- Không cần nhìn ta như vậy, làm bạn gái của ta có cái gì không tốt? Lý Diệu hùng hồn chính khí nói:
- Ngươi ngẫm lại xem, nếu như ta tìm người khác làm bạn gái, hoặc là
ngươi tìm người khác làm bạn trai thì không thể thiếu được chuyện hẹn hò, đi dạo phố, ăn cơm,… Rất phiền phức, khi đó thời gian tu luyện nhất định sẽ giảm đi nhiều.
- Hơn nữa ta sẽ không tiện cứ đến nửa đêm lại tìm đến đối chiến với
ngươi, đúng không?
- Nhưng nếu hai chúng ta là một cặp thì lại không giống, nhìn từ đầu đến đuôi thì ngươi vẫn là cuồng nhân tu luyện, còn ta lại không có hứng thú gì với những chuyện khác ngoài tu luyện, vì vậy mỗi ngày chúng ta đều có thể cùng nhau, một bên tranh đấu, một bên hẹn hò, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện, có hiệu suất siêu cấp sao?
- Ai muốn hẹn hò vớingươi chứ!
Hai bên mặt Đinh Linh Đang đỏ ửng lên, đưa tay véo mạnh vào eo Lý Diệu.
- Nếu như ta tìm người khác làm bạn gái, chỉ sợ không thể lại để ngươi véo như vậy nữa.
Lý Diệu nhịn đau nói.
Đinh Linh Đang giống như điện giật, rút tay trở về, cắn môi suy nghĩ một chút:
- Ngươi nói có vẻ như có mấy phần đạo lý, có điều ta luôn cảm thấy ngươi không hề biểu lộ ra chút ý tứ nào với ta cả, tốt xấu gì thì ngươi cũng phải tặng ta bó hoa, đưa lễ vật gì đó chứ nào có ai lại nói thẳng như ngươi.
Mặc dù là người mê võ nghệ, nhưng Đinh Linh Đang rốt cuộc vẫn là một cô gái chừng hai mươi, nhìn thấy người khác nhận được lễ vật của bạn trai, trong lòng nàng đương nhiên có chút kích động, đố kỵ.
Lý Diệu khẽ mỉm cười, lấy một hộp gấm màu đỏ sậm từ trong lồng ngực ra, đưa tới.
- Hoa thì ta không chuẩn bị, có điều lễ vật vẫn có, ngươi thử nhìn xem có thích hay không!
Đinh Linh Đang chợt ngừng thở, mở hộp gấm ra, trong đó đang chứa một viên ngọc màu đen tròn trịa khảm nạm trên chiếc nhẫn màu đỏ.
Tuy rằng chiếc nhẫn này có tạo hình rất đơn giản, cổ điển, chỉ là một vòng đơn giản, không có nhiều nét điêu khắc hay trang trí. Nhưng hiển nhiên chiếc nhẫn này được chế tạo từ nguyên liệu vô cùng cao cấp, vừa mở ra nắp hộp liền tỏa ra ánh sáng hồng nhàn nhạt khắp gian phòng. Bên trong nhẫn còn có dung dịch màu đo ̉chậm rãi chảy xuôi, giống như dung nham sắp cô đọng lại.
Đinh Linh Đang ngạc nhiên, khẽ cau maỳ:
- Nhẫn đẹp như vậy thì khi đeo vào sẽ rất xinh đẹp, nhưng ngươi cũng biết bình thường ta không hề yêu thích đeo đồ trang sức, quá ảnh hưởng chiến đấu, những đồ vật yếu đuối như thế, chỉ cần ta đánh ra một quyền thì lực va chạm sẽ khiến chúng vỡ nát!
- Sai! Ta ở cùng với ngươi lâu như vậy, tất nhiên hiểu biết rất rõ về thói quen cuộc sống của ngươi, sao ta có thể đưa một chiếc nhẫn bình thường cho ngươi, thứ này là binh khí công kích mà ta luyện chế ra, Hồng Liên Chỉ Hổ!
Lý Diệu nhẹ nhàng lấy chiếc nhẫn kia ra, nâng ở trong lòng bàn tay:
- Nhìn từ mặt ngoài thì nó giống như là một chiếc nhẫn ngọc thạch rất bình thường, kỳ thực đây là ta lấy tinh tủy 'Huyết Lưu Tinh' la ̀m vật liệu chủ, phối hợp bốn loại tinh tủy khác nhau, luyện chế đủ ba mươi sáu ngày rồi dùng hết khả năng điêu khắc lên đó hơn trăm cái công kích phù trận mới luyện chế thành chí bảo này!
