Nhiều năm sau Xa Tình Không hồi tưởng lại cuộc đời mình phát hiện, hóa ra bước ngoặc là ở thành phố Lan Khê. Xa Tình Không theo mẹ tới thành phố Lan Khê lúc mới sáu tuổi, y học đã chứng minh, đứa trẻ ba tuổi có thể nhớ rõ ràng, có đoạn có thể nhớ cả đời. Xa Tình Không tới thành phố Lan Khê sau khi trải qua rất nhiều chuyện. Ví dụ như gia đình của cô khi đó chỉ có mẹ nuôi dưỡng. Mẹ và cô sống trong một ngọn núi lớn cùng bà ngoại, nhà làm ruộng bán trà, đột nhiên vào thành phố đi làm là bởi vì ông ngoại bị bệnh, giá tiền thuốc thang rất đắc. Mẹ bất đắc dĩ vào thành phố đi làm, vậy là mang theo đứa bé sáu tuổi là cô.
Nơi ở Xa Tình Không cũng nhớ, chung cư công nhân bên ngoài khu công nghiệp thành phố, đơn sơ cũ nát, dùng xi măng màu nâu u tối đắp thành căn phòng nhỏ, sàn nhà lồi lõm bùn đất, cứ khi mưa đến thì bên ngoài mưa to bên trong nhà mưa nhỏ, bùn đất dưới sàn trở nên sềnh sệt bẩn thỉu, nơi sạch sẽ nhất chỉ có cái giường, chủ thầu nói không có tiền làm nền nhà xi măng cho hai người. Nhưng mà Xa Tình Không thì không sao, khi đó cô thích nhất là buổi sáng. Mẹ ở đây, hàng xóm hòa thuận, tiền không nhiều thì mỗi ngày chăm chỉ làm việc, công nhân chất phác trung thực, cả ngày vui vẻ nói chuyện trời đất, không có giai cấp phân chia.