Cảnh tượng này được một người nhanh tay chụp lại, đăng tải lên mạng.
Để tạo bầu không khí, ánh sáng của buổi tiệc được chỉnh rất tối. Trong ảnh, bóng dáng của đa số chỉ là những cái bóng mờ nhạt, không rõ ràng. Chỉ có hai người đang thử thách được ánh sáng đặc biệt ưu ái, ánh đèn vàng rực rỡ chiếu sáng rõ ràng, tinh tế tách biệt họ với đám đông còn lại.
Cậu trai cao hơn chủ động cúi xuống, nhẹ nhàng nâng gương mặt của cậu trai thấp hơn, môi chạm môi. Động tác nghiêng đầu để lộ đường nét cằm sắc bén mảnh mai, được ánh sáng vàng nhạt phủ lên một lớp ánh kim mờ ảo.
Hắn mặc một chiếc áo thun đơn giản, chất liệu mỏng nhẹ mùa hè không thể che đi đường nét cơ bắp trơn tru bên dưới. Vì tư thế cúi người và duỗi tay, lưng và cánh tay hắn hơi nhô lên thành đường cong, toát ra một sức mạnh bộc phát ẩn giấu trong cơ thể.
Cậu trai thấp hơn thì gầy hơn, có vẻ ngỡ ngàng. Đôi mắt đen láy mở to, nhìn người đang cúi xuống hôn mình, trong mắt phản chiếu ánh đèn vàng phía trên, như chứa cả dải ngân hà và vô vàn vì sao.
Dù ngạc nhiên nhưng cậu không phản kháng. Đôi môi khẽ mở, ngoan ngoãn như một viên ngọc trai nhỏ để mặc người khác tùy ý nắn bóp.
Bầu má phúng phính như của trẻ con bị tay của cậu trai cao hơn ấn nhẹ, lúm thịt mềm, không hề xấu xí mà lại đáng yêu đến mức ngọt ngào.
Dù ảnh chụp bằng điện thoại có độ phân giải thấp và do góc chụp, khuôn mặt hai người không hiện rõ hoàn toàn. Nhưng vẫn có thể nhận ra cả hai đều rất đẹp trai, nhìn mà vô cùng vui mắt.
Chỉ là một cái chạm môi đơn thuần, không hề vói lưỡi hay bàn tay làm gì khác. Nhưng không hiểu sao bức ảnh chụp vội với chất lượng không cao này lại khiến người xem đỏ mặt ngay khi nhìn vào.
Dường như ngay cả tóc họ vô tình chạm nhau cũng chất chứa ám muội.
Trong sự đối lập giữa sáng và tối, những người khác chỉ còn là bóng mờ, còn hai người ôm nhau thì trọn vẹn, môi kề môi, phảng phất thế giới chỉ còn lại hai người.
Ánh sáng và bóng tối, cao và thấp, yếu ớt và mạnh mẽ, tất cả hòa quyện trên thân hình trẻ trung của hai chàng trai, mang theo khí chất độc đáo giữa trưởng thành và non nớt, tựa như một lát cắt thời gian ghi dấu tuổi trẻ.
🍭🍭🍭
Sau khi bức ảnh được đăng tải đã nhanh chóng lan truyền trong cộng đồng sinh viên đại học T.
"Chị em ơi, trong buổi tiệc tốt nghiệp hôm qua, có hai anh chàng công khai yêu nhau!!!"
"Công khai trong tiệc tốt nghiệp, đỉnh quá!"
"Trời ơi! Tớ đứng cách họ chưa tới một mét, họ hôn nhau suốt mấy phút liền!"
"Hai người thực sự rất tuấn tú! Visual cực phẩm! Tớ không thở nổi nữa!!!"
"Khoan... cậu cao hơn nhìn quen lắm... Chắc chắn tớ đã gặp ở đâu đó!"
"Đương nhiên là quen rồi! Đó là đàn anh khóa trước rất nổi tiếng đó! Cứ lục diễn đàn trường mà xem, còn có cả bài đăng về anh ấy đấy!"
