó là một con chim sợ cành cong."


"Đại thần nước nào đó nói cho quân chủ hăn biết, nói mình không bắn trúng chim trên trời thì có thể khiến cho nó rơi xuống. Quân chủ không tin, đại thần lấy ra cung tiên, nhìn thấy có một con Vân Nhạn từ đằng xa bay tới, sau đó tùy tiện bản một tiễn."

"Một tiễn này hoàn toàn bản chệch, cách con Vân Nhạn đó vạn dặm, nhưng mà Vân Nhạn lại rớt xuống. Quân chủ rất là hiếu kì, cảm thấy đại thần tiễn thuật vượt ra khỏi tưởng tượng của mình."

"Quân chủ hỏi thăm đại thần, vì sao tiễn thuật hắn thần kỳ như thế? Đại thần nói cho hẳn biết, con Vân Nhạn hắn bản trước đó từng bị tổn thương, trong lòng chưa hết sợ hãi cung tiễn, bởi vậy nghe được tiếng cung tiễn bắn ra thì bị hù dọa, dẫn đến bệnh cũ tái phát mà rơi xuống đất."

Nghe được Lâm Hiên nói ra điển cố mới lạ thú vị như thế, mấy người Tuyền Châu và Mộ Ấu Khanh, Đông Hoàng Hạo Vũ đều lộ ra vẻ hưng phấn.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.