- Ngươi thử dùng thần niệm cảm ứng một chút xem!
Lý Diệu vừa nói, vừa đeo nhẫn lên ngón áp út của Đinh Linh Đang.
Đinh Linh Đang nghe được Lý Diệu nói liền sững sờ, lại cảm thấy hiếu kỳ về "Hồng Liên Chỉ Hổ" này, nàng muốn biết đến tột cùng món đồ vật này có kỳ hiệu gì, vì vậy đã quên ngăn cản Lý Diệu.
Huyết Lưu Tinh mang lại cảm giác ôn hòa nhẵn nhụi, xúc cảm rất tốt, phảng phất như biến thành một phần cơ thể.
Đinh Linh Đang điều động linh năng truyền vào trong Hồng Liên Chỉ Hổ, đột nhiên hơn trăm toà phù văn lần lượt lóe sáng, tỏa ra ánh sáng, tạo thành một đóa hoa sen màu máu trông rất sống động, hoa sen từ từ lan ra, dần dần bao phủ hoàn toàn quả đấm của nàng.
Hoa sen màu máu này có hơn trăm cánh hoa, mỗi một cánh hoa đều sắc bén cực kỳ.
Trong cánh hoa lại có linh năng hỏa diễm mãnh liệt lượn lờ, trong nháy mắt khiến cho nhiệt độ trong phòng tăng lên hơn 100.
- Quá xinh đẹp, quá mạnh mẽ, quá hung tàn!
Trong nháy mắt Đinh Linh Đang liền bị hấp dẫn, hai con mắt của nàng như phát sáng.
Lý Diệu cười híp mắt nói:
- Ngươi am hiểu nhất chính là linh năng hỏa diễm, mà Huyết Lưu Tinh lại
la ̀tinh tủy hệ hỏa, ẩn chứa một lượng tinh túy linh năng hảo diễm cực kỳ to lớn!
- Khi đeo Hồng Liên Chỉ Hổ, lực phá hoại trong nắm đấm của ngươi ít nhất phải tăng lên gấp ba!
- Như thế nào, món lễ vật này hợp khẩu vị của ngươi chứ?
Đinh Linh Đang ngoảnh mặt làm ngơ, toàn bộ tâm thần đều bị Hồng Liên Chỉ Hổ hấp dẫn. Đột nhiên nàng đứng dậy, trong nháy mắt cánh tay phải của nàng hóa thành một đoàn hỏa diễm, Chân Linh Hỏa Xà lại nhập thể mà ra, dưới sự gia trì của Hồng Liên Chỉ Hổ, đầu rắn đột nhiên phân liệt, hóa thành một con hỏa xà ba đầu, tỏa ra khí thế cường đại.
- Huyết Lưu Tinh là trân phẩm vô cùng hiếm thấy trong số thiên tài địa bảo hệ hỏa, ta nghe nói nó có tác dụng tăng cường khả năng vận chuyển linh năng hỏa diễm, không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy!
Tâm thần Đinh Linh Đang chìm trong hưng phấn tới cực điểm, hỏa xà múa bay, hồn nhiên quên hết mọi thứ.
Tuy rằng luyện thể giả rất ít khi sử dụng binh khí, thế nhưng ngoại trư ̀ một số "Nguyên võ giả" đặc biệt cực đoan ra, những luyện thể giả bình thường vốn không bài xích việc khéo léo sử dụng một ít pháp bảo.
Cha của Đinh Linh Đang là một luyện khí sư, tuy rằng bởi vì cha mẹ gặp phải chuyện bất ngờ, dẫn đến trong một quãng thời gian rất dài nàng rất ghét sử dụng pháp bảo.
Nhưng tâm kết này đã sớm bị Lý Diệu mở ra.
Cho nên khi đạt được Hồng Liên Chỉ Hổ, nàng cứ như là một bé gái vô cùng cao hứng khi lần đầu tiên được ăn kẹo hồ lô.
Cho tới nửa ngày sau, nàng vẫn chưa hết yêu thích, đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Diệu, lúc này đã không giống như vừa rồi, giống như đã hiểu ra rất nhiều chuyện.
Loại ánh mắt này khiến cho Lý Diệu sinh cảm giác nguy hiểm đến gần.
Tình thế lúc này có vẻ đã thoát ra khỏi sự khống chế của hắn mà bắt đầu nghiêng về phía Đinh Linh Đang
- Cẩn thận nghĩ lại, đúng thật là trước đây ta không nghĩ tới.
