~~ Tui viết truyện này bỏ truyện kia không phải vì truyện kia chán viết. Mà do không biết chia như thế nào mà thui :v viết 2k từ cũng khó chia sao cho hợp lí :(( ~~
---------------------------------------------------------------------------
Cả ngày hôm nay, Quách Phù cảm thấy có gì đó không phù hợp. Đặc biệt là chính nàng phụ thân, Quách Tĩnh. Không hiểu vì sao khi nhìn vào hắn thì nàng lại có cảm giác như nhìn thấy kẻ hôm trước mà nàng gặp phải ở gần Lục gia trang.
Lúc đầu, Quách Phù cũng không có quá để ý điều đó, nhưng sau vài lần tiếp xúc, nàng liền phát hiện nàng phụ thân liền trở nên kỳ lạ vô cùng.
Lúc dạy dỗ, thì cũng chỉ tập trung dạy cho nàng, còn hai người Đại Võ, Tiểu Võ thì qua loa mà thôi, thậm chí nàng còn cảm thấy sát ý đối với hai người từ phụ thân ánh mắt.
Dù trong lòng nàng cũng không phải thực thích Đại Võ, Tiểu Võ nhưng nàng cũng chỉ có hai người làm bạn nên vô cùng sợ hãi việc Quách Tĩnh đưa hai người khỏi đảo.
Vì vậy, sau khi bữa ăn, nàng muốn gặp riêng Quách Tĩnh (Lăng Thần ấy mà.) để nói chuyện xem như thế nào, nhưng còn chưa kịp thì mẫu thân liền đem phụ thân vào phòng riêng bên cạnh phòng nàng.
Quách Phù còn đang không hiểu gì thì bỗng nghe thấy thanh âm của Hoàng Dung hét to bên cạnh với Quách Tĩnh, nhưng không phải thanh âm vui vẻ, hay nhớ nhung mà là một thanh âm tràn đầy sát ý.
Khi Quách Phù ngó qua bức tường ngăn cách hai phòng thì phát hiện ra có một lỗ hổng không biết xuất hiện từ bao giờ, lỗ hổng đó có thể giúp nàng quan sát kỹ khung cảnh của phòng bên kia.
Dưới sự tò mò, Quách Phù cuối cùng cũng lén la lén lút nhìn trộm. Song, nàng cũng phát hiện một điều. Người đó không phải nàng phụ thân mà là tên đáng ghét nàng lần trước gặp phải, và hắn hiện tại đang đánh chủ ý lên nàng mẫu thân.
Quách Phù còn đang muốn chạy ra nói với Hoàng Dung, nhưng thấy nàng cầm lên Đả Cẩu bổng pháp liền nghĩ Lăng Thần sẽ bị giết chết nên liền ở đó xem kịch hay.
'.....'
Mà Hoàng Dung ở bên cạnh thì ngưng trọng nhìn về phía Lăng Thần, bởi trước khi cho hắn đi vào, nàng đã cẩn thận bố trí một chút trận pháp ở xung quanh.
Nhưng chỉ trong vài phút nói chuyện, nàng không thể tin rằng Lăng Thần đã phá hết trận pháp của nàng. Biết mình còn đang rơi vào thế hạ phong, Hoàng Dung liền nói:
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Hắc hắc, không có việc gì khó? Chì cần ngươi theo ta mệnh lệnh, liền cùng phục vụ cho ta một đêm sảng khoái. Ta liền thả ngươi trượng phụ ra. Nếu không thì...
Lăng Thần vô sỉ nói. Dáng hình, mùi thơm cơ thể của Hoàng Dung cực kỳ hấp dẫn hắn, nhưng lần này hắn không muốn dùng bạo lực mà muốn nàng tự trao cho chính mình, tất nhiên là để dễ dàng hơn thu phục Quách Phù đang xem rồi.
Đúng vậy, cái lỗ hổng đó chính là do Lăng Thần tạo ra. Thông minh như Hoàng Dung, làm sao có thể để âm thanh cuộc nói chuyện này lộ ra ngoài, làm sao Quách Phù có thể nghe được, dị năng đặc biệt sao?