"Được lắm, trường mình tự sản xuất tự tiêu thụ. Pha này đúng là kích thích (:"
"Có tin đồn không chính thức từ người ngoài cuộc: Hai người họ quen nhau từ trước khi vào trường. Nghe nói là thanh mai trúc mã!"
"?? Đứng lại! Mau kể tiếp!"
"Chị em xin dừng bước!!!"
Cựu phó hội trưởng hội sinh viên, từng ẩn thân khỏi mọi thị phi, mặt vô cảm đặt điện thoại xuống: ... Ai là chị em với mấy người chứ?
---
Lúc đầu, bài đăng kèm bức ảnh chỉ lan truyền trong đại học T. Nhưng sau khi được một vài tài khoản lớn chia sẻ lại, lượt chia sẻ bắt đầu tăng bùng nổ, thu hút sự chú ý và thảo luận từ đông đảo người xem.
Tuy nhiên, những điều đó không khiến hai nhân vật chính bận tâm mấy.
Nhờ Tô Đoạn lặng lẽ bảo hệ thống hỗ trợ, công ty của Giang Thầm thành lập trong nước phát triển đến mức khó tin, chẳng lâu sau đã ngang hàng với công ty của cha Tô.
Hai người thường ở lại trong nước, nhưng cũng hay bay sang nước A để gặp cha mẹ.
Về phần công ty của cha Tô, vì Tô Đoạn sớm bày tỏ không hứng thú với lĩnh vực này, ông đã thuê chuyên gia quản lý thay vì giao lại cho con trai.
Tô Đoạn chọn ngành nghiên cứu thực vật ở đại học, đúng với sở thích. Sau khi tốt nghiệp, cậu vào viện nghiên cứu, đạt được một số thành tựu đột phá và giành giải thưởng danh giá quốc tế.
Khi truyền thông đưa tin về cậu, bức ảnh từng gây xôn xao năm nào lại được cộng đồng mạng đào lại, lần này kèm thêm cái tên "doanh nhân nổi tiếng - anh Giang." Họ vô tình trở thành tiêu đề trên các trang tin giải trí.
Những xôn xao trên mạng tuy ồn ào nhưng chóng đến cũng chóng đi. Còn cuộc sống thực tế thì vẫn còn một quãng thời gian rất dài.
Dẫu vậy, vì có người luôn đồng hành bên cạnh, những năm tháng ấy cũng được điểm tô thêm sắc màu rực rỡ. Để rồi khi cuộc đời khép lại, hình ảnh cuối cùng trong ký ức vẫn là những xúc cảm dịu dàng lặng lẽ chôn sâu trong tâm hồn.
___💞HẾT THẾ GIỚI THỨ NĂM💞___
Sau một giấc ngủ dài, ý thức vừa khôi phục, cảm giác duy nhất trong đầu Tô Đoạn chính là: Lạnh.
Đó là cái lạnh thấm sâu đến tận xương tủy, không phải từ bên ngoài mà như toát ra từ trong cơ thể, khiến người ta rã rời, kiệt quệ, đến mức không thể cử động.
Bản năng mách bảo cậu rằng tình trạng hiện tại của mình e rằng không ổn.
Cậu cố gắng mở mắt, trước mặt chỉ là một màu đen ngòm. Nhưng kỳ lạ thay, cậu lại có thể nhìn rõ môi trường xung quanh trong bóng tối.
Nơi cậu ở trông giống một hang động thô sơ, vách đá không đều, những khối đá nhô ra lởm chởm, như đang âm thầm quan sát, tạo nên một bầu không khí quái dị rờn rợn.
Cái lạnh và sự bất lực trong cơ thể ngày càng nghiêm trọng, Tô Đoạn có linh cảm rằng nếu không tìm cách rời khỏi nơi này, e rằng anh sẽ không còn cơ hội để hoàn thành nhiệm vụ nữa.
Lần này hệ thống hành động rất nhanh. Chưa đợi cậu lên tiếng hỏi đã truyền toàn bộ tư liệu bối cảnh thế giới này và tình huống hiện tại của nguyên thân qua cho cậu.