- Ta vẫn không có hứng thú tìm bạn trai, chính là bởi vì cái chuyện hẹn hò này quá lãng phí thời gian. Nếu như có thể vừa tu luyện, vừa hẹn hò, vậy thì thật là không thể tốt hơn, ăn cơm đi dạo phố gì đó vốn chẳng thú vị gì cả.
Đinh Linh Đang chìm vào suy ngẫm, lẩm bẩm:
- Hơn nữa ngươi nói rất đúng, nếu như ngươi tìm người khác làm bạn gái, ta khẳng định thật không tiện nửa đêm canh ba tới tìm ngươi đối luyện, ta vẫn có điểm chừng mực ấy, đến thời điểm đó sợ rằng chỉ có thể kéo dài khoảng cách.
- Giống như ngươi, một tên da dày thịt béo, lại rất đam mê tu luyện, cho dù ta tìm kiếm một trăm năm cũng chưa chắc tìm được, không được, ta
không thể buông tha ngươi như vậy.
- Đi!
Nàng nhanh chân tiến về phía Lý Diệu, hai con mắt nàng lại bắn ra ngon lửa hừng hực một lần nữa.
Đột nhiên Lý Diệu sinh ra cảm giác đã mua dây buộc mình, ngạc nhiên hỏi:
- Đi nơi nào?
- Đương nhiên là đi Tinh Hải Lan.
Đinh Linh Đang quơ quơ Hồng Liên Chỉ Hổ, nói:
- Ta quyết định, tiếp thu tình cảm của ngươi, mau mau bắt đầu lần đầu hẹn hò của chúng ta đi!
Một tháng sau, phía đông Tinh Diệu liên bang, ở ngoại vi Thâm Hải Thành, xuất hiện một chiếc thuyền có huy hiệu linh năng “Nộ Chi Thiết Quyền” của Đại Hoang Chiến Viện lơ lửng giữa trời, kéo theo cái đuôi lửa thật dài, xé rách tầng mây phương bắc, một đường gào thét gào thét đi tới.
Đứng trên boong thuyền, Lý Diệu dõi mắt nhìn ra phía xa, ngắm nhìn mỹ cảnh của thành thị.
Thâm Hải Thành đứng sừng sững với Đông Hải, hoàn toàn xứng đáng là Liên Bang đệ nhất đại thành, so với Phù Mâu Thành, quê hương của Lý
Diệu, quy mô phải lớn hơn mười mấy lần.
Đây là một toà thành thị lập thể tựa như mộng ảo, những kiến trức san sát nối tiếp nhau, chen lấn kéo dài về phía đại dương, chiếm cứ một khoảng đáy biển rộng lớn gần lục địa.
Đến nửa đêm, kiến trúc dưới đáy biển có đèn đuốc huy hoàng giống như một toà thuỷ tinh cung điện từ từ bay lên, vô cùng đồ sộ.
Ngoại trừ đáy biển, người dân ở nơi này còn tiến lên không trung.
Thăm Hải Thành là một toà sơn phong lơ lửng giữa trời được vận dụng xuất thần nhập hóa trở thành một tòa thành to lớn, ngọn sơn phong lơ lửng giữa trời này thậm chí có thể chứa một quảng trường to lớn.
Trên không trung có vô số đường ống hẹp dài dùng nguyên lý áp lực nối liền lẫn nhau, vô số phương tiện giao thông di chuyển với tốc độ còn nhanh hơn phi kiếm.
Là đại thành đệ nhất Liên Bang, nơi này có vô số tông môn tu luyện đặt tổng bộ tại đây, đây cũng là địa phương đại học Thâm Hải tọa lạc, là trung tâm của nghề nghiệp luyện chế pháp bảo Liên Bang, bởi vậy tòa thành này được mọi người gọi là:
Pháp Bảo Thành!
Ở góc phía Tây Nam của tòa Pháp Bảo Thành này, có một toà thủy tinh tháp chín tầng cực kỳ to lớn trên mặt đất.
Một tầng thấp nhất chiếm diện tích vượt qua vạn mẫu, dù là tầng trên
cùng thì diện tích vẫn tới hơn 1,700 mẫu.
Đây chính là trung tâm Thông Thiên tháp lớn nhất Liên Bang!
Hội Chợ Pháp Bảo, việc trọng đại của Tinh Diệu liên bang hai năm một lần đang được cử hành tại đây!
Hội Chợ Pháp Bảo đại diện cho trình độ tu chân cao nhất của Tinh Diệu liên bang, cũng đại biểu cho phương hướng phát triển văn minh và tương lai của Thiên Nguyên giới, đây không chỉ là việc trọng đại với Tu Chân Giới, đối với dân thường, đây cũng là ngày lễ đáng để hoan hỉ chúc mừng.