Tất nhiên là không, tất cả chính là do Lăng Thần một tay xây dựng, hắn muốn thu phục mẹ con Hoàng Dung, để cả hai phục vụ chính mình nga. Cảm giác lúc đó chắc là sung sướng lắm đây, nếu cho Quách Tĩnh nhìn thấy sẽ như thế nào nhỉ?
Lăng Thần không ngừng nghĩ đến một vài kế hoạch trong tương lai, nhưng hắn không biết rằng, Thiên Đạo sắp sửa ra tay với hắn.
Hoàng Dung làm sao chịu được ô uế như vậy lời nói, trong tay nàng Đả Cẩu bổng liền nhanh chóng hướng Lăng Thần đập. Nhưng xét về khía cạnh tu vi, Hoàng Dung cũng chỉ Luyện khí hậu kỳ dù có Đả Cẩu Bổng thì cũng chỉ ngang với Luyện Khí hậu kỳ đỉnh mà thôi.
Còn Lăng Thần đã là Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, chênh lệch như vậy, thắng thua liền đã rõ. Chỉ thấy Đả Cẩu bổng của Hoàng Dung liền bị Lăng Thần một cầm lấy rồi biến mất.
Quách Phù ở phòng bên nhìn thấy như vậy, thì vô cùng sợ hãi, nàng muốn chạy sang giúp mẫu thân nhưng liền nhanh chóng phát hiện bản thân không thể hành động. Chỉ có thể giữa dáng quỳ trên giường mà nhìn hết thảy sự việc.
- Hắc hắc, Quách phu nhân chẳng lẽ không quan tâm tới tính mạng trượng phu mình sao?
- Hừ, nếu rơi vào tay ngươi thì ta thà cắn lưỡi tự sát mà thôi. Tĩnh ca ca cũng sẽ hiểu cho quyết định này của ta.
Hoàng Dung kiên định nói, nàng cực kỳ không thích tên nam tử trước mắt, nhưng không hiểu sao trong cơ thể nàng dần nóng lên vô cớ, nhưng cảm giác này vẫn chưa quá mãnh liệt nên Hoàng Dung cũng không quá để ý.
Lăng Thần một bên thấy Hoàng Dung mặt đã có phần đỏ liền biết thuốc đã phát huy tác dụng, thứ thuốc này tác dụng cũng chỉ như xuân dược mà thôi, có điều sẽ cảm giác kích thích, sung sướng sẽ được nhân lên nhiều lần, và người bị dính sẽ luôn trong trạng thái tỉnh táo khi làm, chỉ có cơ thể là bị ảnh hưởng mà thôi.
- Quách phu nhân có thể thử tự sát nga. Ta đảm bảo sẽ đem xác nàng làm một trận thật thoải mái rồi vứt ra ngoài đường để cho người khác nhìn lấy. Sau đó liền cho Quách Tĩnh xem hết thảy.
- Nếu không thì ta liền đem Quách Phù thay thế nga, nàng ta cũng có gene của phu nhân, sắc đẹp cũng không đến nỗi tệ. Xứng để làm ta một cái tình nô. Hắc hắc...
- Ngươi...
Hoàng Dung vốn muốn liều mạng, nhưng lại bị câu nói của Lăng Thần làm cho tỉnh táo. Nàng hiểu ra nếu nàng không tự giao bản thân mình cho Lăng Thần, hắn liền sẽ đem nàng con gái thay thế. Nhưng làm điều này với một nam nhân khác không phải chính mình trượng phu, Hoàng Dung vẫn không thể chấp nhận được.
Nhưng cứu lấy Quách Tĩnh cùng Quách Phù cơ hội chỉ có duy nhất lần này, tuy nhờ Cái Bang thực lực cùng nàng phụ thân Đông Tà cũng có thể giết hắn, tuy nhiên nàng lại không biết chỗ hắn giấu Quách Tĩnh ở đâu. Và hắn có đồng bọn hay không, nếu làm ẩu, Quách Tĩnh có thể vì nàng mà bị giết.
Thấy Hoàng Dung do dự thật lâu, Lăng Thần lại mở miệng nói:
- Hắc hắc, Quách Phu nhân, ta kiên nhẫn cũng không phải là nhiều đâu. Với lại Quách Tĩnh thân là võ si, làm sao có thể quan tâm chuyện giường gối với nàng được chứ.