Thế giới này khá giống với thế giới mà cậu vừa rời khỏi, chỉ là ở đây có thêm những yêu ma quỷ quái ẩn nấp trong thành phố, thậm chí còn có cả Minh đô và Địa phủ trong truyền thuyết, phụ trách mọi công việc liên quan đến cái chết của con người.
Dĩ nhiên, con người bình thường vẫn tồn tại, nhưng đa số họ không hề hay biết đến sự hiện diện của quỷ yêu.
Song ngoài người, quỷ và yêu, còn có một số thực thể đặc biệt, người không ra người, cũng chẳng phải quỷ hay yêu.
Nguyên thân thuộc loại đặc biệt ấy.
Nguyên thân được sinh ra vào ngày rằm tháng bảy, ngày mà người ta vẫn truyền tai nhau rằng "cửa quỷ mở rộng", là thời điểm âm khí nặng nề nhất trong năm. Chỉ cần là một đứa trẻ bình thường sinh vào ngày này cũng đã là mục tiêu thèm khát của vô số quỷ quái, rất hiếm ai sống sót đến tuổi trưởng thành.
Nhưng trường hợp của nguyên thân lại đặc biệt hơn. Trước khi cậu ấy sinh ra một giờ, mẹ cậu ấy đã qua đời vì khó sinh. Trong suốt một giờ bị kẹt trong bụng mẹ, cậu ấy hấp thụ vô số tử khí, bị đồng hóa thành một thực thể gần giống xác chết. Lúc bác sĩ mổ bụng mẹ cậu ấy để đưa ra ngoài, tuy vẫn có nhịp thở và thân nhiệt, nhưng về bản chất đã không còn là "người sống" theo nghĩa thông thường, mà là một dạng sống nửa chừng giữa người và quỷ.
Với thể chất này, cậu ấy rất khó sống sót. Nếu không bị quỷ quái cắn nuốt thì tử khí nặng nề trên người cũng khiến cậu ấy dễ dàng trở thành mục tiêu bị các đạo sĩ lầm tưởng là tà vật và tiêu diệt.
Nhưng nguyên thân may mắn được một lão đạo sĩ nhận nuôi. Ông dùng bảo vật gia truyền để che giấu hơi thở trên người cậu ấy, sau đó đưa cậu ấy đến một vùng núi xa xôi ít người và quỷ lui tới, gắng gượng nuôi nấng đến khi trưởng thành.
Thế nhưng kể từ khi lão đạo sĩ qua đời năm ngoái, thể chất của nguyên thân dần dần không che giấu được nữa. Gần đây, cậu ấy bị một đạo sĩ phát hiện, bí mật bắt giữ, rồi đặt cậu ấy vào giữa trận pháp để đánh thức tà vật. Khi sinh khí và tử khí trong cơ thể cậu ấy bị trận pháp hấp thụ hoàn toàn, đó cũng là lúc tà vật tỉnh dậy.
Và dự đoán của Tô Đoạn đã đúng. Hiện giờ cậu đang ở trong một hang động dưới lòng đất, cách mặt đất khoảng hơn mười mét. Tà vật kia nằm ở vị trí sâu hơn, ngay bên dưới cậu.
Trận pháp có chức năng giam cầm, khiến cậu không thể nhúc nhích dù chỉ một chút. May mà hệ thống nói phiên bản nâng cấp của rau chân vịt có thể giải quyết vấn đề này, Tô Đoạn mới thở phào nhẹ nhõm.
Ở thế giới trước cậu được xếp hạng S, nhận về 6000 điểm kinh nghiệm. Giờ đây cậu đã trở thành người giàu có. Số điểm nhỏ nhoi 300 này hoàn toàn có thể chi trả được.
Sau khi dặn hệ thống mua rau chân vịt phiên bản nâng cấp, Tô Đoạn hỏi: "Vậy đối tượng chữa bệnh thì sao?"
Hệ thống đáp: "Đang đến."
Ngay khi hệ thống vừa dứt lời, cánh cửa nhỏ duy nhất trong hang động bị đẩy ra.
Một ông lão khô đét, gầy gò bước vào, vẻ mặt còn gian xảo khó ưa.
Tô Đoạn: "..."
Hệ thống: "......"
Hệ thống: "... Khoan ký chủ! Không phải người này!"