Mỗi lần hội chợ diễn ra đều có số lượng dân chúng đếm bằng ức vạn dùng giá cao vượt qua đường xá xa xôi tiến đến tham dự, cảm thụ chân lý của văn minh tu chân.
Bản thân là một tên say mê pháp bảo, từ lúc còn rất nhỏ, Lý Diệu đã vô cùng khát vọng có thể tham gia Hội Chợ Pháp Bảo một lần.
Đáng tiếc khi đó cả ngày hắn đều phải nỗ lực sinh tồn, ngay cả lộ phí cũng không thể thu thập đủ, càng không cần phải nói đến tiền vé vào cửa.
Mà hôm nay, giấc mơ ấy rốt cục đã trở thành sự thật!
- Lý Diệu, chúng ta đi thôi.
Nguyên Mạn Thu đi tới phía sau Lý Diệu, tâm tình không hề kích động, mà ngược lại, rất bình tĩnh.
Nguyên Mạn Thu không phải lần đầu tiên tham gia Hội Chợ Pháp Bảo.
Chỉ có điều trước kia thực lực của luyện khí hệ tại Đại Hoang Chiến Viện quá yếu, hơn nữa phần lớn tinh lực của bọn họ đã tiêu hao trên kế hoạch Huyền Cốt.
Ngoại trừ Huyền Cốt chiến khải ra, bọn họ không có bao nhiêu pháp bảo khác.
Vì lẽ đó, coi như tham gia vào Hội Chợ Pháp Bảo, thì cũng chỉ đành ở trong góc làm vai phụ mà thôi.
Nhưng hôm nay, tất cả đã khác.
Nguyên Mạn Thu hít sâu một hơi, hồi tưởng lại hăng hái ngày đó, khi bản thân không quay đầu, dứt khoát rời khỏi đại học Thâm Hải.
Toàn bộ cảnh tượng đó hiện rõ ràng ở trước mắt bà, ngay cả cỗ nhiệt huyết sôi trào kia dường như lại trỗi dậy trong lồng ngực.
Nhưng chớp mắt một cái, ba mươi năm đã qua đi. Hôm nay, rốt cuộc bà đã đường đường chính chính trở về, mang theo toàn bộ nhiệt huyết ba mươi năm trước, cùng với Huyền Cốt chiến khải, trở lại toà Pháp Bảo Thành này!
Đột nhiên, linh năng thuyền lơ lửng giữa trời chậm rãi xuyên qua một màn sáng giả lập to lớn, phía trên viết vài chữ rồng bay phượng múa:
- Hoan nghênh các vị đạo hữu đã tới tham gia Hội Chợ Pháp Bảo lần thứ 139 của Tinh Diệu liên bang.
Lý Diệu và Nguyên Mạn Thu liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy trong đáy mắt đối phương có ánh sáng không thể xóa nhòa.
Lần này, bọn họ không đơn giản là tới tham gia Hội Chợ Pháp Bảo. Mà bọn họ muốn nhấc lên sóng to gió lớn khiến muôn người chúý.
Thịnh hội của toàn Liên Bang, toàn nhân loại, Hội Chợ Pháp Bảo được chia làm hai đại phân hội là dân dụng và quân dụng.
Trong đó triển lãm pháp bảo dân dụng đã được bắt đầu từ ba ngày trước, diễn ra trong thời gian một tháng, chủ yếu là để triển lãm cho dân thường.
Mà triển lãm pháp bảo quân dụng thì phải đến ba ngày sau mới chính thức bắt đầu, chủ yếu là nhắm vào quân đội cùng người tu chân, hơn nữa tính chất của đấu giáhội là chỉ cần nhìn thấy pháp bảo hợp ý thì có thể lập tức mua đi, đương nhiên có thể đặt hàng với số lượng lớn, triển khai hợp tác lâu dài.
Dân thường có thể tham quan triển lãm pháp bảo quân dụng, vé vào cửa không mắc, có điều còn phải tốn một khoản tiền để thuê một bộ pháp bảo phòng ngự đầy đủ.
Dù sao triển lãm pháp bảo quân dụng thường xuyên mang theo độ nguy hiểm nhất định.
Năm nay ở trên triển lãm pháp bảo quân dụng, Đại Hoang Chiến Viện đã dùng giá cao thuê một mảnh đất không nhỏ để triển lãm pháp bảo của mình.
Ba ngày sau chính là thời gian bố trí sân khấu triển lãm. Có điều những chuyện này g không cần Lý Diệu phải động thủ.
Hắn đã lấy thân phận của một người yêu thích pháp bảo đến tham quan Hội Chợ Pháp Bảo.