- Sao nàng không thử buông mình một đêm để cho ta cho nàng thấy thế nào là cực lạc. Chỉ cần nàng thỏa mãn ta nho nhỏ yêu cầu, thì ta liền thả Quách Tĩnh ra, rời đi và không nói chuyện này cho bất kỳ ai, xem như là bí mật riêng của hai ta, như thế nào?
Hoàng Dung nghe vậy liền biết bản thân đã hết đường lui. Nàng cắn chặt môi nói:
- Hảo, nhưng ta nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi có dấu hiệu giấu diếm hay nói sai sự thật, ta liền cho ngươi biết ta thủ đoạn khủng bố như thế nào.
- Hắc hắc, Lăng Thần ta từ xưa tới giờ là một cái chính nhân quân tử, chỉ nói thật chứ không bao giờ nói dối.
Lăng Thần cười nói. Mà lời nói của hắn thì... cực kỳ khốn nạn.
Hoàng Dung trong lòng thầm mắng tên này vô sỉ, lấy tính mạng nàng phu quân cùng ép nàng làm chuyện ấy với hắn mà dám kêu mình là quân tử.
- Vậy ngươi muốn ta làm gì?
Lăng Thần cười nói:
- Hảo, Dung Nhi mau lại đây..
Hắn lập tức kéo lấy Hoàng Dung mềm mại bàn tay, kéo nàng lên trên giường.
Hoàng Dung xấu hổ muốn phản kháng nhưng chợt nhớ nam nhân này đang nắm điểm yếu của chính mình lên liền nghe theo, cuối cùng cả hai liền ngồi ở mép giường.
Mà nàng hiện đang ngồi ở chính giữa hai chân Lăng Thần, dựa lưng vào hắn lồng ngực, hai tay nàng còn đang cố gắng che đi bộ ngực, còn ở dưới mông thì cảm thấy có gì đó nóng nóng đang dần to lên. Trong lòng Hoàng Dung cảm thấy vô cùng xấu hổ, kinh hoàng song cũng có chút cảm giác mong chờ.
Mà Quách Phù một bên liền hoảng sợ tột độ, nàng không thể tin được chính mình mẫu thân vậy mà bị một cái nam tử ngoài phụ thân tùy ý đùa bỡn như vậy.
Và nàng không biết, những gì nàng thấy trong buổi tối này, chính là mở đầu của một chuỗi hành hạ về tinh thần của nàng sau này.
'.....'
Sâu trong không gian hệ thống, thân ảnh yểu điệu của một nữ nhân đang lại gần Quách Tĩnh, nàng phải nói là cực kỳ mỹ lệ, xinh đẹp không hề kém Hoàng Dung. Nhưng có phần hơn bởi có linh khí gia trì.
Mà nàng hiện tại không có mặc bất kỳ thứ gì cả, nếu Quách Tĩnh tỉnh, liền có thể nhìn thấy nàng toàn bộ cơ thể, ngực đại, mông cao, cùng vòng eo tinh tế với hương thơm quyến rũ lòng người.
Trầm mặc nhìn về Quách Tĩnh hồi lâu, nữ tử mở miệng:
- Hy vọng huynh ấy có thể vượt qua kiếp nạn này. Dù ta rất muốn gặp huynh nhưng nếu xuất hiện, thì cả ta và huynh sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Hy vọng với [Âm Dương thánh điển] huynh sớm tăng lên tu vi và nhớ ra mọi chuyện. Chúc may mắn, phu quân của ta.
Cô gái nhè nhẹ mỉm cười rồi lại đi vào chỗ sâu trong, tiếp tục quan sát khung cảnh bên ngoài của Lăng Thần thông qua một cái camera tàng hình nào đó hoặc là chiêu gì đó.
- Hừ, vẫn cái tính đó, không hề thay đổi chút nào. Nhưng mà như vậy thì mới đúng là ta phu quân chứ. Hì hì...
--- Hết chương 36.---
--> Cố gắng viết nhiều, rồi nhanh qua map mới. Xong 3 map KD là nhảy qua vài bộ anime nhé mọi người. :)) <--
---> Ai thấy hay thì cho ta xin cái like or tym với, làm ơn. ໖_໖ Đừng như con thỏ nào đó, toàn đọc chùa không ak. <---